Tiết học buổi chiều bắt đầu.

Mở đầu là môn bản địa ngữ học khiến Motaru lần nữa lâm vào ngán ngẩm.

Nói thật từ khi có sức mạnh siêu nhiên Motaru đối với mấy cái này học tập đã sớm mất đi hứng thú.

Dù sao học giỏi sau này kiếm nhiều tiên đi máy bay nào có tự mình bay lượn thích thú?
Được rồi dù sao cũng là nguyên chủ nguyện vọng, tốt nghiệp đại học Toky danh giá để làm rạng danh cha mẹ đã khuất cũng không khó lắm.

Mặc dù người đã không còn nhưng ta cái này tu hú cũng nên làm chút nổ lực để tốt an ủi nguyên chủ tâm linh đi.

Nghĩ như thế Motaru thở dài bắt đầu chuyên chú lắng nghe.

Còn một lý do nữa mà hắn muốn học tốt là vì Motaru chợt nhớ ra vào giữa năm sẽ tuyển chọn học sinh đi thi ngoại ngữ cấp tỉnh cùng các môn trọng điểm khác.

Đối với thành tích Motaru không mấy hứng thú, nhưng trong thời gian ôn luyện thế những sẽ được Sayano-sensei kèm cập à.

Còn cái gì cơ hội tốt để tiếp cận Sayano-sensei tốt hơn lúc ấy cơ chứ.

Vì tương lai con gái đúng thời gian ra đời Motaru biểu thị mình chỉ có thể cố gắng nổ lực.

- Hửm??
Đang chăm chú viết bài Motaru chợt cảm thấy là lạ.

Hắn thế mà cảm giác mình viết đang ngày càng nhanh, mà lại nét chữ cũng ngày càng xinh đẹp cùng sắc nét.


Là ảo giác ư?
Motaru đem trang mình vừa mới viết so sánh với những trang ghi chép trước đó.

Quả nhiên có khác biệt!
Đây cũng không phải Motaru cố ý dùng nhiều sức để viết nhanh hơn hay chăm chú viết bài hơn thường ngày mới đạt thành kết quả như thế.

Từ ban đầu bắt đầu viết tới giờ hắn chỉ là tùy ý vừa nhìn vừa chép, thậm chí đôi lúc còn lơ là mà chép sai hàng cũng không phải không có.

Nhưng quỷ dị là càng chép hắn bút pháp lại lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhận ra đang nhanh chóng gia tăng, ví dụ như ba dòng đầu tiên là cùng nguyên chủ thường ngày chữ viết không khác.

Ba hàng sau mặc dù chưa có to lớn biến đổi nhưng đã trở nên trau chuốt và sắc nét hơn nhiều, tựa như một người tập trung nắn nón cẩn thần trong từng chữ viết.

Mà đến ba dòng cuối chính là hoàn toàn cùng nguyên chủ chữ viết khác biệt một trời một vực, từng nét chữ tự mang phong thái riêng, mà lại rất tự nhiên cùng tùy ý không có một chút gượng gạo hay cứng ngắc, tựa như bút pháp của đại sư một dạng.

Đây là có chuyện gì xảy ra?
Motaru nghĩ mãi không biết lý do, cuối cùng hắn nhíu mày lần nữa đặt bút xuống viết.

Để xem khi viết đủ nhiều thì ta chữ viết sẽ càng biến đến như thế nào a.

- Roẹt roẹt roẹt roẹt!
Motaru chăm chú cặm cụi chép bài quên cả trời đất, càng lúc hắn càng cảm thấy mình bút pháp đang nhanh chóng tiến bộ vô cùng, nét chữ cũng biến đến càng thêm tinh tế.

- Reng reng reng!!
Tiếng chuông báo hết tiếc vang lên, mọi người trong lớp thở dài một hơi bắt đầu vui vẻ cười nói! chỉ trừ Motaru.


Chăm chỉ chép bài cả tiết Motaru hai mắt hơi nhíu lại.

Mẹ nó viết thế mà còn chưa đủ?
Ta ngược lại muốn xem ẩn sau chuyện này là sao.

Thế là Motaru tiếp tục cặm cụi viết, viết xong bài hôm nay hắn lại đem sách ra chép.

Như thế động tác lập tức thu hút chú ý của mọi người xung quanh, ai nấy đều ngỡ ngàng nhìn ngồi giữa lớp thiếu niên tay nhanh thoăn thoắt ghi chép.

Trong lớp các bạn cùng lớp đang nói về những chủ đề trên trời giờ đây cũng bắt đầu chuyển sang những chủ đề xung quanh Motaru bắt đầu bàn tán lên.

Nhất là các thiếu nữ hai mắt đều phát sáng cùng nhau thì thào.

- "Hamano-kun quả thật cố gắng a, bảo sao có thể đạt được thành tích nhập học tốt như thế".

- "Quả thật, đây cũng quá là chăm học đi".

- "A, ta thế mà trước giờ không nhận ra Motaru-kun cũng tương đối dễ nhìn nha".

- "Quả thật là dễ nhìn, còn như thế chăm học, không được rồi, tâm ta luân hãm mất".

- "Yaaa⁓, ta cũng thế! "
Motaru có đến chết cũng không nghĩ mình bộ dáng chuyên chú chép bài lại nháy mắt liền đem vài bạn nữ cùng lớp phương tâm cho bắt lấy.


Mà cũng phải, nếu biết thì hắn đã không làm độc thân chó hai đời!
Ngược lại, so với các bạn nữ cùng lớp, phái nam phản ứng phải tương đối bình thường hơn nhiều, có khen ngợi, có làm như không thấy, có phê bình cũng có mỉa mai, dù sao mọi người đêu nghĩ ngơi thư giản ngươi ngược lại tại trước mặt bọn hắn bày ra một bộ cố gắng tư thái tiến lên thì ai còn có thể làm như không thấy mà điềm nhiên thư giản tiếp a.

- Quả thật là cái cố gắng nổ lực bạn học, bảo sao lại như thế còn trẻ liền có thực lực không tầm thường!
- Nhưng là kinh nghiệm sống lại như thế non nớt, ngược lại tiện nghi ta.

Ngồi trong góc Tayo cười thầm quan sát đang chăm chú ghi chép Motaru liền âm thầm đắc ý, có như thế chăm chỉ cố gắng phụ trọng tiến lên thuộc hạ ai lại không vui cho được.

Phải, Tayo ngược lại đã xem Motaru như vật ở trong túi của mình, một khi Motaru lọt vào hố sâu hắc đạo muốn thoát ra liền là si vong vọng tưởng, dù sao người cho dù mạnh cũng không mạnh hơn súng cùng thuốc, hai món vũ khí tuyệt hảo để khống chế người khác.

Nhưng một bên chăm chú ghi chép Motaru hoàn toàn không chút để ý tới những người xung quanh thái độ.

Đột nhiên.

- Roẹt roẹt rọe! hả?
Vốn đang cặm cụi ghi chép Motaru lập tức nhận ra sự khác thường, tinh thần đột nhiên thông thấu vô cùng, cả người dễ chịu một cách kỳ lạ, nhưng chân chính làm Motaru chú ý nhất là lượng chakra của hắn thế mà đột ngột tăng thêm một phần.

Tình huống này là!
Không thể sai được, Motaru lập tức biết đây là tình huống gì, hắn chợt vô cùng kinh hỉ trong lòng hò hét.

Hahaha lại có mới tinh tú thức tỉnh hahahahaha!
Cũng không trách hắn lại như thế vui sướng, dù sao từ lúc trải qua sự kiện "ngoài ý muốn" tới giờ Motaru thực lực tựa như lâm vào một cái bình cảnh đình trệ mãi không tiến, dù cho hắn có thức trắng đêm phụ trọng huấn luyện tác dụng cũng bé nhỏ vô cùng còn lâu mới có được như ban đầu thời gian lợi dụng bão tố tới rèn luyện.

Không biết là thứ gì năng lực tinh tú?
Mang theo vô hạn mong chờ Motaru tâm thần dần chìm vào mình cái kia chứa đựng thần thụ không gian mà hắn gọi tắt là "thần thụ không gian".

Kia rồi!
Trên thần thụ tán cây ngoài những những năng lực tinh tú đã thức tỉnh trước đó ra tựa như:

Jashin: xám.

Bán thành phẩm tiên nhân thể chất (Jugo thể chất): đen.

Tự nhiên chi lực: trắng.

Phong: lục nhạt.

Thủy: xanh đậm.

Thổ: nâu.

Lôi: xanh lam.

Giờ đây ngoại trừ bảy cái tinh tú cũ ra, trên tán cây thần thụ đã xuất hiện một cái mới tinh tú:
Siêu thú ngụy họa: mực.

Lại là cái này năng lực?
Motaru bỗng chốc không biết phải hiển hiện biểu tình ra sao.

Ưmmmmm!
Nói thế nào nhỉ, nói nó mạnh mẽ cũng không mạnh tới nơi nào đi, dù sao trong nguyên tác người dùng năng lực này "Sai" cũng chẳng có cái gì quá to lớn thành tựu ngoài hổ trợ đồng đội chiến đấu cùng quấy nhiễu kẻ địch, mà lại còn có cái điểm yếu khá chết người là người sử dụng cần thời gian để vẽ ra họa thú tới chiến đấu.

Nhưng nói nó yếu gà cũng không đúng vì cái này năng lực thật mẹ nó hữu dụng và tiềm năng cũng tương đối cao, người thi triển theo lý thuyết nếu có đủ chakra liền có thể sớm vẽ trước họa thú, đến lúc đối địch lập tức gọi ra cả trăm cả ngàn con họa thú tới tác chiến, người ngược lại trốn ở cái xó xỉnh nào đó ăn bắp rang uống coca xem kẻ địch bị"sẽ" thú là cỡ nào mê người tràn cảnh.

Nhất là khi Motaru phát hiện cái này "Siêu thú ngụy họa" không chỉ bao hàm các loại phương pháp vẽ ra các mạnh mẽ hữu dụng họa thú không nói còn khuyến mãi thêm một cái "ngụy họa phong ấn toàn thư", là cái hai năng lực trong một tinh tú, có điểm tương tự với "Jashin" được bonus thêm "nguyền rủa bách khoa toàn thư" đồng dạng.

Xem thế nào thì ta lần này cũng gọi là kiếm bộn đầy bát đi?.