Helen đảo mắt nhìn vào bàn tay của mình: “Chúng muốn tôi sao?”. Rina lo lắng quay sang nhìn Anders. Nếu như thứ chúng muốn là thu thập sức mạnh của các Sát long, thì không lẽ Anders sẽ là một trong số những mục tiêu mà chúng nhắm tới sao?

“Anders…” – Rina vô thức nắm tay áo anh. Hành động này nhanh chóng được mọi người chú ý.

Anders nhanh chóng hiểu ra nỗi lo lắng của Rina, liền cười nói: “Làm gì mà căng thẳng như vậy chứ? Sẽ không sao đâu mà”.

Elric không nhận ra sự tinh tế đó, anh lại bảo: “Không sao? Chắc chứ? Bọn chúng mạnh hơn cậu nghĩ đó, nhóc”.

Meine đến bó tay với Elric: “Đội trưởng, anh đúng là đầu đất”. Hailey lập tức nói:

“Tôi sẽ cho người gia cố kết giới phòng thủ ở nơi này”.

Helen không đồng tình, ngăn chị lại: “Chị, sao lại làm vậy. Để dựng kết giới vững chắc, cần phải tốn rất nhiều ma lực, với tiết trời khắc nghiệt như vậy, các pháp sư ngoài kia sẽ không chịu nổi đâu”.

Hailey nổi giận, hất tay ra: “Em định để cho công sức gây dựng đất nước của cha trở nên công cốc sao hả? Em có biết nếu Ylia rơi vào tay bọn chúng, thì không chỉ có em bỏ mạng, mà toàn bộ người dân ở đế quốc cũng thế!!!”

Anders trông thấy tình hình hiện tại, anh chắc mẩm rằng có lẽ chuyện hoàng đế Conroy rời khỏi lâu đài có liên quan đến vấn đề này. Anh liền hỏi:

“Công chúa Hailey, có một chuyện tôi cần hỏi. Chuyện hoàng đế Conroy rời khỏi đây, có phải là liên quan đến thông tin về bọn Nora không?”

Nghe đến đây, Hailey và Helen đều cứng họng. Helen liền nói: “Đây…là bí mật quốc gia, chúng tôi không thể tiết lộ được”.

Elric lạnh lùng đáp: “Nếu như đã coi Fressia là đồng minh, các cô nên nói cho bọn tôi. Bọn tôi tuy là một đế quốc hùng mạnh, nhưng cũng không vì vậy mà lợi dụng hay làm khó mấy người đâu. Thời thế bây giờ so với thời trước đã thay đổi khá nhiều rồi. Khó khăn lắm 2 cường quốc mới kết thân với nhau, các cô định phủi bỏ công sức gây dựng của các đời hoàng đế tiên nhiệm trước sao?”

Helen có chút lúng túng, nhưng Hailey thì không. Cô đã từng cùng Conroy đàm phán với rất nhiều phi vụ chính trị lớn nhỏ rồi, nên từng đó khẩu khí cũng không thể làm cô lung lay dễ dàng được.

“Đội trưởng đội trinh sát biên giới Fressia, Elric Weber, xem ra anh cũng có gan nói ra mấy lời này. Bọn tôi tuy thế lực không hùng mạnh như Fressia, nhưng cũng được xếp trong danh sách những cường quốc của Bờ Bắc, vì vậy mong anh hãy cẩn trọng lời nói”.

“Rồi. Tôi không nói về vấn đề chính trị ở đây. Vậy nếu như tôi bảo, cô hãy hành động vì người cha của mình thì sao”.

Nghe tới đây, Hailey sững người.

“Cha?”

“Ta đi rồi về”

“Mọi chuyện giao hết cho con và Helen”



Không…

Đây không phải là câu nói cuối cùng cô nghe được từ cha…

Nhưng mà…

Lợi ích của quốc gia, và vị vua của họ…

Phải làm sao đây…

“Cảm giác mất đi gia đình, tôi hiểu rõ hơn ai hết đấy, công chúa”- Elric điềm đạm nói. Helen chợt nhìn chị, vì chị cô cũng là người chứng kiến cái chết của mẹ cô rõ hơn ai hết…

Meine đứng bên cạnh Elric: “Đội trưởng…”



Elric lập tức ra chỉ thị cho Meine: “Meine, em hãy cùng đội trinh sát ra ngoài do thám cùng pháp sư ám vệ của hoàng gia ngay sau khi bão tuyết tan”.

Meine hiểu ý của anh, liền gật đầu: “Rõ, thưa đội trưởng”.

Đội của Meine nhanh chóng nhận lệnh, rồi bắt đầu hội ý bàn chiến thuật. Còn lại nhóm của Elric. Anh từ từ suy nghĩ, rồi nói:

“Roy và Yue, hãy cùng với ta đi hỗ trợ cho hoàng đế Conroy. Ta biết sử dụng ma thuật dịch chuyển, nên sẽ tới được chỗ của ngài ấy sớm thôi” – Elric chỉ thị.

Roy và Yue gật đầu. Hailey trầm ngâm:

“Từ lúc cha tôi rời khỏi lâu đài, cũng đã được 2 tiếng trôi qua. Vì ông là một trong số ít những pháp sư có khả năng dịch chuyển tới không gian khác nhờ tọa độ cho sẵn, nên cũng không biết chừng…”

Elric rút kiếm ra kiểm tra lại độ bén của nó, rồi nói với Anders: “Anders, Rina, hãy xin phép phía hoàng gia được xem thêm tài liệu về Mathew của Nora, cho đến khi ta quay về, nhiệm vụ của hai đứa là cùng công chúa Hailey bảo vệ cho công chúa Helen và Ylia”.

“Rõ!” – Anders và Rina nhận lệnh.

“Ta phản đối!!!” – Một giọng nói vang lên.