Bạc Duệ nhìn chằm chằm ảnh đại diện của Lâm Thâm Thâm trên màn hình điện thoại, mặt đầy sầu não tiếp tục lầm bầm: “Con đột nhiên add chị Thâm Thâm như vậy, chị Thâm Thâm sẽ không cảm thấy con mê gái chứ?”

Khi Bạc Duệ nói tới chữ “Thâm Thâm”, mặt Cẩm Dương biến thành màu đen, đứng lên, định mặc kệ con trai mình, đi vào thư phòng.

Nhưng anh vừa đứng lên, Bạc Duệ lại lầm bầm: “Chị Thâm Thâm, em là Bạc Duệ, hy vọng chị có thể add Wechat của em, em muốn cảm ơn chị.”

Cẩm Dương quay đầu, thấy con trai mình vừa lẩm bẩm vừa đánh chữ, mông vẫn chưa hoàn toàn rời khỏi sofa ngồi xuống lần nữa. Tuy Bạc Duệ mới năm tuổi nhưng cũng đã biết rất nhiều chữ, bé đánh xong, nhanh chóng add bạn tốt, sau đó ôm điện thoại, tâm tình khẩn trương chờ chị Thâm Thâm trả lời.



Lâm Thâm Thâm ở ngoài ban công một mình, khó tránh khỏi hơi nhàm chán, liền móc điên thoại ra, tùy ý lướt weibo, bất chợt điện thoại rung, là tin Wechat, Lâm Thâm Thâm tiện tay mở ra, không ngờ lại là lời mời kết bạn.

Lâm Thâm Thâm muốn mặc kệ, nhưng thấy hai chữ “Bạc Duệ”, ngón tay cô dừng lại, sau đó liền nghĩ tới anh bạn nhỏ đẹp trai mượn phòng vệ sinh nhà mình.

Lâm Thâm Thâm không nghĩ ngợi, lập tức add Bạc Duệ vào bạn tốt, còn gửi tin nhắn: “Anh bạn nhỏ đẹp trai Bạc Duệ, em vẫn chưa ngủ sao?”

Bạc Duệ nhận được tin Lâm Thâm Thâm đồng ý add bạn tốt, tâm tình vốn đã vui vẻ, rồi thấy năm chữ “Anh bạn nhỏ đẹp trai”, mặt Bạc Duệ hơi đỏ lên, sau đó cầm điện thoại nhắn tin cho Lâm Thâm Thâm: “Em chưa ai* ạ.”

(*) Bạc Duệ đánh sai chính tả.

Có thể cảm thấy quá mức đơn giản, Bạc Duệ nhìn chằm chằm màn hình, tiếp tục nhắn tin, muốn triển khai đề tài: “Chị Thâm Thâm, chị cũng chưa ngủ à? Chị đang làm gì đó?”

Khi Bạc Duệ đang định gửi đi, Cẩm Dương đưa tay ra, chỉ chữ “Ai” trên màn hình, nói: “Lỗi chính tả, không phải viết như vậy.”

Bạc Duệ ngẩng đầu, trừng mắt ba mình, sau đó ôm điện thoại xoay mông về phía ba, đổi chữ “ai” thành chữ “ngủ”, rồi gửi đi.

Qua chốc lát, điện thoại Bạc Duệ đinh đông, Cẩm Dương theo bản năng nhìn sang chỗ khác, Bạc Duệ quay đầu cảnh giác nhìn Cẩm Dương, rất sợ anh rình coi mình và chị Thâm Thâm trò chuyện, không yên lòng ôm điện thoại nhích ra một khoảng xa, mới thận trọng mở tin, ôm sát vào ngực, xem tin Lâm Thâm Thâm trả lời, cười vui vẻ, tiếp tục nhắn lại cho Lâm Thâm Thâm, lần này đánh xong, bé còn tận lực kiểm tra coi có sai chính tả hay không mới gửi đi.

Cẩm Dương bị hành động của con trai mình làm cho đen mặt, nhẫn nhịn chờ Bạc Duệ gửi tin xong, bình tĩnh ra lệnh: “Bạc Duệ, đi tắm đi ngủ.”

Bạc Duệ vẫn lưu luyến nhìn đồng hồ, nhắn tạm biệt Lâm Thâm Thâm xong, mới bất đắc dĩ bò xuống sofa.