8 giờ tối, toàn bộ nước Đức đã chìm vào bóng đêm.
Tại quảng trường trước tòa nhà Canning Strasse, đáng lẽ ra sẽ là một hồi yến tiệc hào nhoáng, các vị khách sẽ cùng nhau hưởng thụ lấy những khúc nhạc du dương cùng với các món ngon và rượu vang thượng hạng.

Nhưng lúc này, tất cả những người có mặt tại đây, từ già trẻ, gái trai, giàu nghèo đều quỳ rạp xuống trước một người đàn ông hơi gầy, mặc một bộ quần áo thời trung cổ màu xanh sẫm, đầu đội một chiếc mũ giáp sừng huơu, toàn thân phát ra một màu vàng nhạt
Tất cả mọi người đều sợ hãi quỳ xuống, bên tai văng vẳng lời nói của người đàn ông kia, người đang thao thao bất tuyệt truyền bá tư tưởng của mình
“...Đó chính là sự thật của loài người, giống loài nô lệ.

Ánh sáng mê hoặc của sự tự do làm giảm niềm vui trong cuộc sống của các ngươi, trong sự tranh giành quyền lực điên cuồng, và giống nhau...các ngươi sinh ra là để bị thống trị.

Cho đến cuối cùng, các ngươi sẽ vẫn phải khấu đầu”
Sau khi Loki cuồi cùng cũng phát biểu xong bài diễn thuyết của mình, một ông lão tóc bạc, ngồi giữa trong đám người, chậm rãi đứng dậy từ dưới đất, dùng cặp mắt mang theo vẻ già nua vẩn đục, lẳng lặng nhìn lấy Loki
“Không phải ngươi!”
Nghe được câu này, Loki cười một cái thật tươi, “Không có loại người nào như ta cả!”
Nhưng mà ông lão đó, vô cùng kiên cường, mặc kệ người đàn ông trước mặt phải chăng có thể nắm giữ năng lực trong nháy mắt giết chết ông hay không, ông vẫn như cũ bình tĩnh đáp lại: “Luôn có một loại người giống như ngươi”
Nhìn xem ông lão bày ra bộ dáng hồ đồ ngu xuẩn như thế, Loki liền lộ ra một nụ cười tàn khốc gian trá.

Hắn giơ lên quyền trượng cầm trong tay, chỉ thẳng vào ông lão, nói với mọi người xung quanh
“Hãy nhìn thế hệ trước của các ngươi đi.

Hãy lấy hắn làm ví dụ!”
Vừa nói xong, cây quyền trượng của hắn bắt đầu tụ lại năng lượng ở phần đầu, chuẩn bị bắn ra tia chết chóc nhằm vào ông lão...
“Chiu..”, tai năng lương lập tức bắn ra...
Ngay lúc chùm năng lượng đó sắp bắn trúng vào ông lão tóc bạc, một thân ảnh từ trên cao nhảy xuống, dùng chiếc khiên tròn của mình, chặn lại đòn tấn công, đồng thời khiến nó bắn ngược lại
Không kịp phản ứng, Loki bị chính tai năng lượng mình bắn ra đánh ngã xuống đất.
Mà thân ảnh vừa bảo vệ ông lão kia, chính là từ căn cứ trên không của S.H.I.E.l.D, bay một chặng đường dài đến đây, Captain America Steve Rogers!

“Lần cuối khi ta còn ở Đức, và thấy một người đứng trên tất cả mọi người khác, chúng ta đều cảm thấy bất bình” Vừa nói, Captain Rogers vừa tiến tới phía trước, trên khuôn mặt giữ một nụ cười bình tĩnh.
Thấy vậy, Loki chậm rãi đứng lên, nhìn thẳng vào Steve, “This soldier, hahaha, một kẻ đã hết thời”
“Ta không hề lỗi thời”
Kèm theo câu đáp lại của Cap, trên không trung, một chiếc Quinjet từ từ hạ gần xuống, giữ vững vị trí trên cao gần đó.

Ngồi trong chiến đấu cơ, Natasha lúc này đã thay trang phục chiến đấu quen thuộc, điều khiển những khẩu súng máy hạng nặng chĩa thẳng vào mục tiêu dưới mặt đất.
“Loki, cháu ngoan của bà, bỏ vũ khí và đầu hàng đi!”
Không để ý tới lều đề nghị mang theo trêu trọc đó, Loki giơ lên quyền trượng, nhắm thẳng vào phi cơ, bắn ra một tia năng lượng.

Natasha nhanh tay nhanh mắt điều khiển chiến đấu cơ né khỏi đòn công kích.
Cùng lúc đó, Captain Rogers đồng thời ném mạnh ra chiếc khiên của mình về phía Loki.
Hai người bắt đầu va vào nhau đánh giáp lá cà.
Nhưng rõ ràng, Captain America sau 70 năm ngủ say, vừa mới tỉnh lại không được bao lâu, đã bắt đầu phải đánh trận, cơ thể chưa hoàn toàn ở trạng thái xung mãn nhất.
Hơn nữa, đối thủ của anh, còn là một vị Thần Asgard.

Tuy Loki không thiên về chiến đấu cận chiến bằng sức mạnh như Thor, nhưng vẫn đủ sức để dễ dàng áp chế Captain ở thời kì không đỉnh cao.
Qua vài pha giao tranh đơn giản, chiếc khiên của Cap bị Loki đánh bay đi, anh ngã trên mặt đất, nhanh chóng, Loki tiến tới, đè cây quyền vào đầu Cap, không cho anh ngẩng lên.
“Quỳ xuống”
Lập tức, Captain phản ứng lại, hất ra cây quyền trượng, đứng dậy tung một cú đá móc, kèm theo một câu: “Not Today!”
Nhưng Captain vẫn bị Loki đánh bại như cũ, không thể làm gì hơn.
Đúng lúc này, trên bầu trời đêm cao rộng, một đạo nhạnc Rock&Roll vang lên, gia điệu cực kì mãnh liệt, tràn đầy xúc cảm.
Trong chiến đấu cơ, Natasha đang chăm chú theo dõi cuộc giao đấu phía dưới, hai giọng nói không biết từ đâu vang lên qua tai nghe liên lạc của cô, làm cô không khỏi nở một nụ cười vui vẻ, thở dài nhẹ nhõm.
“Đặc vụ Romanoff, miss me?”
“No, cô ấy nhớ tôi đủ rồi, không cần phải nhớ đến anh!”
Phía dưới, Loki và Captain cũng lập tức bị thu hút ánh nhìn.


Chỉ thấy, từ trên không trung, 3 đạo thân ảnh nhanh chóng đáp xuống, kèm theo đó là hai tia năng lượng được bắt ra.
Nhìn 3 người này, Steve có thể nhận ra được hai người trong đó.

Bạn của anh, Nightcrow Alex; tỷ phú Ironman Tony Stark.

Một người nữa thì Cap không hề nhận biết, nhưng tất cả những người còn lại đều biết được, em trai của Alex, Sasuke.
Vừa đáp xuống, Tony nhanh chóng khởi động vũ khí trên bộ giáp, chĩa thẳng vào Loki đang ngồi trên mặt đất vừa bị hắn bắn bay.
“Đừng đi chuyển, hãy chơi nào, nai con bambi!”
Alex và Sasuke cũng lập tức đóng lại đôi cánh sau lưng, nhìn thẳng vào vị Thần trông lúc này rất chật vật
“Cuối cùng cũng được gặp mặt, cháu ngoan của ta!”
Nhìn thấy nhiều người như vậy, đặc biệt có có sự xuất hiện của Alex, nhân vật đã đánh ngang kèo ngang sức với Destroyer, Loki rất thức thời giơ lên hai tay, ra hiệu đầu hàng.
“Biết điều đấy” Tony trêu trọc một câu.
Steve thì thở dốc đi đến bên cạnh hai người, mở miệng hỏi thăm: “Mr.Stark”
“Captain!”
Nhận được lời chào lại, anh quay sang nhìn Alex, “Hey, anh đã đi đâu vậy?”
Nghe Captain hỏi mình, Alex quay sang chỉ chỉ Sasuke, trả lời: “Đi đón một người, thuận tiện đi gặp Tony, cùng nhau đến đây.

Giới thiệu với anh, Steve, đây là em trai tôi, Sasuke”
....................
Trên chiếc Quinjet đang bay về căn cứ tàu sân bay, 5 người Alex, Nat, Captain Rogers, Iron Man và Sasuke ngồi đó.

Cộng thêm sự hiện diện của một tên tù binh, Loki, lúc này đã bị trói gô lại.
Qua máy bộ đàm liên lạc, Nick Fury hỏi thăm thông tin: “Hắn ta có nói gì không?”
“Không một từ nào!” Natasha vừa lái phi cơ, vừa bình tĩnh trả lời.

“Cứ trở về đây đã, chúng ta sắp hết thời gian rồi!”
Nhận được mệnh lệnh từ cấp trên, Natasha quay đầu lại, nói nhỏ với Alex: “Fury bảo chúng ta mang hắn trở về căn cứ”
Alex đơn giản gật đầu một cái, tiếp tục theo dõi Captain và Tony nói chuyện.
“Tôi thấy rất lạ” Steve đưa ra nghi vấn
“What? Tên trùm đầu hàng quá dễ dàng sao?” Tony khinh thường nhìn Loki, hỏi lại một câu như để trả lời nghi vấn.
“Yes, lúc đánh với tôi, hắn rất mạnh”
“Anh bạn so với lứa tuổi của mình như vậy là nhanh nhẹn rồi” Vừa nói, Tony vừa quay sang nhìn Steve, trêu đùa một câu, “Bí quyết của anh là gì? Thể dục thẩm mỹ ư?”
“What?”
“Na ná thể dục dụng cụ vậy.

Có vẻ như anh đã bỏ lỡ một số thứ, u know, vượt qua dòng thời gian”
Nghe Tony trêu đùa như vậy, Steve cảm thấy không hài lòng.

Một người nghiêm túc như anh, thực sự không hợp gu với gã tỷ phú chơi bời lêu lổng này
“Fury không nói với tôi là có mời anh?”
“Yeah, có khối thứ Fury vẫn chưa nói với anh”
Đúng lúc này....ầm...ầm...ầm....!
Chốc lát, trong bầu trời đêm đen nhánh, vang lên tiếng sấm sét vang dội.

Biến hóa kỳ lạ này, để cho đám người trong chiến đấu cơ, lộ vẻ mặt nghi hoặc, trừ Alex và Natasha.
Alex thì đã quá rõ ràng kịch bản, còn Natasha, bởi vì nâng được Mjolnir, nhận được sức mạnh của Thần Sấm, cho nên đối với tiếng sấm và tia sét kia, cô cảm nhận được khí tức quen thuộc.
Trông thấy Loki từ nãy tới giờ, khuôn mặt luôn luôn bình tĩnh, lúc này lại lộ ra vẻ khẩn trương, Steve hơi nhíu mày lại, hỏi: “Sao thế hả? Sợ chút sấm chớp ư?”
Không đợi Loki trả lời, đang điều khiển phi cơ, Natasha cười cười giải thích: “Hắn ta không sợ sấm chớp, hắn chỉ không thích thứ đi theo sau nó”
Câu nói này, ở đây ngoại trừ Alex và Loki, không một ai hiểu được ý nghĩ của nó.

Thậm chí, Loki còn hơi kinh ngạc liếc nhìn lấy Natasha, không nghĩ tới cô lại có thể có kiến thức tốt đến vậy.
Đáp án rất nhanh được công bố.

Một tiếng ‘Rầm’ to vang lên, chiếc Quinjet rung lắc dữ dội, tất cả mọi người đồng loạt nhìn hướng bên trên.

Cảm nhận được nguy hiểm, Tony và Steve nhanh chóng cầm lấy chiếc khiên và mũ giáp của mình, chuẩn bị sẵn sàng tư thế chiến đấu.
Đội xong mũ giáp, Tony ấn chốt mở cửa cabin, kèm theo áp xuất không khí bay vào, cánh cửa phi cơ từ từ mở ra.
“What r u doing?”
Không đợi Tony trả lời câu hỏi của Steve, một bóng người hạ xuống.

Mái tóc màu vàng, khoác áo choàng màu đỏ, cơ bắp săn chắc rắn rỏi, Thần Sấm Thor xuất hiện trước mặt mọi người.
Ngay lúc Iron Man Tony Stark nâng lên họng pháo, dự định tấn công, thì Thor đã vọt tới, một búa đập thẳng, đánh văng ra Tony.
Sau đó, hắn túm lấy Loki, chuẩn mang theo người em trai rời đi, thì một giọng nói của phụ nữ truyền vào tai hắn
“Thor, đứng lại!”
Nghe giọng điệu này, Thor ngạc nhiên, dừng lại động tác.

Natasha chậm rãi tháo ra tai nghe, rời khỏi ghế điều khiển, bước tới trước mặt hắn.
Nhìn khuôn mặt nghiêm túc, ánh mắt lườm lườm mình của ‘người mẹ’, Thor rụt cổ lại, bộ dáng ngoan ngoãn.

Vừa đến gần, Nat lập tức giơ lên tay phải, nhéo mạnh lấy một tai đứa con mình, giọng điệu chất vấn: “Lâu lắm mới tới thăm cha mẹ, định làm cái gì vậy hả?”
“Ouch...ouch...mom, nhẹ tay chút, con xin lỗi!”
“Cha con đã dạy con như thế nào? Tại sao vẫn sốc nổi như vậy?” Vừa nói, Nat vừa buông tay ra, vẫn tiếp tục nhìn thẳng đứa con trai.
Cuộc trò chuyện của hai người khiến cho toàn bộ những người có mặt ở đây đều có biểu cảm rất đặc biệt.
Alex, người trong việc, thì chỉ mỉm cười nhìn người mẹ đang răn dạy đứa con.

Sasuke thì có chút nghi hoặc, quay sang hỏi anh trai mình: “Ni-san, tại sao chị dâu và tên kia lại xưng hô...mẹ con?”
Steve và Tony thì hoàn toàn đờ người, mắt mở to, nhìn hình ảnh trước mắt, không tin vào tai mình những điều vừa nghe.
Mà Loki thì, đồng dạng như mấy người còn lại, thậm chí biểu cảm có phần còn khủng bố hơn.

CMN, anh trai mình thật sự là con của hai tên phàm nhân này? Biểu cảm rụt rè vừa rồi của hắn là sao? This is God of Thunder?
“Hm...anh ta tên là Thor....Son of Odin, đồng thời cũng là con trai của....anh và chị dâu!”
Đơn giản một câu trả lời, để hai người đang trợn mắt hốc mồm đứng kia đồng thanh kêu lên
“What the fuck?”.