Thật ra thì không biết mọi người có hiểu không, nhưng tôi vẫn cần giải thích một chút, thật ra các nhân vật chính ngoại trừ Thẩm Phong đều có ý nghĩa.

Trương Xung tính tình vô tư, thiếu ý tứ, gan dạ, thường bị người khác lợi dụng mà không hay biết.

Chúc Sinh là một người lý trí, chữ “Sinh” trong tên của cô ấy cũng ngụ ý rằng cô ấy chỉ muốn tồn tại, vì vậy những yếu tố bên ngoài khác không quá quan trọng đối với cô ấy, kể cả việc cô ấy có bị lợi dụng hay không, cô ấy lựa chọn giả ngu.

Tuy rằng hình tượng của Lục Tỉnh trong truyện luôn là ngủ không tỉnh nhưng thực ra tên của anh là “Lý trí”, anh là một trong số ít những người khám phá ra sự thật và lựa chọn phải đối mặt với nó nhưng lại không thể thay đổi, vậy nên cuối cùng anh lựa chọn trốn tránh.

Lâm Thị thực ra là loại người có mưu lược, có thực lực nhưng luôn tự cho mình thông minh, cho rằng mình đang lợi dụng người khác nhưng thực chất chính cô ta cũng là người bị lợi dụng, cô ta đang ở trong bóng tối nên muốn kéo nhiều người xuống nước hơn.

Hãy nói một chút về Thẩm Phong.

Phong (风), tựa như một cơn gió, nhân cách này không có ranh giới đạo đức cuối cùng, tính cách ngang bướng lại còn tùy tiện, dễ bị thế lực bên ngoài đầu độc dẫn đến lạc lối, bởi vì tính cách như vậy mà khi còn nhỏ khiến bố Thẩm tức giận không thôi.

Phong (枫), chữ phong bên cạnh chữ mộc giống như bảo vệ hơn, bởi vì Phong (风 trong cơn gió) thường xuyên bị đánh đập, mắng mỏ mà lại không muốn thay đổi bản thân nên tạo ra nhân cách phục tùng và nhát gan, nhận lấy sự mắng nhiếc của thế giới bên ngoài thay cho Phong (枫).

Phong (疯 trong bệnh viện tâm thần), cái này dễ hiểu hơn. Y là người không bị bố mẹ bạo hành, cũng không bị người khác mắng nhiếc, theo lý mà nói y nên là một người hạnh phúc có tính cách lành mạnh, nhưng hết lần này tới lần khác y chỉ đơn thuần là một tên điên, xấu xa không có lý do, chỉ số IQ vượt trội hơn những nhân cách còn lại, mãi mãi ở vị trí thống trị. 

Thực ra trong truyện có rất nhiều ẩn dụ về tính cách các nhân vật, cũng có ẩn dụ về tâm thần phân liệt, không biết có nhận ra không. Đây cũng là lần đầu tiên tôi xuất hiện với thân phận tác giả truyện trinh thám, dù sao trước đây tôi chủ yếu viết truyện ngôn tình thôi.

Nhiều chỗ viết chưa chính xác lắm, tôi cũng thiếu kiến thức chuyên môn nhất định nên viết khá rắc rối.

Sau đây tôi sẽ nói một vài câu không liên quan đến truyện. Viết truyện trinh thám luôn là mong ước nhỏ nhoi của tôi, lần này giấc mơ đã thành hiện thực dù chỉ vỏn vẹn hơn 10.000 từ.

Cuối cùng, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, tin yêu vào cuộc sống nhưng đồng thời cũng đừng quên đề phòng những người mà bạn tin tưởng nhất, trong đó có chính bản thân mình.



Đặc biệt phải nhắc đến tác phẩm “Cuộc nói chuyện của người điên” của thầy Mục Qua và “Tâm lý học nhân cách biến thái” của thầy Hàn Tiếu, kiến thức về tâm thần phân thiệt và đa nhân cách trong truyện xuất phát từ hai cuốn sách này.

Ai quan tâm có thể đọc thử.