“Nhưng vô số năm qua không phải là không có ai có thể khám phá ra bí mật của nơi đó sao?”

Nhìn thấy người đàn ông cường tráng hỏi lời này, các Ma Vương khác cũng gật đầu.

“Kình Thương, Ma tôn đã tới nơi đó rất nhiều lần, đều tay không mà về. Tuy nhiên, nhiều năm như vậy, Ma tôn đã nghĩ ra một biện pháp, nàng ấy nói muốn thử một lần… Đây chính là nguyên nhân khơi mào chiến tranh…”

Triệu Thâm Uyên cười thần bí, đôi mắt đen láy lóe lên sự phấn khích chưa từng có!

Trái lại điều này lại làm cho tứ đại Ma vương rất lo lắng. Có ý gì đây? Ngươi đang nói cái quái gì vậy? Bọn họ cảm giác như có vô sổ con kiến đang bò lên người mình!

Sở Kình Thương vò đầu bứt tai nói: “Triệu Thâm Uyên, ngươi biết nói chuyện thật đấy!”

Triệu Thâm Uyên cong môi, phụt một tiếng đã biến thành sương mù đen tiêu tan, để lại một tràng tiếng cười kiêu hãnh vang vọng.

“Ha ha ha! Các ngươi cứ từ từ đoán đi, bản vương sẽ không tiếp nữa!”

Bùm!


Sở Kình Thương tức giận đấm một quyền khiến cây nho già khô ở đằng xa thành từng

mảnh, nhiều con quạ đen trên đó chết thảm.

“Tên chó Triệu Thâm Uyên ngươi, nói mà chỉ nói một nửa! Tức chết bản vương rồi! Không được, bản vương phải tự mình đi hỏi Ma tôn đại nhân một chút!”

Điều này khiến tam đại Ma vương còn lại sợ hãi, vội vàng tóm lấy hắn ta!

“Kình Thương, ngươi không muốn sống à, còn dám đi hỏi Ma tôn? Nếu Ma tôn muốn nói cho chúng ta biết thì đã nói từ sớm, còn cần Triệu Thâm Uyên nói cho chúng ta biết sao?”

Thần sắc Sở Kình Thương trở nên uể oải, sau đó cáu kỉnh xua tay nói: “Không nghĩ nữa! Dù sao sớm muộn gì cũng sẽ biết! Đi thôi! Các ngươi uống rượu với bản vương!”

“Được rồi, được rồi, chúng ta đi cùng ngươi là được, haiz.”

Tam đại Ma vương thấy vậy cũng đồng ý, lúc này bọn họ thật sự cần uống rượu đế đè nén sự tức giận trong lòng.

Đế quốc Ly Thủy.

Đại điện.

“Quốc vương, có tin tức truyền đến, mấy ngày nay những thành trấn ở vùng phía Đông đế quốc hầu như đã bộc phát yêu ma rồi. Ngay cả

thành Gia Nguyên cũng xuất hiện yêu ma. Lần trước rõ ràng tiên nhân nói đã diệt trừ yêu ma ở đó mà. Bây giờ phải làm sao đây?”

“Đúng vậy, từ lúc tiên nhân rời đi đến giờ đã sáu ngày rồi, tiên nhân vẫn chưa trở lại… Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng đến lượt kinh đô, đế quốc Ly Thủy sẽ gặp nguy hiếm!”

“Haiz, lần này yêu ma thực sự quá mạnh mẽ, trong khoảng thời gian này có một số đạo trưởng tình nguyện đến đó đã không còn tin tức gì nữa, chỉ sợ đã gặp nạn…”

II II


Rầm!

Lúc này, quốc vương Ly Thủy đang ngồi trên ghế đột nhiên đập bàn đứng dậy!

Đại điện lập tức im lặng, tất cả quan viên đều cúi đầu không dám nói gì thêm.

“Bản vương thực sự đã nuôi một đám vô dụng mà!”

Quốc vương Ly Thủy giận dữ gầm lên, tức giận đến độ trên cố nối gân xanh!

“Quốc vương bớt giận!”

Trong lòng các quan viên run lên, vội vàng quỳ xuống.

“Hừ! Đừng nói mấy thứ vô dụng đó nữa,

hoặc tìm biện pháp hoặc câm miệng! Cứ ong ong ong làm bản vương đau hết cả đầu! Một đám phế vật!” Quốc vương Ly Thủy chưa bao giờ tức giận như vậy.

Các quan viên cúi đầu, có chút không cam lòng, ánh mắt lóe lên, trong lòng thầm nghĩ: “Ai cũng vậy cả thôi, quốc vương như ngươi cũng là phế vật.”

“Được rồi! Bản vương không phải đã ra lệnh mỗi ngày báo cáo số lượng thương vong của bách tính sao? Hôm nay thì sao?”


Quốc vương Ly Thủy vung tay áo, vẻ mặt âm trầm.

Vị quan trung niên lần trước đứng ra, nghiêm túc báo cáo: “Quốc vương, số người chết ở thành Gia Nguyên đã tăng lên một nghìn, số người chết ở thành Bình Dương đã tăng lên tám trăm, sổ người chết ở thành Thái Đình đã tăng lên bảy trăm… Đồng thời các thành trấn sắp không ngăn cản được những bách tính mất lý trí rồi.”

Theo báo cáo của vị quan trung niên, đại điện càng trở nên yên tĩnh hơn.

Quá nhiều, người chết quá nhiều, số thương vong ở mỗi thành trấn phía đông đế quốc không chỗ nào thấp hơn ba trăm…

Cộng tất cả các thành trấn lại là một con số đáng sợ.

“Đúng là trời muốn diệt đế quốc Ly Thủy ta

mà…”

Quốc vương Ly Thủy loạng choạng ngã xuống ngai vàng, lấm bấm nói.

Gần đây ông ta cũng thường xuyên tiếp xúc với những đế quốc xung quanh khác, những đế quốc khác đều rất hòa bình, cơ bản không có yêu ma gây chuyện gì, cho dù có cũng không nghiêm trọng.