Cô cười như không mà đứng dậy, mỗi bước chân đều mang vẻ bực tức mà đi vào phòng vệ sinh, Cố Phong cảm thấy có chỗ không đúng nhưng lại không nghĩ nhiều, chỉ đơn giản là nghĩ Vân Sam mang thai nên tâm trạng thất thường mà thôi.

Hắn cũng không phải chưa thấy qua người mang thai, tâm trạng người mang thai lúc nắng lúc mưa có hôm lại bão rất lớn, sức ăn cũng nhiều hơn bình thường nhưng Vân Sam lại ăn rất ít.

Hắn thở hắt ra, quay đầu hướng phòng tắm mà lên tiếng:
“ Cô muốn ăn gì? Tôi kêu dì Lưu nấu bữa sáng cho cô.”
Vân Sam:” Cháo thịt, tôi muốn ăn.”
Cố Phong:” Được.”
Lúc cô xuống dưới đã là gần mười lăm phút sau, trên người mặc chiếc váy đen qua gối, đường may rất tinh tế phần eo được bó sát vào, thật sự rất tôn dáng người mặc.

Hai người ngồi đối diện nhau, trên bàn ăn Cố Phong không lên tiếng Vân Sam cũng không hỏi gì nhiều, cô cảm thấy dạo này ngủ bao nhiêu cũng không đủ, lúc ăn cũng muốn gục xuống bàn mà ngủ.

Bởi vì lúc trước Vân Sam thiếu ngủ, bình thường ban đêm đều thức chơi game đến sáng hôm sau, ngày ngủ cũng không được bao nhiêu tiếng.


Hai người ăn xong cũng chỉ mới 7 giờ, hai người ngồi trên một chiếc ô tô đen nhám, Cố Phong lái ra khỏi biệt thự, hướng tới một ngoại ô khác.

Nếu nơi nhà mới của cô là biệt thự thì không đúng, rõ ràng là một lâu đài theo kiểu cổ điển, toàn thân màu trắng chỉ có phía trên có pha một chút đen, làm người khác choáng ngộp không thôi, so với nơi kia nơi này càng làm Vân Sam kinh ngạc, lúc xe vừa tiến vào bên trong nhà có hai đứa nhóc một trai một gái mà chạy ra bên ngoài, đứng không yên mà nhảy lên xuống.

Một nhóc tên là Tiểu Hổ còn nhóc còn lại là Lạc Lạc.

Lạc Lạc lớn hơn Tiểu Hổ hai tuổi, năm nay vừa lúc đi lớp mầm, Tiểu Hổ chỉ vừa đủ tuổi đi nhà trẻ.

Hai đứa nhóc là con của cậu Cố Phong, ba Cố là anh cả phía dưới còn có hai đệ đệ, hai đứa nhóc này chính là con của hai đệ đệ kia.

Tiểu Hổ đứng một chỗ liền thấy ngứa chân mà chạy một vòng, Lạc Lạc thấy vậy liền nắm cổ áo cậu:
“ Đứng yên, kích động làm gì? Chẳng phải anh Cố chỉ đem vợ về thôi sao.”
Tuy Lạc Lạc ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại gấp muốn chết.

Ai không biết Cố Phong là người không gần nữ sắc, lấy công việc làm trọng bây giờ đột nhiên có vợ đột ngột như vậy.

Chuyện hắn và Vân Sam có con chưa nói cho gia đình, chỉ là nói Cố Phong muốn chịu trách nhiệm, cô liền đồng ý, chuyện kết hôn cũng chưa nói ra ngoài, tránh đến việc sau khi sinh Vân Sam lại muốn ly hôn.

Tiểu Hổ nghe câu này trong miệng Lạc Lạc thì phồng má:
“ Chị rõ ràng gấp muốn chết, chị Lạc Lạc muốn làm sát thần thứ hai giống anh Tiểu Phong hả? Như vậy sẽ không có ai chơi cùng.”
Lạc Lạc nếu nói giống Cố Phong lúc nhỏ cũng thật sự giống, tuy có nói chuyện cùng người khác nhưng chỉ mang một bộ mặt không cảm xúc gì, trên trường không ít người thích bé chỉ là Lạc Lạc dùng một câu y chang mà từ chối.

Lạc Lạc nói bản thân chỉ thích mấy em trai nhỏ tuổi, dễ thương mà thôi, còn nói thêm một câu khiến bọn nhóc trường liền chết tâm, bé nói chỉ cần bản thân thích ai sẽ chủ động, không cần đợi người mình thích tới tận cửa.


Bởi vì vừa lớp mầm những nhóc đó nghe xong liền khóc lớn, còn lật đật chạy đi mách cô.

Lạc Lạc thấy hành động trẻ con không khỏi trào phúng hồi lâu.

Bé nghe câu này trong miệng Tiểu Hổ liền lườm nhóc một cái.

Hai người đã thống nhất với nhau từ sớm, nếu người chị dâu này xấu lập tức sẽ đuổi đi luôn, nếu xinh đẹp mà đối với bọn họ không tốt cũng liền đuổi đi.

Lúc hai người xuống xe, Vân Sam nhìn thấy phía xa có hai đứa con nít chạy về phía này, đứa con trai trắng tròn bụ bẫm khuôn mặt cũng có vài phần dễ nhìn, người con gái thì đường nét rất sắc so với Cố Phong có vài phần giống.

Hai đứa đứng trước Vân Sam đứng im một lúc lâu, như đang đánh giá cô.

Vân Sam thấy cảnh này liền không nhịn được cười:
“ Có phải đang xem chị có phải người tốt hay không không?”
Cô bây giờ không tiện nếu không chắc chắn sẽ bế hai đứa nhóc này lên mà hôn cho vài cái, bộ dạng cụ non cũng khiến người ta thấy yêu.

Cố Phong nhìn Tiểu Hổ với Lạc Lạc thì lên tiếng:

“ Hai đứa đến đây làm gì, Hôm nay lại giả vờ bệnh?”
Tiểu Hổ tiến lên trước, hơi ngửa cổ ra sau mà nhìn Vân Sam:
“ Em mới không có giả bệnh, là chị Lạc Lạc kêu em giả bệnh nghỉ học đến đâu xem vợ của anh.”
Lạc Lạc bị bán đứng mặt không biến sắc, như thể đây cũng không phải lần thứ nhất:
“ Em tên là Lạc Lạc, thằng nhóc đó là Tiểu Hổ.”
Vân Sam:” Chị tên là Vân Sam.”
Coi như Lạc Lạc với Tiểu Hổ tạm chấp nhận người chị này, chỉ là tạm mà thôi, còn phải xem biểu hiện sau này như thế nào, Lạc Lạc sợ Cố Phong bị lười vì kinh nghiệm yêu đương của hắn bằng 0.

Lạc Lạc có chút phát sầu,
__________
Lâu Đài Tân Cổ Điển*
Nhà của Cố Phong giốnb y chang như vậy luôn nha mấy bác.