Nhị trưởng lão như người mất hồn, tuyệt vọng ngồi xuống, lắc đầu cười khổ, thôi được rồi.

Dù là đồ đệ của ai, rốt cuộc cũng là đồ đệ của Thanh Vân tông.

"Được rồi, Lâm Đống, bây giờ ngươi đứng sau lưng sư phụ, cạnh Đồng Tâm sư huynh, còn về lễ bái sư, khi về tông môn sư phụ nhất định sẽ tổ chức long trọng cho ngươi."

Cổ Hạc Lâm nhìn Lâm Đống mỉm cười thân thiện. Đọc‎ 𝙩𝐫u𝗒ện‎ ha𝗒‎ 𝙩ại‎ (‎ 𝖳RuM𝖳‎ R𝑈YE𝐍.𝗏n‎ )

"Tạ ơn sư phụ."

Lâm Đống đáp một tiếng rồi lại cúi đầu lạy Lục Trường Sinh ba cái, khóe mắt hơi đỏ, muốn nói gì đó nhưng chỉ run run: "Thưa... thưa tiên sinh, cảm ơn ngài đã ban cho Lâm Đống cơ duyên này."

Lục Trường Sinh gật đầu hài phóng đón nhận ba cái lạy, hỏi: "Lâm Đống, con

đường tu tiên gian khổ nhàm chán, lại đầy thử thách sinh tử, đối mặt những điều đó ngươi sẽ thế nào?”


Lâm Đống kiên quyết đáp: "Giữ vững chính tâm ban đầu."

"Không tệ." Ánh mắt Lục Trường Sinh thoáng ý cười..

Trong khi Cổ Hạc Lâm và các trưởng lão khác đã sững sờ, hơi khó tin nhìn thiếu niên mới 11 tuổi này.

Dù là Hỏa Linh Căn cực phẩm, hay tâm tính này, đều như sinh ra để tu tiên!

Nhất là Đồng Tâm, hắn ta khiếp sợ nhìn Lâm Đống, trong lòng nảy sinh cảm giác nguy cơ, đệ tử tương lai này có phần đáng sợ, lúc đó sẽ không cướp đi sự yêu thương của sư phụ dành cho mình chứ?

"Được rồi, các ngươi lui ra đi."

Lục Trường Sinh vẫy tay nói.

Cổ Hạc Lâm và Nhị trưởng lão vội vàng đứng dậy, dẫn theo Đồng Tâm và Lâm Đống làm lễ về phía Lục Trường Sinh, rồi cúi người lui ra.

"Sư đệ Lâm Đống, muốn bay lên trời không?”

Mọi người đi ra ngoài sân, Đồng Tâm nghiêng đầu nhìn Lâm Đống thấp hơn mình một đoạn cười hỏi.

"Sư... sư huynh, ta muốn!" Lâm Đống khát khao gật đầu.

Đồng Tâm cười ha hả, nhìn Cổ Hạc Lâm: "Sư phụ, đệ tử dẫn sư đệ cảm nhận một chút."

Cổ Hạc Lâm nhìn Lâm Đống đang bộc lộ vẻ khát khao, liền vẫy tay: "Đi đi, cẩn thận chút."

Nói xong, lão ta và Nhị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau cười, rồi thong thả bước đi.


Họ hiện tại cùng các đệ tử ở Trúc Cơ kỳ ở trong phủ trấn chủ, tuy nhiên các đệ tử bị cấm nghiêm không được chạy lung tung, chỉ có thể ở trong phòng tu luyện.

Đồng Tâm thấy họ đi rồi liền lấy ra tấm thảm bay, truyền linh lực vào, tấm thảm bay đột ngột phình to trôi nổi trên không!

Lâm Đống mở to mắt, phấn khích nhìn cảnh tượng này. Đồng Tâm ôm Lâm Đống lao lên, hạ xuống ổn định trên tấm thảm bay.

"Lâm Đống sư đệ, ngươi phải bám chặt sư huynh đấy, lần đầu bay lên trời sẽ hồi hộp một chút." Đồng Tâm cười nói.

Lâm Đống nghiêm túc gật đầu, tay nắm chặt tay áo của Đồng Tâm hơn một chút.

Khoảnh khắc sau, tấm thảm bay "vèo" một tiếng lao lên, thẳng tắp đến phía chân trời!

Nhịp tim Lâm Đống đột ngột gia tăng, hai mắt phát ra ánh sáng!

Đây chính là cảm giác bay lên trời của tiên nhân, về sau, hắn ta cũng sẽ như thế...

Yêu giới.


So với không khí u ám và đầy ma chướng bao phủ của Ma giới, Yêu giới lại là một mảnh xanh tươi, cây cối um tùm, đồng cỏ bát ngát.

Phần lớn yêu thú rất thích môi trường dễ chịu này.

"Đằng Xà Yêu vương, bao giờ chúng ta ra tay với đế quốc Ly Thủy thế? Lần này chúng ta nhất định sẽ tát thật mạnh vào mặt tên Triệu Thâm Uyên kia!" Có Yêu vương cười khẩy nói.

Lệ Đằng Xà nhíu mày cười nói: "Triệu Thâm Uyên liên tiếp thất bại ở đế quốc Ly Thủy, chẳng qua hẳn thấy Yêu giới chúng ta thờ ơ đứng nhìn bên cạnh nên mới khó chịu, muốn kích động chúng ta thôi."

"Triệu Thâm Uyên vốn tự cho mình là đúng, nghĩ rằng Yêu giới chúng ta hăng hái dũng cảm nhưng kém mưu lược, không ngờ, bổn vương đã thông minh từ lâu rồi." Lệ Đằng Xà lại tự mãn nói.

Các Yêu vương còn lại liếc nhìn nhau, trong lòng hơi ngạc nhiên.

Lệ Đằng Xà nhìn bốn Yêu vương: "Chuyện này không gấp, dù sao đế quốc Ly Thủy chỉ là vật trong tay, thêm nữa Yêu Tôn và Ma Tôn cũng chưa có động tĩnh gì, không biết khi nào tấn công, chúng ta chờ thêm một đoạn thời gian nữa xem sao?"

"Đến lúc đó bổn vương muốn xem Triệu Thâm Uyên bị chúng ta đùa bốn sẽ có biểu cảm thế nào, ha ha."