Nhà hàng châu Âu Milan, được đặt theo tên một thành phố xinh đẹp của nước Ý...
Sự kiện trọng đại hôm nay là tiệc họp mặt bạn cũ của các thiếu gia và thiên kim nhà giàu.
Trong phòng VIP sang trọng, Bella cùng các bạn dùng bữa trong bầu không khí dễ chịu.

Họ phải nạp năng lượng dồi dào, chuẩn bị tinh thần cho trận đại chiến sắp tới.
Cho đến khi, mọi người nghe thấy âm thanh của tiếng cãi vã từ gian phòng bên cạnh.

Thanh âm phiền phức nghe thật nhức nhối.
Muốn cãi nhau thì ra vỉa hè, mắc gì ở đây ầm ĩ làm phiền người khác?
Ginny đập bàn một cái "bốp".

Một nơi sang trọng như nhà hàng, vậy mà có người nghênh ngang không coi ai ra gì.
Ginny chủ động ra ngoài xem xét tình hình.

Nếu được thì, chính tay cô sẽ dập tắt cái âm thanh phiền toái kia.
Ginny tìm đến căn phòng bên cạnh, nhóm Bella cũng đi theo sau.

Xuất hiện trước mắt họ là một nhóm rất đông thiếu gia và thiên kim con nhà giàu, ước chừng khoảng gần 30 người.

Đám con nhà giàu đó đang ức hiếp một cô gái.


Ai ai cũng dùng lời lẽ khinh bỉ nói với cô gái ấy, chỉ duy nhất một người dũng cảm đứng ra bênh vực.

Bella ngay lập tức nhận ra, chị họ của cô Mặc Quân Nhan đang ra sức bảo vệ cô gái kia.
-"Mọi người dừng lại đi! Nam Sương không có xuất phát điểm thuận lợi, nhưng dù gì cậu ấy cũng từ hai bàn tay trắng gầy dựng nên sự nghiệp.

Hôm nay là tiệc họp mặt, việc gì cứ chì chiết nhau như thế?"
Mặc Quân Nhan cố gắng dùng lí lẽ khuyên nhủ mọi người.

Thoáng một cái, Mặc Quân Nhan trông thấy bóng dáng của Bella từ đằng xa, vẻ mừng rỡ hiện rõ trên gương mặt xinh xắn.

Đám con nhà giàu kia thấy thái độ kính nể của Mặc Quân Nhan, ánh mắt họ nhìn theo tầm mắt của cô ấy.

Sau đó, trái tim của một vài chàng thiếu gia phút chốc đã bị đốn ngã.
Mặc Quân Nhan dẫn tay Nam Sương đi về phía Bella và các bạn.

Kinh ngạc hơn, Nam Sương ánh mắt trợn to nhìn về Ginny, cung kính cúi đầu.
-"Sếp! Cậu cũng tới đây sao?"
-"A Nam Sương?"
Ginny đôi phần kinh ngạc.

Sở dĩ Ginny biết Nam Sương, bởi vì cô ấy là đôi bạn cùng tiến trong ngành IT và là đồng nghiệp thân thiết dưới trướng của Ginny.

Cô thường gọi cô ấy là A Nam Sương, một kỳ tài do đích thân Ginny mời về công ty IG.
A Nam Sương là lập trình viên tự do nên được rất nhiều công ty săn đón.

Hiển nhiên, làm việc cho công ty nào, là quyền quyết định của cô ấy.
Sở dĩ Ginny cố ý dành cho A Nam Sương chế độ đã ngộ tốt như vậy, chính là vì IG.

Sắp tới đây Ginny sẽ rút lui khỏi công ty công nghệ IG, toàn tâm toàn ý cho tập đoàn Thiên Lượng.

Vị trí tổng giám đốc của IG, 100% cô sẽ giao lại cho A Nam Sương.
Trong số đám con nhà giàu đến tham dự buổi họp mặt, có cả nữ thần Vương Nghi mà bọn họ luôn tôn sùng.
Vương Nghi mặc một chiếc váy dài đỏ, phác họa dáng người yểu điệu thướt tha của cô ta, son phấn má hồng, trang điểm tinh xảo.
Cô ta làm bộ làm tịch, ra vẻ thục nữ, dùng giọng điệu từ tốn khuyên can người ta.
-"Mọi người! Mình thấy Quân Nhan nói đúng đó.

Hiếm khi mới có dịp gặp mặt, không nên làm mất lòng nhau"

Một người phụ nữ trang điểm lòe loẹt, ăn mặc diêm dúa, tên Lam San, là bạn của Vương Nghi trong số ngũ thiên kim, cất giọng điệu tự cao tự đại.
-"Nghe thấy chưa Nam Sương? Vương Nghi của chúng ta không hổ danh là ngôi sao, khí chất rạng ngời.

Cậu ấy đã có lòng tốt nghĩ cho cô, cô nên biết ơn người ta đi"
Vương Nghi nào để yên cho mọi chuyện suôn sẻ, bày trò mời mọc.
-"Quân Nhan! Sẵn tiện những người bạn đây cũng có mặt, chi bằng mời họ cùng tham gia chung cho vui"
Bella nheo mắt, nhìn thế nào cũng biết cô ả Vương Nghi kia là đang giở trò.
Được thôi!
Cô đây chính là muốn xem, cô ta có trò gì hay nào?
Hừ!
Bella cùng các bạn ngồi gần Mặc Quân Nhan và Nam Sương.

Năm người các cô chẳng nói chẳng rằng, không khác nào năm tảng băng ngàn năm không chảy.

-"Mặc Quân Nhan! Cô có thể giới thiệu cho chúng tôi biết những vị này được không?"
Mặc Quân Nhan giới thiệu Bella.
-"Đây là em họ của tôi.

Em ấy là người nước ngoài, tên tiếng Trung gọi em ấy là An Lăng.

Bình thường tính cách của em ấy hướng nội, không thích giao thiệp với người lạ.

Còn lại đều là bạn bè của em ấy"
Cô ả Lam San diêm dúa lúc nãy chớp thời cơ bới móc Bella.

Cô ả đương nhiên không thể quên nỗi nhục nhã mà Bella và bạn bè cô đã gây ra.

-"Em họ của cô sao? Cô ấy có công việc gì không? Tôi thấy cô ấy ăn mặc không quá bắt mắt, hẳn công việc cũng không dễ dàng.

Bạn trai của tôi Bách Hiển là Chủ tịch tập đoàn Bách Thị.

Nếu em họ cô có khó khăn gì, tôi sẽ nhờ anh ấy giới thiệu cho em cô một chân chạy việc"
Mặc Quân Nhan siết chặt tay, không khó để nhìn ra Lam San đang cố tình khoe khoang.
Một chân chạy việc? Chân chạy việc bà cố nhà mi!
Người ta làm Phó tổng giám đốc Mặc Thị, đâu phải là cái loại nữ nhân suốt ngày chỉ biết tiêu xài hoang phí như mi? Hơn nữa tương lai người ta còn là CEO điều hành đế quốc thương mại tập đoàn Andor, điên khùng gì mà lại đến cái nơi khỉ ho cò gáy của mi chạy việc?
Bella nhàn hạ nhâm nhi ly rượu, đôi con ngươi xanh biếc sáng long lanh vô cùng thần sầu, ảm đạm nhếch môi.
- "Công việc của tôi quả thực không dễ dàng.

Mỗi ngày đều ngồi trước bàn CEO, rảnh rỗi kí vào các tập văn kiện dự án tiền tỷ, còn không thì nhàn hạ bàn giao việc cho nhân viên cấp dưới làm".

Bella làm như không biết.

Lời nói nhẹ tênh kia như một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt Lam San.
Khoảnh khắc vừa nhìn thấy Bella, nháy mắt Bách Hiển đã bị diện mạo của cô làm cho điên đảo.

Anh ta nhất quyết phải giành được vào tay.
....._•• to be continued ••_......