Sau khi nghỉ ngơi lấy sức nhóm người liền cầm vũ khí tiến về tòa nhà tiếp theo.

Tòa nhà này tổng cộng có bốn tầng mỗi tầng có 50 phòng bệnh, tất cả đều dành riêng cho khoa phụ sản và khoa nhi, vì thế tang thi trong tòa nhà phần lớn đều là các thai phụ và trẻ nhỏ.

Khi đến trước tòa nhà nhìn qua lớp cửa kính thủy tinh in chằng chịt dấu tay máu đã khô nhóm người liền có chút thất thần, nhìn đến những con tang thi lắc lư ở đấy đều là những đứa trẻ, có những con nhìn bề ngoài chỉ là một đứa trẻ sơ sinh, những người ở đây thật sự có chút không nỡ ra tay.

" phốc phốc"

" bịch "

Khi nhóm người còn đang thất thần không biết nên ra tay như nào thì một con tang thi trẻ em không biết từ đâu xông ra nhìn thấy con mồi liền vồ đến nhưng chưa đến gần thì đã đổ gục.

Hai viên đạn từ hai người nhưng có chung mục tiêu, Tần Thiệu hạ súng nhìn về cô gái chùm kín áo choàng, nhưng người này có là quân nhân nhưng vẫn sẽ có sự mềm lòng không nỡ ra tay giết những con tang thi trẻ em kia, nhưng cô gái này từ đầu đến cuối không một chút do dự mà xuống tay.

Doanh Uyên hạ súng " thất thần cái gì, muốn trở thành bữa trưa thịnh soạn cho bọn chúng à"

Tần Thiệu nhíu mày nhắc nhở " mọi người chú ý không được lơ là! "

Tần Thiệu nhìn về phía tòa nhà trước mặt, hắn nhớ kiếp trước ở thời điểm này, có người sống sót từng nhắc đến trong tòa nhà phụ sản của bệnh viện này có suất hiện một con tang thi cấp 2, sau này có người giết được nó lấy được tinh hạch hấp thụ tinh hạch ấy may mắn liền thức tỉnh dị năng không gian, kiếp này hắn tới sớm không biết có lấy được viên tinh hạch đó không.

Tần Thiệu thở dài nhớ lại kiếp trước của mình.

Kiếp trước hắn chết do em trai cùng cha khác mẹ hãm hại chết không toàn thây, thế mà còn ngu ngốc bảo vệ hắn hết lần này đến lần khác, rồi đẩy những anh em tốt vào sinh ra tử vào chỗ nguy hiểm, đến khi hắn nhận ra thì đã quá muộn.

kiếp này Tần Thiệu hắn thề phải khiến tên khốn đó phải trả giá thật đắt.

Nhưng từ khi hắn sống lại mọi thứ xảy ra hoàn toàn khác khiếp trước, đầu tiên là anh em tốt Lý Phàm không những không chết còn là dị năng giả, thứ hai cha mẹ cùng ông nội vẫn còn sống, điều đặc biệt đó hắn nhìn thấy một người giống y đúc vị hôn thê đính ước từ nhỏ đã chết vào 10 năm trước của mình, lúc đấy hắn liền nghĩ liệu đây có phải hay không là thế giới song song với thế giới trước kia, hắn vẫn luôn giữ sự nghi ngờ này cho tới khi về hắn nghe ngóng tin tức của cô từ Đường Bảo Minh lúc này hắn mới xác định được vị hôn thê của hắn đã chết, vậy người kia chỉ là trùng hợp giống nhau thôi sao.

" phốc"

" bịch"

Tiếng đạn xuyên qua đầu tang thi tiếp theo đấy là tang thi đổ gục trước mắt Tần Thiệu, người con gái mặc áo choàng kín mít cao ngạo lạnh lùng đi ngang qua hắn.

Tần Thiệu lấy lại tinh thần liền ra nhập cuộc tàn sát tang thi, tang thi ở tầng một của tòa nhà rất nhanh liền bị giết sạch sẽ.

Sau khi giết sạch tang thi ở tầng một Tần Thiệu liền chia đội thành ba nhóm, một nhóm do Đường Bảo Minh cùng Lạc Thụy Từ chỉ huy, một nhóm khác do Lý Phàm cùng Đổng Hạo chỉ huy, nhóm còn lại là do hắn chỉ huy.

Ba người Doanh Uyên liền được chia vào nhóm của Đường Bảo Minh, sau khi phân chia rõ ràng, ba nhóm liền tách ra, Nhóm của bọn họ liền đi về một hướng của tòa nhà, nơi của họ đến là khoa phụ sản tang thi ở đây đa số đều là bà bầu, nhưng từ khi bước vào khoa phụ sản Doanh Uyên liền có cảm giác có ánh mắt đang theo dõi họ.

Doanh Uyên nhìn sang Phong Miên thấy cô ấy cũng đang nhìn mình, Doanh Uyên liền biết cô ấy cũng đã phát hiện ra điều dị thường, nhưng hai người cũng không nói ra mà vẫn tiếp tục đi về phía trước, càng đi về phía trước Doanh Uyên phát hiện tang thi ở đây càng lúc càng ít.

Và cũng lúc này đây cả nhóm mới phát hiện ra điều không đúng liền muốn rút lui nhưng mà đã muộn.

Trong dẫy hành lang tĩnh lặng, có âm thanh ken két phát ra từ hai đầu hàng lang vọng lại, nó giống như tiếng nhai nuốt của tang thi cùng với tiếng móng tay cào vào tường, tạo ra những âm thanh rợn người.

Doanh Uyên dường như phát hiện ra gì đó cô liền nói lớn một tiếng " tất cả đứng im " sau đó liền bật nhẹ người cách xa chỗ cô vừa đứng 4 mét.

Nhóm người nghe thấy tiếng quát theo quán tính mà đứng im, một màn tiếp theo kiến họ rợn tóc gáy.

" Xoẹt"

Một tiếng xoẹt nhẹ lướt qua chỗ vừa rồi Doanh Uyên đứng, trên nền gạch liền suất hiện bốn dấu móng tay kéo dài.

Tất cả những người ở đây đều không nhìn thấy thứ vừa rồi là gì, có người liền sợ hãi mà run rẩy, có thứ gì đó đang thúc đẩy họ mau chóng rời khỏi đây, nó không phải là suy nghĩ mà đã có người đã làm thế thật, người nọ vừa chạy được vài bước chỉ kịp nghe trong không khí một tiếng sột soạt người nọ liền đầu lìa khỏi xác.

Nhưng người khác thấy đồng đội đầu lìa khỏi xác trong chớp mắt liền trở lên khủng hoảnh, nhưng cũng không giám động đậy, nhưng cũng sẽ có vài người không khống chế được nỗi sợ mà bỏ chạy, nhưng chỉ cần họ duy chuyển đều không may mắn qua khỏi cảnh đầu lìa khỏi xác.

Lúc này đây đám người mới nhận ra rằng thứ mà họ không nhìn thấy kia chỉ tấn công những thứ phát ra âm thanh và chỉ cần họ đứng im không phát ra âm thanh dường như nó không nhìn thấy họ, cả đám người liền cứng đờ đứng đấy.