Người đến chính là Liễu Liên Nhi, n ko nằm trong kế hoạch của Thiên Long , nàng bức ép Liễu Lục Hạ nói ra kế hoạch, vì là người cùng tộc mà Liễu Liên Nhi lại có địa vị cao hơn, Liễu Lục Hạ có gan lớn cũng không dám dấu diếm, để đề phòng có trường hợp bất ngờ lập tức mời Liễu Liên nhi ra tay.

Liễu Lục Hạ khi biết chuyện không nằm trong kế hoạch, nó không đi thẳng nữa mà nó đi nghiêng lắm luôn, hắn chỉ có thể âm thầm truyền tin cho Liễu Liên Nhi.

Thiên Long từ xa quan sát trận chiến, thấy Liễu Liên Nhi đến phần có an tâm cũng có bất an, chuyện này đã chơi hơi lớn rồi, chuyện này nếu không thành công khả năng cao vì hắn mà Thái Băng Cốc diệt vọng, Thánh Mẫu và Đám Đế liền cách mặt nhau là rất có khả năng.

Thiên Long chỉ có thể chờ mọi người tiêu hao mới dám lao vào, hiện tại lực lượng là quá khủng bố, hắn mà trúng một chút sóng âm thôi đã lành ít dữ nhiều, muốn tay không lao ra thì chỉ có nước uống trà nơi địa ngục.

Thiên Long cảm thấy bản thân lựa chọn đám Lăng ngũ là quá đúng đắn, quyết định này hắn thầm cảm thấy may mắn, nếu là tám người khác khẳng định không đạt được sức mạnh như bây giờ, nếu chọn khống ra tám người khác, thậm chí là hai mươi người cũng không làm gì được Thổ quản gia, chỉ có sự liên kết đến hoàn hảo của đám Hoàng Lăng mới có thể tạo thành sát cục đối với Thổ quản gia.

Ầm ầm ầmmm
Thổ quản gia vung tay chính là tạo ra bốn bức bình phong, bình phong từ dưới đất ầm ầm lao lên, vây Thổ quản gia bên trong, tạo ra một cái khiến chắn vô kiên bất tồi.

Nhưng đám Hoàng lăng không hề ăn chay, ba người Hoành Sung tạo thành thế gọng kìm liên tục từ ba hướng trên trời công kích xuống, ở bên ngoài có năm người Hoàng Lăng áp sát khoá mục tiêu, chỉ cần Thổ quản gia sinh ra lòng rút lui, đám Hoàng Lăng lập tức có một đợt điên cuồng công kích.

Oành oành oành….


Từ bầu trời đen tối rơi xuống một con cự xà chục trượng, nó ầm ầm như muốn phá nát thiên địa phóng ra quang mang sát trận.

~ Tam Tang Kim chưởng.

Hoành Sung, Bại Ba Thố, Hoá Lai Đàm bất chợt cùng nhau tập hợp, từ ba bọn họ kết thành một tam giác kim khí, đây là chiêu Tam Tang Kim Chưởng được xếp vào hàng ngũ chưởng lực cấp cao của Hoàng Kim Vệ, hợp lực lượng của ba người lại tạo sức sát thương đồng nhất của năm người cộng lại.

Hoa lạp lạp….

Chưởng kình phá hư không đánh thẳng vào Xà quang, một vụ nổ là không thể không xảy ra, sức mạnh của Thổ quản gia là rất lớn, nhưng tuyệt kỹ Tam Tang Kim Chưởng cũng không phải hạng phổ thông, đánh cho cả hai bên cùng hoá hư vô.

~ Tại sao không công kích?
Hoàng Lăng giận dữ điên cuồng rống giận, một chiêu Tam Tang kim chưởng không chỉ có thế, đặc điểm chiêu này sau khi đánh ra, ba người đánh ra sẽ có thể được cộng dồn một tốc độ húc mạnh mẽ, nếu như vừa rồi cả ba người Hoành sung công kích lên nhất định sẽ là một đòn chí mạng đối với Thổ quản gia.

~ xin lỗi, chúng ta quên mất.

Đám Hoành sung tỏ thái độ xin lỗi, bọn họ không biết biết là cố tình hay hoặc là quên, nhưng làm cho Hoàng Lăng có gì đó cảm giác không ổn, thứ phúc lợi sau khi xuất chưởng Kim Tang nó dồn nén vào cơ thể rất mạnh mẽ, không thể nào quên được, đây hắn vẫn chưa hiểu là chuyện gì đang diễn ra, nhưng trước mắt bọn họ cần tiếp tục quấn lấy Thổ quản gia.

Phía chiến trường Mộc quản gia, Liễu Liên nhi và Liêu Lục Hạ hợp lực nhưng vẫn có vẻ chỉ ngang bằng thực lực với Mộc quản gia.

~ Hắc Long tiền bối, ngươi cho ta mượn lực lượng của ngươi được không?
Thiên Long ngỏ ý hỏi Hắc Long, Hắc Long đã bế quan ngủ đông rất lâu, tên này luôn bí ẩn, ngủ cũng không nói mà tỉnh cũng không thưa, Thiên Long chỉ có thể âm thầm hỏi nhỏ ý kiến của hắn.

Chờ một lúc không thấy hồi âm, vậy chắc là vẫn đang ngủ rồi, Thiên Long đành lắc đầu tìm cách khác.

~ ngươi sẽ phải trả giá rất nhiều nếu mượn lực lượng không phải của bản thân.

Không để Thiên Long thất vọng, một lúc sau đó hắc long đã lên tiếng, hắn khuyên Thiên Long không nên làm vậy, tổn thương nhục thể không thể nói là không nhỏ.

~ ta chịu được.

, ngươi giúp ta đạt cực hạn thân thể là được rồi
Thiên Long cảm giác bản thân rất mạnh, nhục thể của hắn có long huyết, có Lân bộ, có ba tầng Thần Ma thể chất, trước giờ tu luyện bao nhiêu là thiên tài địa bảo, tuyệt sẽ giảm gánh nặng rất nhiều.

~ được.

Sau câu nói đó, thân thể Thiên Long đột nhiên bành trướng sau đó xẹp nhỏ lại, một lực lượng nào đó đang điên cuồng tràn vào thân thể Thiên Long.


~ nhập thần ngũ trọng, nhập thần lục trọng, nhập thần thất trọng,….

, Độ Kiếp Nhị trọng, Độ kiếp tam trọng….

Đến Độ kiếp tứ trọng đỉnh cao thì dừng lại, Thiên Long cảm giác bản thân chỉ cần búng một tay thôi lập tức có thể san phẳng nửa cái đại lục, đó chỉ là cảm giác nhưng cũng khiến Thiên Long hằng ước ao.

~ Nhu bộ song Lân Quyền….

.

~ Diệt thế Ma Kiếm….

~ Long Nhân….

~ Hỗn Long Tịch Tà Cửu Kiếm….

Thiên Long ầm ầm lao vào chiến trường Mộc quản gia, Thiên Long có sức chiến đấu phi thường, vừa nhập chiến đã khiến cho Mộc quản gia hít thở không đều, mặt cũng đỏ ửng lên, từng chiêu từng chiêu Thiên Long xuất ra đều mang một cái khí thế trời vang chớp giật đánh cho Mộc Quản gia kêu trời không thấu.

Mọi người thấy Thiên Long đùng đùng lao vào chiến đấu cũng là sợ tái cả lòng mề, tên này quá bí ẩn, từ hành động cho đến thực lực, mọi người là chưa hiểu chuyện gì nhưng cũng không dám hỏi, họ chỉ biết lần này kết cục sẽ ra sao rồi.

Liễu Liên Nhi rút khỏi trận chiến, nàng từ xa đánh giá Thiên Long, nàng cảm giác bản thân rất yếu so với chiến trường từ khi Thiên Long gia nhập, nếu nàng còn ở bên trong khả năng cao chỉ làm vướng tay vướng chân Thiên Long.

Bên kia chiến trường Thổ quản gia cũng khiếp vía một bả, hắn biết nếu Thiên Long đã mạnh như hiện tại, khả năng cao sẽ không thể bắt được hắn, nhưng khả năng mất mạng cũng không thấp.

~ Tam Hoành… các ngươi còn không mau ra tay nhất định đều chết hết.

Thổ quản gia hét lớn, nãy giờ Hoành Sung, Bại Ba Thố và Hoá Lai Đàm cùng hắn đối kháng chỉ là kế hoãn binh, họ đang chờ thời cơ để lật ngược tình thế, tình thế liên tục bị lật ngược, Thiên Long tưởng chừng hắn có thể ăn chắc mặc bền rồi, thế nhưng lúc phút chót trong đội lại có người tạo phản.

Ba huynh đệ Hoành Sung đột nhiên chuyển chiến trường công kích, bọn họ cùng đồng lòng bay ra bên ngoài, lao thẳng về Thiên Long giáng chưởng vào sau lưng hắn.

~ Kiếm chủ cẩn thận.

Hoàng Lăng hét lớn, hắn ngàn vạn không nghĩ đến người mà hắn luôn đồng hành cả trăm năm qua chính là nội gián của thế lực đại Đế, có mắt như mù, hiện tạo hắn chỉ còn cách cầu nguyện chứ biết làm gì bây giờ.

~ muộn rồi.


~ Kim Cang Tam Cường chưởng!
Ba người đồng thời phóng chưởng kình, Kim Cang Tam Cường Chưởng chính là đệ nhất vũ kỹ hệ chưởng của Hoàng Kim Vệ, phối hợp bộ ba chưởng kình, lực kình, và chân khí tích bị thành một, phóng xuất ra một trận hoành vũ tảo thiên, chiếu thức này vô cũng khủng bố, có thể vượt cấp đánh ra không sợ đối thủ.

~ Thái Cực Quyền.

Liễu Lục Hạ trong lúc nguy cấp lập tức xuất hiện sau lưng Thiên Long, hắn đánh ra là chiêu thức độc môn Thái Băng Cốc, thái cực quyền thái cực vô địch, hoá có thành không hoá không thành có, một trận đồ âm dương hoành không xuất hiện, âm dương cực hút lấy Kim Cang Tam cường chưởng sau đó hoá giải chúng thành hư không.

~ chết đi.

Liễu Liên Nhi đã lão đến, chỉ trong chớp mắt sự việc diễn ra quá đột ngột, may mắn có Liễu Lục Hạ nơi đó giải nguy, Liễu Liên Nhi là vô cùng căm hận đám tam cường Hoàng Kim Vệ này, nàng ra tay chính là toàn lực.

Phụt….

Liễu Lục hạ trọng thương không nhẹ, hấp thụ công kích loại này khiến hắn quá sức một chút, xuýt nữa thì thành hiện trường cốc chủ của một cốc xả thân cứu kiếm chủ, tuy là hợp tác đôi bên cùng có lợi, mà tự nhiên sơ sót một cái lại hi sinh vì đối phương, nghĩ tới đây Liễu Lục Hạ toát hết mồ hôi lạnh, hắn gầm lên giận dữ lao vào muốn xẻ đôi từng tên một.

~ các huynh đệ cố gắng cẦm chân hắn.

Thiên Long hét lớn với đám Hoàng Lăng, chỉ cần một chút hắn sẽ giải quyết Mộc quản gia để qua bên kia chiến trường ứng cứu.

~ không thành vấn đề.

Đám Hoàng Lăng vô cùng hổ thẹn, bọn họ đã thiêu đốt sinh mạng để liều mạng ván cờ này, sau vụ này thành công hay thất bại bọn họ đều không thẹn với lòng.

~ ngươi nghĩ có thể hạ gục được ta sao? Haha….

Haha….

Mộc quản gia điên cuồng cười lớn, hắn như kiểu nghe con nít ba tuổi khua môi múa mép, quá hư cấu