Nhân số quá ít luôn là vấn đề khiến Đường Vũ đau đầu.Không những không thể sử dụng hiệu quả những khẩu súng này mà quan trọng hơn là số lượng người khuân vác quá ít, điều này làm hạn chế tốc độ thu nhập vật liệu.Đường Vũ gõ ngón tay trên màn hình nền, " Chúng ta nhất định phải tìm cách thu hút người sống sót, không thể cứ thụ động chờ đợi."Ở nơi trú ẩn ban đầu, những người sống sót thỉnh thoảng sẽ đến.

Giống như hắn đã từng ở trong đội của những sống sót, khi nghe đến nơi trú ẩn ở đây mới quyết tâm chạy đến nơi này.

Tuy nhiên, với tình hình hiện tại với lại khu nghỉ mát đã trở thành như thế này, khó có thể nói liệu có bất kỳ người sống sót nào sẽ đến đây.Trần Hải Bình suy nghĩ một chút, " Có lẽ chúng ta có thể sử dụng đài phát thanh để tuyên truyền."" Đài phát thanh? Không phải bị cắt đứt liên lạc sao?"Trần Hải Bình đã sắp xếp lại suy nghĩ của mình và nói, " Thông tin không thực sự bị cắt đứt theo đúng nghĩa, chỉ là sau khi tận thế bên trong không khí có thêm 1 số những thành phần đặc biệt.

Những thành phần này làm cho sự lan truyền của sóng điện từ trong không khí suy yếu.

, điều này làm cho tín hiệu truyền thông tin đi rất khó khắn.

"" Tại lúc đầu khi tận thế xảy ra, đường truyền tín hiệu thực sự yếu đi, lúc đó còn miễn cưỡng nhận được tín hiệu, về sau việc tín hiệu truyền đi càng suy yếu nghiêm trong.


Cho đến hơn mười ngày trước, tín hiệu lúc trước suy yếu đột nhiên càng ngày tăng mạnh.

Một phần lớn đã khiến cho việc liên lạc gần như bị cắt đứt.

"" Nói chính xác hơn do tín hiệu hiện tại khó truyền đến các nơi trú ẩn khác, nhưng nếu tín hiệu được truyền đến một khoảng cách nhất định từ nơi trú ẩn là trung tâm thì vẫn có thể thực hiện được.

Trong khu nghỉ dưỡng, tôi nhớ có một tòa tháp truyền đi tín hiệu "Đường Vũ gật đầu, tỏ ý hiểu rõ, " Tin tức lúc trước ở nơi trú ẩn được gửi từ tòa tháp này đúng không.?"Bất ngờ, Trần Hải Bình lắc đầu." Thông tin này đã được các quan chức truyền thông tin ra ngoài.

Ban đầu, các quan chức đã kêu gọi tất cả các bên thiết lập các nơi trú ẩn và tiếp tế bằng máy bay, bao gồm thực phẩm, súng và đạn dược, cho nhiều nơi trú ẩn, giúp một số nơi trú ẩn nhỏ có khả năng chống lại Ma thú.

"" Tiếp nhận những người sống sót cũng là yêu cầu của các quan chức.


Vương Thái chấp nhận hàng nghìn người sống sót chính vì bị áp lực của các quan chức.

Tuy nhiên, khi liên lạc bị cắt đứt và ảnh hưởng của quan chức giảm dần, lương thực cứu trợ của Vương Thái dành cho những người sống sót cũng bị giảm..."Đường Vũ trước kia không biết loại tin tức này, không ngờ việc thành lập hầm trú ẩn lại có nhiều lý do như vậy.Kế hoạch này đã được quyết định, nhưng hắn cảm thấy như vậy là chưa đủ.Phạm vi truyền sóng vô tuyến không đủ rộng, hơn nữa phải có các thiết bị thu tương ứng, chẳng hạn như radio, những thứ này không có nhiều cho người sống sót.Chúng tôi cũng cần mở rộng các con đường." Ta đột nhiên nảy ra một ý tưởng mới lạ.

Lão Trần ngươi có nhớ chuyện này không, lúc trước khi đi trên đường tận thế chưa xảy ra, anh có thể nhìn thấy biển quảng cáo ở khắp mọi nơi, ta đang nghĩ, chúng ta thực sự sẽ làm biển quảng cáo để thu hút người sống sót đến nơi đây.

"" Quảng cáo?? "Trần Hải Bình nhìn chết lặng.La Triết đầy dấu hỏi đen.…………Không gian phía sau khu biệt thự số 1Trước đây, các quán rượu và xưởng sản xuất đã được thành lập tại đây.Lần này, Đường Vũ dự định xây một khu chợ bên cạnh quán rượu.Chợ không chỉ có thể mua tài nguyên mà đôi khi nó còn sinh ra các nguyên liệu quý hiếm, bản thiết kế chế tạo, rune kỹ năng, v.v., đây là một trong những kiến trúc quan trọng nhất trong giai đoạn đầu xây dựng lãnh thổ." Để thiết lập một khu chợ, nó tiêu thụ 300 đơn vị Nguyên Tinh và 100 đơn vị gỗ."Nhìn từ bên ngoài, khu chợ giống như một cửa hàng nhỏ.Bên trong chợ cũng không kém gì nhiều, chỉ có một quầy, và quầy được chia thành mười khu vực.

Mỗi ngày, mười khu vực này sẽ làm mới các sản phẩm khác nhau.Giá của Gói tài nguyên gỗ (100 đơn vị): Mười Nguyên Tinh.Số lượng còn lại: mườiGói tài nguyên đá (100 đơn vị) giá: 20 Nguyên Tinh.Số lượng còn lại: mườiGói tài nguyên sắt (100 chiếc) giá: 50 Nguyên Tinh.Số lượng còn lại: mườiBộ lông của vua sói lửa,Giá: 250 Nguyên TinhSố lượng còn lại: một...Bản thiết kế sản xuất con rối chiến binh cơ bản, giá: sáu trăm Nguyên TinhSố lượng còn lại: một" Tìm thấy rồi! "Đường Vũ vui mừng khôn xiết, xác suất bản thiết kế con rối cơ bản được vẽ ra trong giai đoạn đầu không phải thấp, nhưng hắn vẫn không hy vọng nó sẽ xuất hiện lần đầu tiên.Không hổ danh là dòng máu hoàng đế châu Âu vĩ đại của tôi!Với bản thiết kế này, xưởng có thể chế tạo những con rối chiến binh cơ bản.

Những con rối được sản xuất có sức mạnh tương đương với người thức tỉnh cấp 1.


Chúng không chỉ sở hữu trí thông minh trong chiến đấu, mà chỉ cần lõi không bị phá hủy, con rối sẽ không chết.

Một con rối như vậy, chân chính chiến đấu, mạnh hơn so với những người thức tỉnh.Nhưng hắn coi trọng bản thiết kế này, không phải vì sức chiến đấu của con rối.Nhưng với tư cách là lao động.Một con rối như vậy mạnh mẽ, chăm chỉ và không mệt mỏi.

Nếu không phải trí thông minh của con rối không đủ cao và có tính hạn chế lớn, hắn không cần phải thành lập một đội vận chuyển.Ba công trình cốt lõi có thể xây dựng trong lãnh địa cấp một đã hoàn thành, trong tay có hàng ngàn Nguyên Tinh, Đường Vũ cảm thấy mình cần phải lập kế hoạch thật tốt.Không còn nhiều vật liệu, và không thể xây dựng được.

Trong thời gian này, hắn có thể lập kế hoạch phát triển lãnh thổ.

Trong số nhiều công trình kiến trúc trong lãnh thổ, lựa chọn ra những công trình kiến trúc hữu ích nhất sau đó bắt đầu xây dựng nó.…………Một thị trấn nhỏ cách xa khu du lịch hàng chục km.Thị trấn chỉ có hai lối vào và ra, ở những nơi khác đã xây tường bao bằng bê tông cốt thép, nhìn từ xa trông giống như một con thú đen khổng lồ đang chiếm giữ nơi đây.Ở lối vào thị trấn, dòng người tấp nập ra vào, có những người sống sót đã đi đến đây, những người sống sót rách rưới, có một số chiến binh đã ra ngoài tìm nguồn cung cấp hoặc săn bắt ma thú với súng hoặc kiếm trên lưng.Đây là nơi ẩn núp Lâm Đông, đây là nơi ẩn núp lớn nhất ở vùng Lâm Thành.Khu ẩn núp Lâm Đông, biệt thự Lam KhêĐây là một khu dân cư cao cấp ban đầu tồn tại ở huyện Lâm Đông, giờ đây nó đã trở thành nơi ở của các quan chức Lâm Đông.Dòng suối chảy róc rách, trong một biệt thự gần suối, một người đàn ông trung niên nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ cau mày.Ở phía chân trời, mặt trời lặn đang chìm trong những đám mây đỏ, một nửa đã chìm vào chân trời mờ ảo.

Ở đằng xa, những người sống sót ra ngoài lần lượt trở về, nơi hoang dã vào ban đêm là nguy hiểm nhất, đội nào có thể trở về nơi trú ẩn kịp thời sẽ không chọn qua đêm nơi hoang dã.Bao gồm cả đội mà hắn cử đi.Tuyến đường từ Lâm Đông đến mỏ khoáng sản Nguyên Tinh là một tuyến đường tương đối an toàn, đối với đội của Hàn Cảnh thì không có mối đe dọa nào.

Theo ước tính của hắn, cho dù có tìm thấy mỏ khoáng sản Nguyên Tinh hay không thì cũng phải quay lại nơi trú ẩn từ lâu.Và bây giờ..." Có tin tức gì không? "Lâm Vĩ như đang nói chuyện với chính mình, nhưng sau lưng đột nhiên xuất hiện một bóng người, không nhìn rõ mặt, giọng nói khàn khàn, chậm rãi nói: " Vẫn không có tin tức.


"" Ngươi có nghĩ rằng bọn hắn có thể đã can thiệp chuyện này hay không?"Lâm Vi đang nói về bọn hắn, chính là đang đề cập đến một vài ông chủ lớn ở Lâm Đông có địa vị tương tự như hắn, và chỉ những người này mới có thể thu hút sự chú ý của hắn.Bóng đen phía sau do dự, " Hẳn là sẽ không, lần này, bọn họ đều là nhân viên đáng tin cậy.

Không có chuyện rò rỉ bí mật, hơn nữa, khu vực hoang dã rất lớn có nhiều tuyến đường khác nhau, mà những người khác muốn mai phục, cũng không dễ dàng.

"" Nhưng ...!Vương Thái tên kia không chắc.

Không biết tin tức có bị rò rỉ từ hắn hay không.

"Lâm Vi cười lạnh, " Tên đó còn chưa dám, cũng không có cơ hội để tiết lộ, nhưng lá gan của hắn rất lớn, dám đưa ra điều kiện với ta."" Cử một đội tìm kiếm đến điều tra giúp tôi.

Tôi muốn biết thông tin chi tiết nhất!"Một luồng khí thế tỏa ra từ Lâm ViHắn không quan tâm đến sinh tử của Hàn Cảnh và những người khác, nhưng tin tức về mỏ khoáng sản Nguyên Tinh chỉ cần có 1 khả năng nhỏ nhoi hắn cũng phải nắm trong tay." Có mỏ Nguyên Tinh trong tay, Lục Lão Quỉ, ta xem như không cần nhìn sắc mặt của ngươi! ".