Không thấy bóng dáng Ấu Diên, gọi cho Thời Duyệt thì không ai nghe máy, cả bàn đồ ăn đều nguội, hai người này vẫn chưa hiện thân, Thời Dã có linh cảm chẳng lành.

Không phải gặp nhau thật chứ?

Thật ra gặp nhau cũng không sao, chỉ sợ Ấu Diên nóng nảy, làm mất hình tượng ở nơi đông người, cho các loại camera điện thoại đang trốn trong chỗ tối được việc, liệu có sao không?

Trong lúc Thời Dã đang lo lắng, Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt đã đến sảnh Bác Áo Hiên. Thời Duyệt đang định bước vào cửa, lại bị Hứa Ấu Diên vốn khó ở không nói gì hồi lâu ngăn lại.

"Tôi vào trước, năm phút sau em mới được vào." Hứa Ấu Diên giống như một sát thủ không cảm xúc, nếu Thời Duyệt dám nói một tiếng "không", cô nhất định sẽ lấy chìa khóa xe làm dao găm đâm vào ngực em.

"Vâng ạ." Thời Duyệt vẫn giữ nguyên vẻ ngoan ngoãn, nghe lời đứng tại chỗ không nhúc nhích, đưa mắt nhìn Hứa Ấu Diên vào cửa.

Hứa Ấu Diên không buồn để ý xem em còn chiêu trò nhỏ nhặt nào không, quay đầu liền đi.

Cô em gái chơi với nhau từ nhỏ muốn đi ăn cùng nhau, có lí do gì để phản đối? Đương nhiên Hứa Ấu Diên sẽ không nổi giận với Thời Duyệt ở ngoài, cô sẽ làm như không quen, hai người duy trì dáng vẻ không liên quan là được.

Không nhìn không nghe không để ý, Hứa Ấu Diên đã dùng ba quy tắc cứng rắn này để đuổi vô số kẻ vướng víu không có mắt ở nơi làm việc.

Chỉ cần có Kim Chung Tráo* hộ thân, nhóc con này còn có thể cạy ra sao?

*Kim chung tráo hay Kim chung trạo (chuông vàng úp): chiêu thứ 28 trong số 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm, dùng vải thô quấn cục thành quả chùy rồi đánh vào thân mình mọi bộ vị, lúc đầu thấy đau sau dần không thấy đau thì thay bằng chùy gỗ, rồi chùy đồng (wikipedia).

Hứa Ấu Diên xuất hiện trong phòng riêng, mọi người dồn dập chất vấn: "Cuối cùng chị Điểu cũng xuất hiện rồi, đi đâu thế? Biến mất cả tối!"

"Tìm nơi đỗ xe mất thời gian quá. Sao còn chờ tôi, các cậu ăn đi."

Hứa Ấu Diên cố ý cách xa Thời Dã, ngồi xuống bên cạnh A Can, miễn cho lát nữa lại dính phải Thời Duyệt.

A Can ngồi ở vị trí cạnh cửa, Hứa Ấu Diên vào phòng, để bớt phiền liền tùy ý ngồi xuống, cũng không ai cảm thấy lạ.

"Được rồi, nhân viên." A Can nói vào micro, "Có thể mang lượt đồ ăn thứ hai chúng tôi vừa gọi lên rồi."

Bên kia đáp: "Vâng."

Đồ ăn nóng hổi được bày lên bàn, bầu không khí liên hoan lập tức xuất hiện. Hứa Ấu Diên thản nhiên ngẩng đầu, hỏi thăm về chuyện của Thương Lộc, mọi người nhanh chóng bàn tán, Hứa Ấu Diên yên tâm uống nước nóng.

"Này? Cậu không gặp Thời Duyệt à?"

Giang Uẩn nhớ đến Thời Duyệt, vẫn chưa thấy đâu, dứt khoát kéo đề tài về.

Hứa Ấu Diên thầm chửi thề một câu trong nội tâm, trên mặt lại như không có chuyện gì, giả ngu không chê vào đâu được: "Hả? Ai?"

"Thời Duyệt." Giang Uẩn nói, "Em của Thời Dã. Không phải nói là đi cùng xe cậu đến à?"

"Không thấy." Cũng không nhiều lời, nhiều lời dễ lộ chột dạ.

Quả nhiên Giang Uẩn không hỏi tiếp, cô hướng dẫn nhân viên đặt món nào ở đâu, khi tất cả món ăn đều được bày biện gọn gàng, Thời Duyệt đi vào.

Giang Uẩn "ồ" một tiếng, phòng riêng lập tức trở nên sôi nổi.

Hứa Ấu Diên đang ăn món nguội, không quay đầu lại cũng biết là ai đến.

Cô âm thầm nhìn đồng hồ điện tử trên tường, vừa đúng năm phút từ lúc mình vào.

Tuy rằng quỷ nhỏ rất đáng ghét, nhưng bất ngờ là cũng rất nghe lời.

Giang Uẩn đặc biệt nhiệt tình với Thời Duyệt, còn đứng dậy chào, bảo Thời Duyệt ngồi cạnh mình, hỏi em thích ăn chua hay ăn cay, mắt dán vào khuôn mặt non nớt không rời, chỉ thiếu cái đuôi sói ngoe nguẩy và cái miệng chảy nước miếng.

Thời Duyệt không hề mất kiên nhẫn, Giang Uẩn hỏi gì đáp nấy.

Thế nhưng cũng không quá quan tâm, ngoài trả lời các câu hỏi của Giang Uẩn thì nửa chữ cũng không nói thêm.

Thấy em không lạnh không nóng, cũng không cởi mở, Giang Uẩn liền lôi Hứa Ấu Diên ra:

"Chị bảo này, em và chị Điểu người vào trước người vào sau như thế, vậy mà không gặp nhau à?"

Giang Uẩn chỉ tùy tiện hỏi, không ngờ lại chọc đúng điểm mấu chốt.

Các vị ở đây đều đã ngoài ba mươi, không thể đảm bảo là đã trưởng thành hoàn toàn, nhưng ít nhiều đều đã bị tình yêu tình báo linh tinh lung tung tàn phá, có cảnh tượng mập mờ nào mà chưa từng thấy đây?

Giang Uẩn hỏi câu này, hai người trong cuộc đều không lên tiếng, Thời Duyệt tha thiết mong chờ nhìn sang góc mặt của Hứa Ấu Diên đang vùi đầu húp canh, hình ảnh này chỉ khiến người ta nghĩ đến hai chữ "cầm thú".

Giang Uẩn nhìn Thời Duyệt, lại nhìn Hứa Ấu Diên: "Các cậu..."

Hứa Ấu Diên tiếp tục giả chết, Thời Duyệt lại không biết là ngây thơ hay chán sống, nói thẳng không e dè:

"Chị Ấu Diên bảo em đợi năm phút mới được vào."

Mọi người hít sâu một hơi, lập tức ngửi thấy mùi hôi chua của tình yêu.

"Ặc khụ khụ khụ khụ khụ." Một hớp canh suýt nữa sặc lên mũi, Hứa Ấu Diên ho ra nước mắt.

Giang Uẩn và A Can nhìn nhau một cái, đồng thời đứng dậy, rời khỏi hai vị trí chính giữa của mình, ngồi sang một bên, nhường không gian rộng rãi cho cặp đôi mới.

Thời Duyệt nhìn các chị bằng ánh mắt kỳ lạ, tỏ vẻ ngỡ ngàng không biết chuyện gì xảy ra.

"Em ngồi cạnh chị Điểu của em đi." Giang Uẩn như tìm được hứng thú mới, lập tức sắp xếp.

Hứa Ấu Diên định mở miệng nhưng lại ho khan, rất lâu cũng không nói được một tiếng hoàn chỉnh.

Thời Duyệt nghe lời ngồi vào bên cạnh Hứa Ấu Diên, ân cần giúp chị xoa lưng cầm giấy, như một cô vợ hiền.

Lòng hóng hớt của nhóm bạn tốt nổ tung, nhanh chóng bao vây Thời Dã, bắt cô thành thật khai báo tình hình của em gái! Đều là người một nhà vì sao còn giữ bí mật nhỏ này!

Hứa Ấu Diên dặn đi dặn lại không cho cô nói, ngoài việc không muốn mất mặt thì chắc chắn còn suy nghĩ khác. Vô tư đùa giỡn không thành vấn đề, nhưng tình hình hiện tại lại có vẻ hơi quá mức.

Thời Dã không dám nói lời nào, nhìn Hứa Ấu Diên bằng ánh mắt khó xử.

Đương nhiên Hứa Ấu Diên không dám trực tiếp phát cáu với Thời Duyệt, sự tình bại lộ lại nổi giận với một đứa trẻ con, không đến mức đấy.

Cô cũng lười không giải thích nhiều, tùy thôi, nói cô cầm thú hay già mà không biết xấu hổ cũng được, dù sao ngày chuyện giữa cô và Thời Duyệt bị lộ cũng chính là ngày hoàn toàn say bye. Hai người các cô vốn cũng không qua lại gì với nhau, mọi người biết sớm thì xong việc sớm, rất tốt.

Hứa Ấu Diên ném khăn giấy sang một bên, ngồi thẳng dậy, định nói qua loa chuyện trong Phòng Bí Mật bằng một hai câu cho xong.

Không đợi Hứa Ấu Diên mở miệng, Thời Duyệt đã tranh thủ bắt gọn lời mở đầu của chị, ung dung giải thích:

"Các chị, là lỗi của em, thật ra em tự đi xe điện đến, vừa vặn gặp chị Ấu Diên ở cửa, em chào nhưng chị ấy không thấy, em ức, nên nói đùa. Các chị cũng đừng làm khó dễ chị ấy, tẹo nữa chị Ấu Diên giận em thật, chị em lại cho em ăn đòn."

Thời Duyệt nói rất thật thà, mọi người đều bị lừa, Giang Uẩn "cắt" một tiếng, nói: "Chị còn tưởng có chuyện siêu to khổng lồ để tám cả tháng."

"Chị muốn nghe chuyện sao, em có này." Thời Duyệt uống một ngụm nước nhấp giọng, sau đó nói không ngừng suốt nửa tiếng tiếp theo, bắn liên hồi về cuộc sống thường ngày và các bài học ít người biết đến hoặc chính cô trải qua hoặc được nghe nói khi đi du học, trong đó không thiếu những cái tên hiện giờ đã trở nên xuất sắc nổi tiếng toàn thế giới.

Thời Duyệt nói chuyện rất có nghề, biết khơi gợi hứng thú, biết pha trò, làm tất cả những người ở đây đều cười ngặt nghẽo, không ai dám uống nước, sợ còn chưa uống vào một ngụm đã ho ra nước mắt giống Hứa Ấu Diên.

Thời Dã cũng khó thấy được em gái nói nhiều như vậy, cô nhớ lúc mới đi du học em vẫn là một đứa bé kiệm lời, không ngờ ra nước ngoài đã được rèn luyện. Thời Duyệt hoàn toàn thay đổi, biết ăn nói, nên là chuyện tốt...nhỉ?

Thời Dã nhận ra rõ ràng mình không còn hiểu em gái ruột của mình.

Thời Duyệt vừa cười vừa nói, bầu không khí trong phòng khá sôi nổi. Mọi người vừa nghe chuyện vừa ăn, lượt đồ ăn thứ hai cũng gần hết, mấy người cũng vô thức no bụng từ lúc nào không hay.

Hứa Ấu Diên lấy một chén rượu mơ uống cạn, nhìn khuôn mặt đỏ hồng của các bà cô, bầu không khí rất tốt, không nghi ngờ gì, Thời Duyệt là cao thủ trong chuyện này.

Nhìn những ánh mắt hận không thể dán lên người cô gái trẻ, Thời Duyệt quả nhiên là một người có thể làm người ta thích.

Có điều...

Hứa Ấu Diên nhấp một ngụm rượu, làm như không quan tâm nhìn lên đồng hồ trên tường, khi thu ánh mắt về có để lại một góc trên gương mặt Thời Duyệt.

Cô nhìn ra được, mọi người vui vẻ, nhưng Thời Duyệt cười rất miễn cưỡng.

Không thể nói mình quen thân với Thời Duyệt, nhưng Hứa Ấu Diên đã gặp nhiều người, phát hiện dáng vẻ kia là thật lòng hay giả vờ là chuyện tương đối dễ dàng.

Thời Duyệt đang cố gắng mua vui cho người khác, nhưng chính mình lại không vui.

Mà lí do em không vui, Hứa Ấu Diên không cần giả ngốc, cô hiểu.

Một hơi uống cạn rượu trong chén, Hứa Ấu Diên cảm thấy mình như vô tình gây ra một chuyện gì đó, để rồi nhận được kết quả bất ngờ.

Rất khó chịu, nhưng không thể không nói, có tí tẹo vui sướng đang mạnh mẽ trỗi dậy khỏi vùng đất khô cằn.

Hứa Ấu Diên có chút áy náy.

Một ngày dài đằng đẵng rốt cuộc đi đến thời điểm cuối cùng, nhóm bạn cơm nước no nê thật ra không muốn ngày cuối tuần hiếm hoi này cứ thế kết thúc, nhưng tinh lực có hạn, nếu không muốn xuống mồ thì phải nhanh chóng lăn về nhà ngủ.

Mọi người tan cuộc đi ra ngoài. Thời Dã rốt cuộc bắt được cơ hội chen đến bên cạnh Hứa Ấu Diên, nói với cô có thể Thời Duyệt đã nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện giữa hai cô ở phòng vệ sinh quán cà phê.

Hứa Ấu Diên nhăn nhó: "Nghe được hết rồi?!"

Thời Dã liếc sang Thời Duyệt đang đứng nói chuyện cùng Giang Uẩn trên sân, khẽ gật đầu.

"Sau bây giờ cậu mới nói cho tôi biết?!"

"Không phải vì mãi mới tìm được cơ hội sao!"

Hứa Ấu Diên nhớ lại toàn bộ cuộc nói chuyện giữa mình và Thời Dã, phần lớn trong đó đều là thật, cũng có một vài lời nói dối xuất phát từ lòng ích kỷ, nhưng không cần biết là thật hay dối, chỉ cần Thời Duyệt nghe được dù là một chút, cũng đã đủ xấu hổ đến nỗi khiến người ta muốn đâm đầu xuống đất mất trí nhớ.

Được rồi, đừng nghĩ nữa, ngay từ đầu việc cô muốn vào Phòng Bí Mật tìm lại cảm giác yêu được đã là sai lầm.

Là sai lầm chính cô mắc phải, không phải do người khác.

Cô không thể ngờ rằng người bên kia internet là Thời Duyệt, Thời Duyệt cũng vậy, không nghĩ đối tượng hẹn hò lại là cô. Tất cả mọi người đều che mắt tìm thú vui, trùng hợp mà thôi, đâu có gì kỳ quặc.

Tìm một cơ hội ăn cơm với nhóc con để nói chuyện tử tế một chút, coi như chuyện này sẽ trôi qua.

Khi Hứa Ấu Diên lần lượt chào tạm biệt mọi người, điện thoại cất trong túi quần bắt đầu rung lên.

Cô lấy ra nhìn, là một tin nhắn thoại và một đường link, người gửi là "Bánh Hoa Kem Bơ Plasma", cuộc trao đổi cho buổi hẹn offline của hai người trước đó còn chưa kịp xóa.

Hứa Ấu Diên ngẩng đầu nhìn Thời Duyệt đang đứng cách mình hơn mười mét, trong tay em cũng đang cầm điện thoại, vừa nói chuyện cùng Thời Dã Giang Uẩn, vừa như vô tình nhìn về phía cô.

Hứa Ấu Diên áp điện thoại vào tai.

Bánh Hoa Kem Bơ Plasma: "Làm với một đứa trẻ con, còn phải dẫn dắt đủ thứ."

Lời này nghe có vẻ quen quen, Hứa Ấu Diên suy nghĩ một chút, nhận ra, không phải cô từng nói lời này với Thời Dã khi ở riêng sao! Quả nhiên oắt con...

Bánh Hoa Kem Bơ Plasma: "Rối tinh rối mù, chị lại nhận xét như thế với chị của em. Xem ra phải giúp chị điều trị chứng mất trí nhớ. Ấn vào đường link phía dưới, nhớ lại cảnh tượng chân thực. Yên tâm, không phải video quay màn hình."

Hứa Ấu Diên cầm chặt điện thoại trong tay nhìn Thời Duyệt bằng ánh mắt hằm hằm, dưới bóng tối, em hoàn toàn không còn dáng vẻ miệng lưỡi lưu loát vô cùng thân thiện như trong phòng khi nãy. Mắt híp lại, khóe miệng cong lên, lạnh lùng, đắc ý lại có chút thiếu đứng đắn, hoàn toàn trùng khớp với hình tượng ma cà rồng trong app Phòng Bí Mật.

Không phải video quay màn hình, vậy có thể là gì?

Hứa Ấu Diên thề, đây tuyệt đối không phải vì dư âm, mà trăm phần trăm là vì cô muốn biết Thời Duyệt có âm mưu gì, để thỏa mãn sự tò mò mới ấn mở đường link.

Ngoại trừ video quay màn hình, còn cái gì có thể thể hiện cảnh tượng chân thực?

Đợi thêm hai giây, điện thoại chuyển đến khu đánh giá của một tài khoản.

Đây là khu đánh giá cá nhân của tài khoản Bánh Hoa Kem Bơ Plasma, đánh giá trên cùng đến từ "Người dùng ẩn danh", nhưng Hứa Ấu Diên nhận ra nội dung, đây là sau buổi hẹn say đắm đầu tiên của hai người, chính tay cô Hứa gõ ra từng chữ.

Người dùng ẩn danh: "Không thể không nói đây là một chiếc Bánh Kem để lại cho người ta dư vị vô tận, ngọt mà không ngán, các tình tiết khi hẹn hò rất tuyệt vời, mặc dù đôi lúc sở thích xấu xa của người này có vẻ hơi không thân thiện cho lắm, nhưng thật ra sau đó bạn lại nhận ra đó là tình thú rất đặc biệt (cười)."

"Đặc biệt muốn nói, nếu may mắn mở được phụ bản người lớn, bạn sẽ phát hiện Bánh Kem còn rất nhiều điều để khám phá."

"Biểu hiện trên giường cực kì mạnh mẽ, kỹ thuật tuyệt vời, ưu điểm vượt trội, thời lượng siêu khủng, người trải nghiệm rất hài lòng. Cá nhân đã tự kiểm tra, khen ngợi năm sao..."

Điện thoại trong lòng bàn tay Hứa Ấu Diên thoáng trượt xuống, suýt nữa văng ra xa.

Đằng sau vẫn còn hơn một trăm từ khen ngợi, cô căn bản không có mặt mũi để đọc.

Xem ra có người cố tình không muốn để sự việc trôi qua.

--------

Tác giả có lời muốn nói:

[...] Tiết tấu cơ bản là như thế này, không quá nhanh: tình yêu hàng ngày + đánh quái trong game, nhân tiện mơ mộng về tương lai.

Xin chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn đọc.