Lúc Fukawa Kaori tỉnh dậy thì trời đã sáng.

Cô cọ cọ vào chăn vài cái, thoả mãn hít sâu rồi mới chịu ngồi dậy. Cô vươn tay dụi dụi mắt, che miệng ngáp một cái: "Oáp~"

Bấy giờ cơn buồn ngủ cũng đỡ hơn hẳn. Cô mịt mờ buông tay nhìn về phía trước, thiếu niên đối diện thấy cô tỉnh lại cũng không nói gì, nhàn nhạt đóng cúc áo.... Chờ đã, đóng cúc áo?!

"Kyoya anh đã làm gì tôi!"

Hibari Kyoya đóng cái cúc cuối cùng lại, từ trên cao nhìn xuống, nói: "Đoán xem?"

Đoán xem? Đầu óc Fukawa Kaori ong một tiếng, lập tức nhớ ra từ đi cùng với phong trào 'đoán xem' đó: "Ý trời?!"

Hibari: "..."

"...Xin lỗi, tôi lỡ miệng."

Hibari Kyoya thở dài một hơi. Hắn khoác áo ngoài vào, xoay người đi ra cửa: "Nhanh lên, giải quyết bữa sáng rồi đến trường đi."

"Vâng......"

.
.
.

[Tinh! Người dùng [Đệ Nhất Kiếm Đế] đã gửi cho bạn một tin nhắn riênh tư.]

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: Hôm nay tôi ra trận.

[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Đừng chết.

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: Này——!!! Dĩ nhiên!!

[Tinh! Thông báo: [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết] đã gửi cho bạn một tin nhắn thoại. ]

Fukawa Kaori: Đồ ngốc.

Varia sẽ không tha cho anh nếu thua đâu.

Đối thủ là Yamamoto Takeshi, nếu như không lầm, cậu ta nhất định sẽ....

"À, mình không nên quan tâm quá mức."

"Họ là Mafia cơ mà?"

Đừng bất an.

Là do cảm giác sai lầm thôi.

.
.

Mấy hôm nay, trận chiến tranh đoạt nhẫn vẫn diễn ra bình thường. Kaori vẫn không đi xem, cô ở nhà, làm việc với máy tính suốt cả ngày.

[Bạn có một thông báo mới.]

Kaori liếc qua một cái, thi xong rồi?

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: ....

Cái gì...vậy..?

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: Squalo!!!

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: Đưa tay cho tôi!!

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: Này—!! Cậu đang sỉ nhục tôi sao?!!

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: Yamamoto Takeshi!! Tôi công nhận cậu trở thành Kiếm Đế!!

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: Gràoo—-!

[Đệ Nhất Kiếm Đế]: Ầm—tút tút tút.

"Lạch cạch—"

Điện thoại trên tay rơi xuống tự lúc nào, Fukawa Kaori ngơ ngác nhìn bàn tay của mình, không dám tin, nhưng lí trí lại mách bảo đó là sự thật.

Cái quái gì...

Cái gì vừa mới diễn ra...

"Là thật, Kaori." Ở đầu dây bên kia, Mammon nói một cách chậm rãi: "Squalo thua, hắn đã bị cá mập của mình ăn thịt."

"Nói dối..." Kaori cười tủm tỉm: "Mammon, cậu đùa dai vậy?"

Đầu dây bên đó truyền đến tiếng thở dài. Kaori cười cười tắt điện thoại, sau đó vui vẻ đi ra ngoài.

Trời...đang mưa..sao?

"Đừng buồn." Thiếu niên tóc vàng từ xa tiến lại, nhẹ nhàng vươn tay gạt đi giọt nước trên gò má của cô: "Ngài buồn, đến ông trời cũng phải rơi lệ, ...-sama."