Đứa con trai tên là Tiểu Bạch còn đứa con gái nhỏ hơn Tiểu Siêu, Tiểu Siêu đi theo phía sau Vân Sam thấy anh mình vẫn đứng yên một chỗ thì đưa tay kéo đi.

Bên trong phòng trên lầu Lâm Thiên, Trần Sâm còn có Lạc Lạc, Tiểu Hổ đám nhóc ngồi trên sofa đứa lại bày đồ chơi ở thảm, Lâm Thiên thấy Vân Sam đầu tiên.

- Chị Sam Sam.

Nghe tiếng này đám nhóc liền quay lại nhìn ra hướng cửa.

Vân Sam né qua một bên để thấy hai đứa nhóc nhỏ ở phía sau.

- Đây là Tiểu Bạch, Tiểu Siêu, là người đến nếm thử món ăn của chị đó nha, mấy đứa chơi cùng đừng ăn hiếp hai em ấy có được không? Chị xuống dưới đem bánh lên.

Bốn đứa nhóc đồng thanh vâng một tiếng, Tiểu Siêu tương đối hoà đồng, Tiểu Bạch thì ngược lại vẻ ngoài tương đối khó gần tính cách lại có chút không dễ chịu, Lâm Thiên thấy nhóc ngồi một góc ở sofa liền cầm xe đồ chơi đi lại.

- Em là Lâm Thiên 5 chủi, còn anh Tiểu Bạch bao nhiêu tuổi òi.


[ Cái này không phải tui cố tình viết vậy, mà là do Lâm Thiên năm tuổi nói chuyện chưa rành nha.

]
Tiểu Bạch nhìn chiếc xe đồ chơi màu đỏ trên tay Lâm Thiên, rất nhanh liền rời mắt đi chỗ khác.

- 10 tuổi.

Lâm Thiên đặt xe đồ chơi vào tay nhóc, lạch bạch chạy đi lấy chiếc khác cầm lại.

- Anh Tiểu Bạch 10 tuổi hở, anh thích chơi xe không? Cho anh hai chiếc nha.

Lâm Thiên đặt thêm chiếc xe màu vàng vào tay Tiểu Bạch, mới nhón chân leo lên ngồi bên cạnh.

Tiểu Bạch nhìn xe đồ chơi trong tay thì đưa trả lại cho nhóc.

- Trẻ con mới thích chơi những thứ này.

Lâm Thiên nghiêng đầu, chớp chớp mắt.

- Cái này rất vui mà, này là xe cấp cứu để chở người ta vào bệnh viện nò, còn cái này là xe cứu toả để dập lửa, hay anh Tiểu Bạch thích xe cảnh sát hở.

Ngu ngốc
Là hai từ Tiểu Bạch có thể hình dung Lâm Thiên, đứa nhóc nào cũng nhìn ra được rõ ràng là nhóc không thích chơi cùng với người khác, vậy mà lại có người đến ngồi cùng lại còn rủ chơi những chiếc xe mô hình này.

- Không thích, tôi không thích xe mô hình.

Lâm Thiên:" Vậy! anh Tiểu Bạch có xe thiệt hở? Tiểu Thiên cũng muốn xem.

"

Tiểu Bạch hơi ngớ ra nhưng rất nhanh liền gật đầu:" Được, ngày mai tôi sẽ đem xe tới, cậu phải ở đây đợi.

"
Lâm Thiên cười hì hì mà gật đầu:" Được ạ, ngày mai Tiểu Thiên cũng được nghỉ không cần đi học sẽ đến đây với Anh Tiểu Sâm đợi.

"
- Tiểu Sâm?
Lâm Thiên gật đầu, chỉ người đang ngồi chơi cùng Tiểu Siêu làn da hơi ngăm tóc cắt gọn lên vừa nhìn liền biết là đứa nhóc hoạt bát.

- Đó là anh Tiểu Sâm, anh ấy rất tốt còn nhường đồ chơi cho mọi người, nhà cũng có nhiều đồ chơi.

Tiểu Bạch lấy hai chiếc xe trong tay Lâm Thiên, nhảy xuống ghế đem lại trước mặt Trần Sâm đặt xuống, không nói lời nào mà quay lại chỗ cũ.

- Cậu thích xe thật không? Ngày mai tôi sẽ cho cậu thấy xe thật, mô hình này chơi rất không vui, con nít.

Lâm Thiên thích xe, xe thật lại càng thích nghe được thấy mô hình xe thật thì gật đầu nói theo.

- Ưm ưm con nít, Tiểu Thiên thích nhìn xe thật.

Tiểu Bạch cảm thấy nhóc này tuy ngu ngốc nhưng cũng không tệ, rất dễ bảo, lại nghe lời.


Bộ dạng cũng rất giống con gái, mái tóc xoã xuống trán, mắt to tròn chớp chớp nhìn hết chỗ này đến chỗ khác, môi nhỏ mím chặt còn có hai má!.

Tiểu Bạch cũng muốn có đứa em trai như vậy, là một con thỏ nhỏ dễ bảo.

Vân Sam đem rất nhiều loại bánh vào, chia làm hai đĩa liền đi ra bên ngoài, bởi vì bên ngoài còn rất nhiều việc phải làm, Cố Phong chỉ biết động khẩu chưa động tay vào những việc này nên vẫn loay hoay một lúc.

Trên đĩa có bánh dứa, bánh quy trứng muối, bánh bột đậu!
Bánh bột đậu đám nhóc ăn vào liền muốn ăn thêm, ngọt vừa phải không quá ngấy, lại có chút lạnh bên ngoài lại trời nóng được ăn món này như giải được bao nhiêu cái nóng trong cơ thể thoải mái vô cùng, Lâm Thiên ăn đến miệng dính toàn bột bánh, Tiểu Bạch đưa giấy muốn lau Trần Sâm nhanh tay hơn mà lau đi vết bột trên khoé môi nhóc, còn vỗ nhẹ lên đầu nhóc.

- Ăn từ từ thôi, nếu ăn hết anh sẽ nhường cho em.

Bánh bột đậu tương đối nhiều nên Vân Sam chia ra mỗi đứa một cái, nếu ăn lạnh nhiều rất dễ bị viêm họng.

.