“Ghi chú: Bộ chuyển đổi chính bắt đầu ngưng hoạt động ở độ cao +40.

Sức ép toàn bộ đang còn chưa giải quyết được.

Tao đang nghĩ đóng băng có thể là một yếu tố” Lúc này, Tony và Alex lại tiếp tục quá trình cải tiến bộ giáp sau lần đầu bay thử nghiệm
“Một nhận xét chính xác, Sir.

Có lẽ nếu ngài định thăm những hành tinh khác, chúng ta nên cải thiện hệ thống ngoài Trái Đất !” Jarvis lên tiếng đáp lại Tony.
Nghe đến đây, Alex liền đưa ra ý kiến: “Tôi nghĩ anh nên trang bị phàn vỏ kim loại, nếu như không có Vibaranium, thử dùng hợp kim vàng titan xem !”
“Yeah, lựa chọn chính xác đấy.

Jarvis, kết nối với Cisco, bảo họ điều chỉnh lại phần vỏ kim loại.

Nghe theo lời Alex, sử dụng hợp kim vàng-titan từ vệ tinh chiến lược Seraphim...Như vậy sẽ đảm bảo phần thân nguyên vẹn trong khi bảo trì tỷ lệ năng lượng và trọng lượng, understand ?” Tony đồng ý với ý kiến của Alex, liền nhắc nhở với Jarvis.
“Yes, tôi có nên dựng bản mẫu với những đặc điểm kỹ thuật mà ngài vừa đề nghị không ?”
“Được đấy !”
Đúng lúc này, trên tivi phát ra một tin tức, [“Tối nay, cực kỳ nóng, ở thảm đỏ, ngay tại đây, phòng hòa nhạc Disney, nơi đóng góp hàng năm lần thứ 3 của Tony Stark cho Quỹ gia đình chống hỏa hoạn đã trở thành nơi...”]
Lời của phóng viên trong tivi có nhắc tới Tony khiến hắn chú ý tới, “Jarvis, chúng ta có nhận được lời mời từ họ không ?”
“Tôi không có lưu lại lời mời nào, Sir !”
[“...chưa từng được thấy xuất hiện ở nơi công cộng kể từ cuộc họp báo quái dị và gây nhiều tranh cãi của anh ta.

Một số người cho rằng anh ta bị chứng PTS và đã nằm trên gường cả mấy tuần nay.

Dù trong trường hợp gì, không có ai mong sự xuất hiện của anh ta tối nay”]
Tony một mặt khó chịu nhìn xem bản tin, Alex ở bên cạnh lên tiếng trêu trọc, “Yo, người ta không muốn anh có mặt kìa !”
“Yeah, nhưng tôi luôn không theo ý người khác, trừ anh !” Tony đáp lại.
Ngay lúc này, bản mẫu thiết kế MRK3 đã được Jarvis hoàn thành xong, đưa lên màn hình máy tính
“Bản mẫu hoàn tất, Sir !”
Nhìn hình ảnh bộ giáp màu vàng chói mắt trê màn hình, Tony lại có chút không hợp ý, ra lệnh: “Ít phô trương quá, mày nghĩ như thế nào ? Pha màu y hệt như thiết kế của Alex đưa tao, tao thích màu đấy and...và nó là ý kiến bạn tao đưa ra !”
Vừa nói, Tony vừa quay sang nhìn Alex, hai người cùng mỉm cười.

Nếu có người thứ 3 ở đây, sợ rằng lại tưởng tượng hai người có mối quan hệ không được bình thường.

Nhưng thực sự, đó chỉ là sự ăn ý giữa hai người bạn.
“Một quyết định đúng đắn thưa ngài, nó sẽ giúp ngài ít nổi bật hơn !” Jarvis đồng ý nói.
Tiếp tục rót cho mình một cốc sinh tố giúp ổn định nồng độ Paladium trong cơ thể, nhìn lên màn hình hiện lên hình ảnh hoàn thiện của bộ MRK3, Tony cười hài lòng: “Yeah, I like it ! Hai bọn tao đúng là một cặp !”

“Chế tạo và sơn nó đi”
“Bắt đầu một dây chuyền tự động.

Thời gian hoàn thành ước tính là 5 tiếng đồng hồ” Jarvis đáp lại.
“Đừng chờ tao nhé cưng !” Nhắc nhở xong Jarvis, Tony quay sang nhìn Alex, nói: “Cùng với tôi đi tham gia buổi Party sao ?”
“Quậy tung một trận ?” Alex mỉm cười nhướn mày trả lời.
“Đúng là chỉ có anh hiểu tôi !” Sau khi thay đồ, Tony lấy ra chiếc Audi R8, chở Alex cùng nhau đi tới phòng hòa nhạc Disney.
Lúc này, Tony và Alex không biết rằng, hay nói đúng hơn là Alex dù có biết cũng không quan tâm, trước đây, bọn khủng bố đã bắt cóc Tony, những tên may mắn còn sống sót đã tìm được những linh kiện của bộ MRK 1 rởi rải rác trong sa mạc.

Mặc dù những tên này đều không có đầu óc, nhưng bọn chúng vẫn có thể ráp lại mô hình gần giống ban đầu.

Một mối nguy hiểm đang rình rập lấy Tony và Alex...
............
Két.....!
Một tiếng phanh xe vang lên, chiếc siêu xe sang trọng bắt mắt dừng trước cửa phòng hòa nhạc Disney.
Khi Tony và Alex từ trên xe bước xuống, toàn bộ đám đông ở nơi này lập tức hỗn loạn tưng bừng.
Từng ánh mắt chú ý vào hai người họ, một người thì đã quá nổi tiếng và gần đây có phát ngôn gây sốc với công chúng, một người thì với vẻ ngoài điển trai, mặc bộ vest sang trọng, thu hút sự chú ý của những cô gái xung quanh.

— QUẢNG CÁO —
“Chúng ta thật biết cách gây chú ý !” Alex cười hài hước lên tiếng.
“Yeah !” Tony một mặt không biểu cảm gì đáp lại.
Bước chân lên thảm đỏ, khi đi qua một ông già cầm chiếc tẩu đang được các cô gái vây quanh, Tony khẽ vỗ vai ông ta, chào hỏi sau đó tiếp tục đi tiếp: “Trông ông thật tuyệt, Hef !”
Alex thì thú vị nhìn ông già, mỉm cười nói: “Goodnight ! Stan Lee”
Ông già cầm tẩu nghe thấy liền quay người lại, không để ý đến Tony, nhìn thấy Alex lập tức vòng tay ôm lấy hắn, vui vẻ nói: “Oh yeah, ta đã được gặp lại cậu, Nightcrow !”
“Nightcrow ?” Alex một mặt nghi ngời.
“Yes, lần đó tôi có nói với đám phóng viên người cứu ta, ta đặt biệt danh cho cậu là Nightcrow !”
“Oh u fucking gotshit me !” Alex thốt lên câu chửi thề.
“Dont worry boy, họ không biết cậu là ai đâu, chỉ biết có một người mặc áo choàng đen là Nightcrow !” Ông già cười cười lên tiếng giảm bớt lo lắng trong lòng Alex.

Nhưng giường như chẳng được tí hiệu quạ nào.
Tony đang đi tới phía trước, bỗng không thấy Alex bên cạnh mình, quay đầu lại, nhìn thấy hai người đang trò chuyện với nhau, hiếu kỳ hỏi: “Hai người quen biết sao ?”
“Yup, có một xíu rắt rối liên quan đến nhau” Alex chán nản trả lời.
Nói xong, Alex và Tony tiếp tục đi về phía bên trong bữa tiệc.

Lúc này, Obadiah đang đứng trước cửa chính phòng hòa nhạc nhận lấy phỏng vấn của phóng viên, bỗng thấy xung quanh ồn ào, hiếu kỳ quay đầu nhìn về phía bên ngoài.
“Sẽ có gì xảy ra khi một gã phá hỏng bữa tiệc của chính mình ?!” Tony cùng với Alex đi tới bên cạnh Stane, hướng tên này tìm kiếm lời giải thích.
“Oh...haha..look at u...! Hey, ngạc nhiên chưa !” Obadiah cười lúng túng nhìn về máy quay đáp lại.

“Tôi sẽ gặp ông ở bên trong”
Nói xong, Tony cùng Alex tiếp tục đi vào trong sảnh chính buổi party.
“Tôi ghét tên đó, nhìn bộ mặt lúng túng của hắn làm tôi thấy thỏa mãn” Sau khi vào bên trong, Alex mỉm cười thoả mãn nói.
“Yeah, haha, nói thật ta cũng cảm thấy rất vui !” Vốn bởi vì sự việc buổi party khiến tâm tình của Tony không tốt, bây giờ nghe được lời nói vui đùa của Alex, đã chuyển biến tốt một chút, hai người ngồi trước quây bar nói chuyện cười đùa.
“Cho bọn tôi hai ly Scoth, tôi đang chết khát đây !” Tony quay sang nói với người phục vụ.
Đúng lúc này, một người đàn ông mặc vest đen đi tới bên cạnh họ, mở lời chào: “Mr.

Stark, Alex !”
Nhìn thấy Phil Coulson, Alex đứng dậy thân mật ôm lấy anh ta, “Chú Phil, cũng đến đây dự tiệc à ?”
Tony thấy vậy hiểu kỳ hỏi: “Alex, anh ta là ai, hai người quen biết ?”
“Tôi là đặc vụ Coulson, đến từ S.H.I.E.L.D !” Không đợi Alex giải thích, Coulson đã trả lời.
“Oh yeah, vậy ra hai người là đồng nghiệp ! Alex, thưc sự thì anh đã là đồng cổ đông lớn nhất của tập đoàn, so...” Tony thốt lên với Coulson một câu, sau đó liền quay sang nói với Alex.
“Thực ra tôi cũng không thích S.H.I.E.L.D cho lắm, nhưng bởi vì chú ấy là chú của tôi, với lại có một người muốn tôi hoàn thành ước nguyện, so...tôi thực sự không bỏ được.

Nhưng có lẽ cũng không lâu nữa...” Alex lên tiếng ngắt lời Tony.
Sau khi Alex nói xong, không thấy hai người nói gì nữa, Coulson bắt đầu nhìn thẳng vào Tony, lịch sự nói: “Tôi biết đây hẳn là một thời gian khó khăn đối với anh, Mr.Stark, nhưng chúng tôi có vài lời muốn hỏi anh !”
“Nếu có gì muốn hỏi, cứ xin câu trả lời từ anh ấy” Tony chỉ vào Alex.
— QUẢNG CÁO —
“Chúng tôi biết cậu ấy là bạn thân của anh, vì vậy sẽ không nói ra bất kỳ lời nào, chuyện này phải nghe trực tiếp từ miệng anh nói ra !”
Nghe vậy, Tony gật đầu, vừa uống rượu vừa nhìn về hướng khác.
“Vẫn còn có nhiều câu hỏi chưa được trả lời, và thời gian có thể là một yếu tố với những chuyện này, hãy để chúng tôi viết vài điều vào sách.

Liệu ngay 24, lúc 7h tối, tại Khu công nghiệp Stark có được hay không ?”
Ánh mắt thì nhìn chăm chú về nơi nào đó có một cô gái đang mặc một chiếc đầm dạ hội màu xanh, trông rất quyến rũ, Tony không để ý đến những lời Coulson vừa nói, lập tức đưa tay ra bắt tay đồng ý: “Ok...Tôi đồng ý, anh hoàn toàn đúng ! Ờ...tôi phải đi gặp trợ lý của tôi và ghi nó vào cuộc hẹn !”
Nói xong, Tony liền đi tới bên cạnh Pepper đang đứng cách đó không xa.

Bỏ lại Alex và Coulson ngồi lại quầy bar.
“Cháu thề chắc chắn rằng anh ta sẽ quên sạch cuộc hẹn đó với S.H.I.E.L.D !” Alex vỗ vỗ cánh tay Coulson.
“Why ?” Coulson hơi nghi hoặc hỏi lại.
“Rât đơn giản, ánh mắt của một người tràn đầy mê luyến vào tình yêu, lời nói của một người như thế có thể tin tưởng được sao ?”
“Oh, có lẽ vậy, bất quá, ta vẫn sẽ đến đúng với lịch hẹn.

And u, dạo này chuyện của cháu với Natasha ra sao rồi ?” Coulson mỉm cười đáp lại, sau đó liền hỏi.
“Its Ok...Thi thoảng chúng cháu vẫn đi chơi với nhau, cô ấy bây giờ rất được giám đốc Fury tin tưởng, giao cho khá nhiều nhiệm vụ, nên thời gian bên nhau cũng không được nhiều.


Cháu thì từ sau vụ có người ám sát, Fury yêu cầu nên hạn chế ra ngoài.

So...đi chơi với nhau cũng chỉ được nhiều lắm là 3 lần mỗi tháng.

Nhưng không sao, tình cảm bọn cháu vẫn rất tốt !”
“Bao giờ định tổ chức đám cưới ?” Coulson đi thẳng vào vấn đề.
“Hm....U know, giám đốc Fury thực sự không thích, so...có lẽ là vài năm nữa, khi mọi chuyện thực sự ổn định” Alex vừa trả lời, vừa nghĩ đến tương lai của thế giới.

Hắn không biết liệu sự xuất hiện của hắn sẽ khiến tương lai biến đổi như thế nào, hắn thực sự yêu Natasha, nhưng hoàn toàn nắm chắc được diễn biến của thế giới này, chưa hoàn toàn có đủ sức mạnh bảo vệ tất cả, Alex thật sự chưa dám tiến tới bước cuối cùng với Nat.

Có lẽ cô ấy cũng hiểu, nhưng hiện tại, cả hai người đều cảm thấy hài lòng với mối quan hệ đang có.

Chuyện tương lai để sau, tận hưởng hạnh phúc bây giờ đã.
.................
“Hai Vodka Martini, thêm ôliu, nhiều ôliu, thật nhanh !” Khi Tony quay lại, Coulson đã rời đi, ở quầy bar chỉ còn một mình Alex đang ngồi.
“Wassup, mội chuyện sao rồi ?” Alex mỉm cười thú vị hỏi.
“Um...Yup, cô ấy muốn uống một ít gì đó, nên tôi đi lấy cho cô ấy !” Tony ngượng ngùng trả lời.
“Để tôi đoán...anh không dám thổ lộ trực tiếp ?!”
“No...tất nhiên là không, tôi...” Khuôn mặt Tony đã có chút đỏ lên.

Hiếm khi nào Alex nhìn thấy được cảnh này.

Điều này khiến hắn cảm thấy hứng thú.
“Oh, chàng trai đang ngại ngùng”
“No...thật sự tôi...”
Đúng lúc này, khi Tony đang vấp váp giải thích, một người phụ nữ xinh đẹp đi tới bên cạnh hai người, lên tiếng chào
“Wow...Tony Stark ! Rất vui khi được gặp anh ở đây”
“Oh, Hi !” Nhìn thấy mặt mũi đối phương, trong đầu Tony loáng thoáng ấn tượng một chút, bất quá hắn không hề nhớ tên.
“....Carrie”
“Christine” Cô gái lên tiếng đính chính.
“That right !”
“Anh thật can đảm có mặt ở đây tối nay.

Liệu tôi có thể nhận chút phản ứng nào từ anh không ?”
“Hoảng loạn, tôi sẽ nói hoảng loạn là phản ứng của tôi” Tony ngập ngừng giải thích, hắn ta cũng không muốn nói ra chuyện một Playboy như hắn lại vừa không dám hôn một người mình thích.

Sợ rằng vừa tiết lộ ra chuyện này, sáng mai trên báo sẽ tràn ngập tin tức về hắn.

— QUẢNG CÁO —
“Tôi đang nói đến việc liên quan của công ty anh về vụ việc tàn ác gần đây !” Dù Tony không hiểu rõ lời nói mỉa mai của mình, nhưng là một phóng viên chuyên nghiệp, Christine vẫn không buông tha hắn ta, cố gắng mọi được thông tin từ hắn.
“Yeah, họ chỉ quên không đưa tên tôi vào thiếp mời, tôi không biết phải nói gì với cô”
“Tôi gần như đã bị mắt lừa, cả chì lẫn chài” Christine cười hài hước nói.
“Tôi đã ở ngoài thị trấn trong vài tháng nay, có người bạn thân của tôi đây, Alex, anh ấy có thể chứng minh, trong trường hợp cô đã không nghe gì...”Tony chỉ tay vào Alex giải thích với nữ phóng viên.

“Đó có phải là cái mà anh gọi là trách nhiệm không ?” Christine ngắt lời Tony, đồng thời lấy ra một xấp ảnh đưa cho hắn, “Đó là một thì trấn tên là Gulmira, anh đã nghe tên nó chưa ?”
Đương nhiên là Tony nghe qua, hắn vẫn còn nhớ quê hương của Yinsen chính là nơi này.

Lúc Alex cứu được hắn và ông ta khỏi tay đám khủng bố, Tony đã từng mong muốn Yinsen đi theo mình, nhưng ông ấy lại quyết định trở về quê hương.
Nhưng khi nhìn vào những tấm ảnh mà Christine đưa cho mình, Tony chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên từng cơn giận dữ không thể kìm chế.

Hình ảnh từng ngôi nhà, người dân chết thảm dưới tay đám khủng bố, thậm chí Tony còn nhìn thấy trong bọn họ còn xuất hiện khuôn mặt hiền hòa đeo kính quen thuộc.

Những vũ khí mà bọn khốn kia sử dụng lại được in toàn bộ là logo “Stark Industries” càng khiến hắn phẫn nộ hơn, tuy nhiên sự phẫn nộ đó lại khiến Tony bình tĩnh đến lạ thường, ánh mắt tràn đầy sự nguy hiểm.
“Những bức ảnh này được chụp khi nào ?”
“Yesterday !” Christine đáp lại.
“Tôi đã không ủng hộ bất kỳ việc vận chuyển nào” Tony khẳng định.
“Oh, công ty của anh đã làm thế!”
“Oh, tôi không phải là công ty của tôi !” Giọng điệu của Tony càng lúc càng lạnh giá, càng nghiêm túc.

Đáp lại Christine, hắn lập tức cầm những tấm hình này đi ra bên ngoài, hướng tới bên cạnh Obadiah, chấn vấn
“Ông đã nhìn thấy những bức ảnh này chưa ? Hả, What’s going on here ?”
“Tony, Tony, anh đừng giả bộ ngây thơ như thế” Obadiah kéo Tony ra khỏi đám phóng viên, lời nói thành khẩn trả lời.
“Tôi đã ngây thơ trước đây, khi họ nói: Đây là giới hạn, chúng ta không vượt qua, đó là cách chúng ta kinh doanh.

Chúng ta không giở trò hai mặt...phải không ?”
Đối mặt với những câu hỏi gắt gao của Tony, Odadiah chỉ nhẹo nhàng kéo hắn quay lại trước đám phóng viên, “Chụp ảnh đi, Cmon.

Chụp vài tấm ảnh nào !” Sau đó, hắn ta nói thầm vào tai Tony: “Tony...cậu nghĩ là ai đã cho cậu ra rìa? Tôi chính là người đưa ra lệnh chống lại cậu.

Đó là cách duy nhất để bảo vệ....”
Bốp !
Không đợi Obadiah nói xong, lão già này đã hứng chọn một cú đấm của Alex vào mặt, ngã lăn quay xuống đất.

Đám vệ sĩ xung quanh của lão lập tức muốn xông lên, nhưng cái nhìn lạnh giá đầy sát khí của Alex đã khiến chúng trùng bước lại.
Alex liếc nhìn dưới chân Obadiah, giọng nói lạnh lùng: “Tao cho mày sống thêm hai ngày !”
“What r u doing ?” Tony đứng bên cạnh kinh ngạc hỏi.
Nói xong với Obadiah, Alex quay lại kéo Tony rời khỏi đám đông đang sững sờ chết lặng ở đây, “Lets go, không phải anh muốn trả thù đám khủng bố hay sao ? Đi thôi, tôi đi với anh !”
Trên xe, Tony lái xe trở hai người về biệt thự, không khí lúc này đang rất căng thẳng.
“Không còn nghi ngờ gì nữa chứ, lão già Stane đứng sau tất cả.

Nếu còn muốn chắc chắn, đến công ty tìm bằng chứng trong dữ liệu của tập đoàn !” Alex quay sang nói với Tony.
“Yup, chuyện đấy chắc chắn tôi phải làm.

Now, chúng ta lập tức đến Trung Đông, anh đi với tôi chứ ?”
“Luôn sẵn sàng ! Bạn của anh cũng là bạn của tôi”.