Thôi xong, nhớ nhầm diễn biến cmnr :)
Tui đã sửa lại rồi nhé.

___

Kaori đưa Dino "an toàn" tới nhà của Tsuna rồi mới rời đi. Trước khi xoay người, Dino gọi cô lại:

"Kaori, em không vào sao?"

"Không." Cô gái ấy nhàn nhạt lắc đầu: "Hiện tại có người đang ở nhà đợi tôi."

Dino sửng sốt: "Là ai?"

"Là..." Kaori bỗng dưng le lưỡi: "Anh đoán xem?"

Dino 囧.

.
.
.

Lại nói đến Tsuna, sau khi hắn trở về lập tức lại trốn tới, theo sau hắn là Gokudera nằng nặc đòi theo và Yamamoto "thật thú vị! Tớ cũng muốn đi".

"Juudaime, ngài nói Kaori ở đâu?"

Gokudera kinh ngạc nhìn xung quanh. Làm gì có bóng người....nào...

"Sawada-dono!!" Có một thiếu niên bị đánh ngã trên mặt đất, khi nhìn thấy Tsuna đến liền lộ ra nụ cười 'được cứu trợ'. "Ngài hãy cầm lấy nhẫn Vongola và chạy đi! Đừng để chúng lấy được!"

"Cá, cái gì..?" Tsuna sửng sốt.

"Nhẫn Vongola!" Hai mắt Gokudera sáng lên: "Juudaime, ngài hãy cầm lấy nó và chạy đi, ở đây đã có tôi và Xương Bả Vai lo!"

"Như—"

"Chạy đi đâu!" Nam nhân với mái tóc trắng dài mềm mượt huyền bí và chất giọng ngọt ngào—và chất giọng hung ác với tần số cực lớn xuất hiện, cầm trên tay một thanh kiếm dài: "Rác rưởi, để nhẫn Vongola lại!!"

"Juudaime!!"

"Sawada-dono!"

.
.

Chuyện có người đợi ở nhà tất nhiên là do Kaori nói dối. Cô nhàn nhã ném cặp sách lên bàn, chui vào giường đi ngủ.

Ngoài hành lang có tiếng bước chân, tiếng lộp cộp điềm tĩnh khi đến trước cửa liền dừng lại. Cô nghe thấy người nọ ở bên ngoài nói:

"Khi nào thì đi?"

Không buồn mở mắt, Kaori xoay người ôm lấy con gấu bông bên cạnh, nói rằng:

"Không lâu nữa."

Đến khi người đó rời đi, Fukawa Kaori mới mở bừng mắt ra, nhàn nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết còn đang suy nghĩ điều gì. Cô đưa tay lên tai tháo headphone xuống, ném qua một bên.

"Reeng reeng reeng."

Điện thoại đổ chuông, tầm này thì còn ai gọi điện nữa? Tất nhiên chỉ có anh hàng xóm. Vì thế cô nhìn cũng không nhìn, trực tiếp bắt máy:

"Em đã nói là hôm nay muốn ăn sushi cá hồi rồi—-"

"Kaori Kaori, là tôi nè! Tôi là Dino!"

Khoé miệng Fukawa Kaori cứng đờ, chỉ thấy cô nhẹ ừ một tiếng, tắt máy sau đó đi vào phòng tắm.

"Ơ kìa!" Dino nghe tiếng tút tút ở đầu dây bên kia, chán nản buông điện thoại: "Lúc nào cũng thế..."

Mỗi lần hắn xuất hiện cô đều rời đi. Hiện tại đến cả nghe điện thoại cũng...

Đọc được nội tâm đầy bi thương mất mát chua chát đắng cay đậm chất ngôn và thất tình của Dino Cavallone, Reborn nhảy lên đá bay hắn.

"Ngu xuẩn!"