Về tới nhà và bước vào trong, bên trong được trang trí trở nên có không khí bữa tiệc sinh nhật khá nhiều, đưa mắt nhìn xung quanh một cách hứng thú, những người hầu đi rất vội vã vì chuẩn bị, tuy vậy khi nhìn thấy cậu cùng Hibi họ mở to mắt ngạc nhiên và  cũng chào cả hai rồi nhanh chóng rời đi.

Bước vào sảnh ăn, thấy cha mẹ mình lẫn em gái nhỏ đang đứng chỉ đạo thứ gì đó cho người hầu, cả hai bước tới.

"Ah? Các con về rồi à? ô da? Chiếc váy này con tự mua à? Trông có vẻ đẹp đấy~"

Mẹ của cả hai khi thấy họ bắt đầu hỏi, nhìn chiếc váy mà Hibi đang mặc,bà khen ngợi.

"Ưm ưm không đâu, Onii-chan tặng con đó ~" lắc đầu mình đáp trả lời người mẹ, cô bé nói.

"Hả!?"

Cả mẹ lẫn cha cô điều ngạc nhiên, họ không ngờ một người vô cảm như cậu lại có thể đi tặng quà cho ai đó, cả hai thể hiện sự bất ngờ khiến Ougi, người đang xoa đầu em gái nhỏ của mình là Himi, cậu nhíu mày.

"Thế, Yujin và Yuji đâu rồi hai đứa?" cha cậu hỏi tiếp.

"Ah, cả hai cậu ấy chưa về à? Họ bảo tới trường phụ giúp hội học sinh gì đ-"

"Về rồi đây."

Hibi chưa nói hết câu, một giọng nói từ phía sau họ, giọng nói đó là Yujin, người vừa trở về cùng với Yuji.

"Ah, mừng hai cậu đã về." Hibi quay về phía sau, nở nụ cười nhẹ chào họ.

"Xem ra cậu đã có một buổi đi riêng vui vẻ nhỉ?" Nhìn bao quát Hibi và Ougi. Yujin nói.

--------------------

3 giờ chiều. nơi buổi tiệc bắt đầu, không phải trong nhà mà là ở ngoài sân, một buổi tiệc sinh nhật nướng được làm tại nhà với nhiều món ăn được trải trên bàn được để ở sân, vì chỉ muốn có gia đình sum quầy với nhau nên không có mời ai cả. Một buổi tiệc chỉ có gia đình mình với nhau, cậu khá hài lòng với điều đó, chung quy thì cậu cũng không thích người lạ hoắc lại đến dự sinh nhật mình, nhưng có hai thứ mà cậu vẫn không hiểu tại sao nó lại ở đây.

"Chúc mừng sinh nhật cả hai và thật bất ngờ đó! Tớ không ngờ sư phụ với Hibi-chan lại cùng một ngày sinh nhật đấy! Mặc dù nhìn hai người chả giống anh em sinh đôi chút nào!"

M-Mặc dù mục đích của tôi đến đây là vì sinh nhật của Hibi nhưng đành vậy! Quà cho cả cậu này cứ nhận như lời cảm ơn đi!."

Hamekawa Yumi và Zin, những người đồng tuổi mà cậu cho là phiền phức nhất đang đứng trước mặt cậu, vì lý do nào đó mà Hibi lại mời cả hai, cậu không trách cô bé vì mời cả hai người này, cậu chỉ hối hận vì tưởng rằng mình sẽ có một buổi sinh nhật yên ổn thôi.

Họ tặng quà cho cậu, mặc dù cậu đã từ chối không nhận nó nhưng vô dụng, Zin thì  ép cậu phải nhận lấy nó, nhìn món quà của Zin đưa cậu, cậu chợt cau mày. Nó là một hộp quà, chiều rộng hạn chế nhưng chiều cao thì khá dài, đủ để cậu hình dung ra thứ mà Zin muốn tặng cho cậu.

(Tặng kiếm cho một đứa nhóc 13 tuổi.. Định kêu tôi giết người chắc!?) cậu chợt nghĩ.

Riêng về phần quà của Yumi, nó là một cái hộp khá nhỏ nên cậu không thể biết bên trong là gì nhưng có thể nhận định rằng bên trong là thứ trang sức gì đó.

Còn Yujin và Yuji. Thứ Yujin tặng cậu là một con gấu bông, nó khiến cho cậu khá hoang mang nhưng vẫn hài lòng với nó. Còn Yuji thì lại tặng cậu một cuốn tiểu thuyết, 'cuối cùng cũng tặng một món ra việc..' là những gì cậu nghĩ sau khi nhận món quà của Yuji, chứng minh cho điều đó là việc cậu nở một nụ cười hài lòng với Yuji khiến cô bé đỏ mặt và bối rối chạy núp sau người chị mình. 

(Nụ cười mình khó chịu với cô ấy như thế sao..?)

Về phần Hibi, thứ cô bé nhận lại đơn giản hơn cậu nhiều. Cô bé nhận được một cuốn phim từ Yumi, Yujin thì tặng cô bé một cái cài tóc trong khi Yuji vẫn tặng cho cô bé một cuốn tiểu thuyết như cậu, chỉ khác là nếu của cậu là về trinh thám, của Hibi lại là về tình yêu.

Nếu Zin tặng cậu một thanh kiếm hay đại loại như thế mà được đóng vào hộp, thứ cậu ta tặng cho Hibi lại là một sợi dây chuyền được đính một viên đá tím trên nó, thậm chí còn quỳ một gối xuống và tặng cho cô bé, "tớ rất mong cậu sẽ đeo nó, nó đẹp hơn sợi dây chuyền cậu đang đeo khá nhiều đó!" là những gì mà Zin nói, nhưng vì một lý do nào đó mà Hibi lại nhìn cậu ta với ánh mắt tức giận, nếu không được các cô gái kia cản lại thì bây giờ Zin đã bị Hibi cho một cước vào mặt, sợi dây chuyền mà Zin tặng cô cũng vào sọt rác nào đó ở sân mà không ai hay biết. 

Ăn những món ăn được nướng bởi mẹ cậu, 'nó rất ngon..' là những gì cậu nghĩ, nếu có thể cậu cũng muốn gọi cả Shinobu ra nhưng lại sợ nó hù dọa cả hai người kia nên không dám nhưng cậu lại đi đến một góc tránh ánh mắt của hai vị khách đồng tuổi kia.

"Biến nhỏ cơ thể lại trước khi mày xuất hiện, hiểu chưa?"

Như để đáp ứng lời cậu, chiếc nhẫn rung lắc một lúc và phát sáng, khi ánh sáng không còn, cũng là lúc một con cún xuất hiện.

"GUGU~"

Thấy trên tay cậu cầm một cây đồ ăn, chú 'cún' Shinobu nhìn cậu với một ánh mắt tham muốn. Cậu đưa cây đồ ăn cho nó ăn, nhìn cách nó hưởng thức cũng là một niềm vui nho nhỏ với cậu, xoa bộ lông nó đôi chút, cả hai cùng bước ra. Khi thấy cậu ra cùng với Shinobu, Hibi chạy đến và nựng chú cún.

"Uoaa, Shinobu-loli kawaii~~!" 

(note : kawaii = dễ thương.)

Thấy Hibi đang nựng một chú cún, ánh nhìn của Zin và các cô gái bu lại chỗ cô bé, họ nhanh chóng đi đến. 

"Cho tớ nựng nó nào!"

Yumi, người định chạm vào Shinobu khi thấy chú cún có vẻ hòa đồng nhưng không, trước khi cô định chạm nó thì nó đã né ra khỏi cô và nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ.

"Bạn tớ, không sao đâu!"

Thấy Shinobu như thế, Hibi lên tiếng giải thích, như thể hiểu được ý cô bé, ánh mắt Shinobu cũng đã dịu lại, chú cún vui vẻ chạy đến chơi với Yumi và Zin. Về phần cậu, người đang đứng kế bên mẹ mình, một phần vì thèm ăn, một phần vì muốn giúp. Thấy cậu đến giúp mình, mẹ cậu nở nụ cười nhìn cậu.

"Con trông có vẻ giỏi quá nhỉ?" Thấy cậu nướng, xoay đều cái cây xiên thịt, mẹ cậu hỏi.

"Con có quan sát mẹ làm, một chút. Vì thế nên con nghĩ mình cũng có thể làm." Cậu nói trong khi vẫn xoay đều thanh cây xiên thịt.

--------------

Note : Cho những ai quên, thật ra là Shinobu là 'cô cún'.