Lễ ngắm hoa đã đến.

Sáng sớm, Kaori đã được Hibari gọi dậy một cách ôn nhu theo phong cách Hibari với cây tonfa sáng loáng. Thiếu nữ nghiến răng nghiến lợi bò vào phòng tắm, rít gào qua kẽ răng:

"Lừa người! Tất cả chỉ là dối trá!"

Làm gì có Namimori trị an tốt!

Làm gì có Hibari Kyoya lạnh lùng cao ngạo nhưng cũng không kém ôn nhu trong mơ!

"Ai nói gặp bạn trên mạng là tốt! Bà thiến hắn!"

Vừa dứt lời, từ trên ngoài truyền đến thanh âm nhẹ như gió thoảng của Hibari sama:

"Muốn bị cắn chết sao, động vật ăn cỏ?"

"...Xin chào Namimori, tạm biệt Namimori."

.
.
.

Mặc dù bất mãn với buổi sáng, nhưng cũng không thể phủ nhận hiện tại phong cảnh nơi đây rất tốt. Kaori híp mắt nhìn rừng đào phía trước, nhảy chân sao, hít sâu một hơi.

Rồi sau đó, cô gái quay đầu, cánh hoa từ bên trên rơi xuống. Lúc nụ cười rạng rỡ kia nở rộ trên môi, Hibari cảm thấy, tất cả mọi thứ nơi này đều đã thất sắc.

"Kyoya, thật là đẹp!"

Hắn đút tay vào túi quần, híp mắt nhìn thiếu nữ, nói:

"Ừ, rất đẹp."

Cũng không biết, hắn nói cảnh sắc đẹp, hay nói người con gái kia xinh đẹp.

Chuyện này... cũng chỉ có bản thân hắn biết được mà thôi.

"Ne, ăn không?" Kaori đưa cho hắn một miếng sushi, cười hì hì. Hắn hé miệng, nhẹ nhàng nhấm nuốt, mùi vị của nó lan toả trên đầu lưỡi, thơm mát, mềm mại, hệt như...

Tầm mắt của hắn vẫn nhìn thẳng về phía trước. Fukawa Kaori cũng thắc mắc nhìn theo tầm nhìn của hắn, tuy vậy cũng chẳng thấy có gì đặc biệt.

Cô gái nào hay biết rằng, Hibari Kyoya vốn dĩ không nhìn cảnh vật nơi đây.

Cái hắn nhìn, là...

"Không được vào đây!"

"Sao lại vậy chứ? Từ khi nào công viên bị cấm không cho vào?!"

"Bắt đầu từ hôm nay."

"Sao lại... Thật là quá quắt!"

"Huh? Ồn ào gì vậy?" Kaori buông sushi trên tay xuống, tò mò gãi đầu. Mày của hắn nheo lại, Hibari Kyoya chậm rãi nhếch môi, nở nụ cười.

"Lại là động vật ăn cỏ sao."

.
.

Trong lúc Kusakabe và đám Tsuna đang tranh luận, Hibari Kyoya cũng tiến lên, giơ tonfa trong tay, nguy hiểm nói:

"Quần tụ, trái với tác phong và kỉ luật, cắn chết!"

"Hi Hi Hi Hi Hibari-san!!"

Tsuna đau khổ gục xuống đất. Hắn biết mà! Phách lối như vậy thì chỉ có một mình Hibari-san mới dám làm thôi!

Lúc này lỉnh đi thì có kịp không? Cần gấp, online chờ!

Sau đó...

.
.
.
.

[Thông báo: [Phế Sài] đã gửi tới nhóm ||Chát Xuyên Lục Địa|| một tin nhắn]

[Phế Sài]: Không xong!! Gặp người khủng bố nhất Namimori phải làm sao bây giờ!!

Kaori đang nằm trên mặt đất nhìn thấy tin nhắn này lập tức phốc một tiếng bật cười.

[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ha ha ha ha ha! Chịu khó ăn đập đi!

[Phế Sài]: QAQ

Reborn không thể chịu được nữa phi lên đạp bay hắn:

"Nghiêm túc cho tôi nhờ, Dame Tsuna! Lúc này không phải là cậu nên giúp bạn bè thoát khỏi khốn cảnh sao? Đánh bại Hibari đi!"

Hibari nghe vậy, lập tức cười:

"Oa nga? Đánh bại?"

Đánh bại hắn, chỉ bằng động vật ăn cỏ này sao?

"Đúng vậy." Reborn cười: "Nếu Tsuna đánh bại cậu, chúng tôi sẽ ngắm hoa ở đây, thế nào?"

Hibari cười lạnh. Tại sao hắn phải đáp ứng kia chứ?

"Ha ha, may quá." Yamamoto gãi gãi đầu.

"Chuyện gì chứ! Juudaime trông có vẻ đau khổ, tại sao lại may mắn!" Gokudera hung ác nhìn Yamamoto, nói. Sau đó hắn quay qua nhìn Tsuna bên cạnh: "Juudaime cố lên! Tôi tin tưởng ngài!"

Tsuna: QAQ

"Bởi vì hôm qua tôi có mời Kaori đến ngắm hoa, nhưng cô ấy có hẹn rồi. May mắn cô ấy không đi với chúng ta."

Gokudera suy nghĩ một chút, gật đầu: "Cũng đúng."

Hai người cứ ngươi đến ta đi mãi, Hibari ở bên cạnh không kiên nhẫn cau mày:

"Lên đi, động vật ăn cỏ."

Tsuna: Không phải nói không thích sao!!!

__
Kịch trường

Reborn: Hai người thi đấu đi Hibari.

Hibari: Oa nga? Không hứng thú.

Yamamoto: Chúng ta đã hẹn Kaori—

Hibari: Lên đi.

Reborn: :)