" Tiểu Minh dậy chưa con"

Âm thanh phát ra từ phía ngoài phòng

"Cốc cốc"

Một người phụ nữ với thân hình và Khuôn mặt tuyệt đẹp đi vào.

Người phụ nữ ấy chính là Ngọc Nhi mẹ của Tiểu Minh. Ngọc nhi bước vào phòng, ngạc nhiên khi thấy Tiểu Minh đang ngồi suy nghĩ ở trên giương.Ngọc Nhi thầm nghĩ:

"Mọi ngày hài tử này chỉ biết ăn với ngủ thôi còn lo nghĩ gì?. Chắc nó nghĩ hôm nay mình sẽ nấu món gì chăng?."

Ngọc Nhi không nghĩ nữa, nói:

" Tiểu Minh à con có biết hôm nay là ngày gì không?"

Tiểu Minh:

"....."

Ngọc Nhi kêu nữa:

" Tiểu Minh mẹ hỏi nè"

Tiểu Minh:"...."

Ngọc Nhi tức quá tiến lại gần vỗ vào mông Tiểu Minh khiến Tiểu Minh thoát khỏi suy nghĩ.

Tiểu Minh nói:

" Mẹ sao mẹ lại đánh nhi tử"

Ngọc Nhi:

" Kêu nãi giờ không nghe, mà hôm nay là một ngày rất quan trọng cho những đứa bé vừa tròn 6 tuổi như con trên thế giới đấu la đại lục này."

Tiểu Minh vô ý thức nói:

" Con biết rồi. Hôm nay là ngày thức tỉnh võ hồn"

Ngọc Nhi ngạc nhiên:

" Sao con biết, ai nói với con"

Tiểu Minh bấn loạn:

" ờ ờ... thằng bạn nói với con "

Sở dĩ hỏi vậy vì Ngọc Nhi thấy Tiểu Minh suốt ngày ngủ với đi phá làng với lại tin đồn về Tiểu Minh bị điên đâu ai dám chơi đùa"

Ngọc Nhi nhớ ra hồi nãi Tiểu Minh đang suy nghĩ truyện gì trong rất kiên quyết liền hỏi:

" Tiểu Minh hồi nãi con đang suy nghĩ gì đó. Chắc con đang suy nghĩ hôm nay mẹ sẽ nấu món gì đúng không"

Tiểu Minh ức chế nói:

" dạ không, con đang suy nghĩ làm sao để tìm được hồn đế thức tỉnh võ hồn cho con"

Tiểu Minh nói ra để có cơ hội tìm được hồn đế thức tỉnh cho mình.



Ngọc Nhi:

" Con bị điên à, hồn đế đâu ra ở cái thôn này thức tỉnh vũ hồn cho con.Hồn Vương thôi còn chưa có nói chi hồn đế"

Tiểu Minh:

"Con mặc kệ phải tìm được hồn đế thức tỉnh cho con"

Ngọc Nhi:

" haiz, Tiểu Minh à con bớt điên cho mẹ điên ké với"

Tiểu Minh:

"Con khổng có bị..điên"

Tiểu Minh ngượng nói. Vì cái danh hiệu chết tiệt thánh điên lại nói mình không bị

điên.

Ngọc Nhi:

" Hên là con sinh vào gia đình này đó không thôi yêu cầu của con khó có thể chấp nhận".

Tiểu Minh mắt sáng nói:

" Có người hồn đế sẽ thức tỉnh cho con? Là ai?".

Ngọc Nhi:

" Xa tận chân trời gần ngay trước mắt"

Tiểu Minh biết ý nói với giọng ngạc nhiên:

"Mẹ á"

Ngọc Nhi:

"Không"

Tiểu Minh thất vọng hỏi:

" chứ ai"

Ngọc Nhi:

" là cha con"

Tiểu Minh ngạc nhiên nói:

" không thể nào, sai lại là ba ".

Ngọc Nhi:

"Đi! ta dẫn ngươi đi gặp ba ngươi thức tỉnh võ hồn".

Tiểu Minh chưa kịp tỉnh lại đã bị Ngọc Nhi kéo tay đi ra chỗ ba.

Một hồi sau, xa xa thấy một bóng dáng của một người đàn ông cao to, siêu mạnh đang cày ruộng.

Ngọc Nhi:

" Chồng ơi" x3

Đúng đó chính là Tiểu Long. Tiểu Long quay mặt lại nói:

" hai mẹ con ngươi đến đây làm gì. Sao Tiểu Minh cồn không đi thức tỉnh võ hồn".

Ngọc Nhi:

" Điên tử nhà ta đòi hồn đế thức tỉnh võ hồn".

Tiểu Long cười to và nói

"Haha... thật chứ "

Tiểu Long thẳng thắng trả lời:

" Thật"

Tiểu Long:

" được ta sẽ làm tròn bổn phận người làm cha này. Trước hết gia đình ta hãy về nhà."

Khi về nhà Tiểu Long liền chạy vào trong kho nhà lấy ra một quả cầu và nói:

" Hãy đăt tay lên quả cầu này. Và truyền tinh thần lực của con vào"

Tiểu Minh liền đặt tay lên và truyền tinh thần lực vào.

Quả cầu sáng chói cả căn nhà.

Tiểu Long nhạc nhiên phấn khích nói:

" Tiên thiên mãn hồn lực hahaha."

Tiểu Long nói:

" bây giờ ngươi hãy đứng yên đó ta sẽ thức tỉnh võ hồn cho ngươi"

Sau một hồi làm phép Tiểu Minh cảm thấy cơ thể nóng lên từ từ trên tay xuất hiên một khối cầu nhỏ bên trong chứa đựng cái gì đó"

Tiểu Long nhìn vũ hồn"...."

Một lúc sau nói:

" Hài đứng là chủ sao vũ hồn như vậy. Ta chưa bao giờ thấy ai có vũ hồn giường ngủ cả. Ngươi chắc có lẽ làm người đầu tiên có đó. Haiz ăn xong lại ngủ làm gì cho nó ra vũ hồn giường ngủ"

Tiểu Minh nhớ lại một việc và chửi thầm:

" dmm thần lười"