Nếu không Mộng Yểm Ma Tộc đến đế quốc Ly Thủy sao có thể bị thảm sát trong thời gian ngắn như vậy?

Phải biết tu sĩ của Thanh Vân tông ở Ly Thủy đều bị những yêu ma do gã phái tới dụ đi nơi khác mà!

Cuối cùng là ai?

Triệu Thâm Uyên nhíu mày, lần này kết hợp với trước đây, gã đã ngửi thấy một chút mùi vị khác lạ.

"Không được, phải xin chỉ thị của Ma tôn đại nhân."

Triệu Thâm Uyên đang chuẩn bị đi thì thấy Sở Kình Thương cười hì hì xuất hiện trước mặt, không khỏi nhíu mày hỏi: "Ngươi tới tìm ta có chuyện gì?"

"Haha, Thâm Uyên, Ma giới chúng ta liên minh với Yêu giới mà? Ngũ đại Ma vương đến Ma giới làm khách, còn thiếu mỗi ngươi nữa thôi! Ta đến mời ngươi đấy!"

Sở Kình Thương gãi gãi đầu nói.

"Ngũ đại Ma vương đến ư?”"


Triệu Thâm Uyên sững sờ một thoáng, rồi hai mắt lóe sáng cười nói:

"Rất tốt, chúng ta đi thôi, cũng đã lâu rồi không gặp năm tên đó.”

Sở Kình Thương buồn bực hỏi: "Thâm Uyên, sao ngươi vui vẻ thế? Trước đây không phải ngươi rất khinh thường ngũ đại Ma vương sao? Luôn nói bọn họ có can đảm mà thiếu mưu lược."

Triệu Thâm Uyên cười lạnh nói: Hiện giờ yêu ma liên minh, tới bây giờ Yêu giới có vẻ vẫn chưa ra tay mạnh phải không? Đến sớm không bằng đến đúng lúc, à không, vừa khéo tới lúc bọn họ ra tay rồi chứ?”

Sở Kình Thương giật mình hiểu ra, vỗ tay: "Thâm Uyên! Nghe ý ngươi, chẳng lẽ Mộng Yểm Ma Tộc lại... lại bị tiêu diệt sao?"

"Ha ha ha, bị tiêu diệt thì bị tiêu diệt, Ma giới chúng ta có hàng ngàn Ma tộc, không cần để ý chút thiệt hại này."

Triệu Thâm Uyên bất cần tiếp tục: "Đi thôi, gặp ngũ đại Ma vương." Sở Kình Thương cười khẩy nói:

"Thâm Uyên à, ta hiểu ý ngươi rồi, haha, ngươi thật nham hiểm đấy!"

Trong đại điện u tối rùng rợn.

Hai bên mỗi phía năm bóng người ngồi xếp bằng, từng người có khí thế như cầu vồng.

Lúc này họ đang thưởng thức đồ ăn trên bàn trước mặt, thịt sống, máu tươi, gân cốt.

Chỉ có rượu là bình thường.

"Ha ha ha, Triệu Thâm Uyên, ngay cả Kình Thương Ma vương cũng phải mời ngươi, ngươi chần chừ tới muộn chắc là không muốn gặp ta hả?"

Ngũ đại Ma vương của Yêu giới, ở giữa là một thanh niên tr@n trụi nửa thân trên nhìn Triệu Thâm Uyên ở đối diện cười khà khà.


"Ha ha, sao lại thế chứ? Bổn vương thấy Đằng Xà Yêu vương hiểu lầm rồi, chỉ là trước đó bổn vương có chuyện phiền não trong lòng nên mới trì hoãn đến muộn thôi, haiz."

Nói tới đây, Triệu Thâm Uyên than thở não nề.

Hả? Thâm Uyên Ma vương mà cũng có chuyện phiền não sao?

Trong lúc nhất thời, ngoại trừ Sở Kình Thương cố gắng kiểm soát biểu cảm, các đại Yêu vương và ba đại Ma Vương đều nhìn Triệu Thâm Uyên với vẻ nghỉ hoặc.

Lệ Đăng Xà liếc mắt nhìn các Yêu vương khác, mỉm cười gượng gạo: "Ngươi có gì phiền não cứ nói cho mọi người nghe, biết đâu chúng ta có thể giúp ngươi nghĩ cách?"

Sau đó, bọn họ thấy Triệu Thâm Uyên nâng chén rượu trên bàn uống cạn, thở dài nói:

"Lần liên minh Yêu Ma cùng mưu đồ tiên mộ, điều này ai cũng rõ. Chỉ là chư vị Yêu vương có lẽ không biết, Ma giới ta trước sau phái Hắc Thiệt Yêu Tộc và Mộng Yểm Ma Tộc đi xâm phạm đế quốc Ly Thủy, đều bị tàn sát hết sạch! Lòng ta ray rứt không thôi, cảm thấy quá đỗi có lỗi với Ma Tôn đại nhân."

Ngũ đại Yêu vương đối mặt nhìn nhau, sau đó cười lớn:

"Ha ha ha, Triệu Thâm Uyên, vậy thì ngươi thật đối có lỗi với Ma Tôn của các ngươi, ngay cả một đế quốc Ly Thủy nho nhỏ mà cũng không thể thu phục được!"

Lệ Đằng Xà nhìn sắc mặt u ám của Triệu Thâm Uyên, chế nhạo:


“Ha ha, phải đấy, Ma giới các ngươi chỉ giỏi âm mưu đen tối, về sức chiến đấu thì thua xa Yêu giới bọn ta, việc Yêu Ma do các ngươi phái ra bị thảm sát sạch cũng dễ hiểu thôi, phải không các vị ha ha!”

“Ha ha đúng vậy!”

Ngũ đại Yêu vương liên tục lên tiếng chế nhạo, ngạo mạn vô cùng.

Điều này khiến các Ma vương khó chịu lắm, ngoại trừ Triệu Thâm Uyên vẫn lạnh lùng, bốn Ma vương còn lại đều đứng bật dậy, trợn mắt nhìn nhau!

"Các ngươi nói gì?! Muốn đánh nhau à, bọn ta thừa sức tiếp chiêu!"

"Đúng vậy, cái thứ gì chứ, tưởng giới Tu Tiên là bùn nặn à? Theo bổn vương, Yêu giới các ngươi chỉ có đầu óc ngu sỉ, tứ chỉ phát triển thôi!"

"Đúng đấy! Ừm... Không đúng... À khụ!" Sở Kình Thương vừa định hưởng ứng thì chợt tỉnh ngộ, xấu hổ gãi gãi đầu, gã ta cũng thuộc dạng đầu óc ngu si, tứ chỉ phát triển mà...

Nếu hưởng ứng thì là tự chửi mình à?