Bạc Vũ Minh đi tới trước mặt anh, quỳ một gối trước mặt anh, nhìn người đàn ông đang cúi đầu, hai tay còn dính máu do rút ống dẫn, lông mày sâu thẳm vùi vào mớ tóc gấy trên trán, lông mày cau lại vô cùng đau khổ.

“Cha.


Hai bàn tay nhỏ nhắn của Bạc Vũ Minh nhẹ nhàng ôm lấy vai anh.

Bạc Tuấn Phong giơ tay và ôm lấy anh “Ừ, cha ở đây”
“Cha, người phụ nữ đó có phải là mẹ ruột của con không?”
Bạc Tuấn Phong hơi sững sờ.

Anh biết từ “mẹ” trong miệng Bạc Vũ Minh không có nghĩa là Vân Ngọc Hân Cậu bé đang hỏi Vân Giai Kỳ?
“Người đó có phải là mẹ của con không?” Vũ Minh hỏi lại Bạc Tuấn Phong giọng nói hơi khàn khài Anh chỉ xác định được một người phụ nữ duy nhất trong cuộc đời mình, và đó là Vân Giai Kỳ.

Bất kế cô có quan hệ huyết thống với Vũ Minh hay không, anh chỉ tin rằng Vân Giai Kỳ là người phụ nữ của mình và cậu bé cũng chỉ có Vân Giai Kỳ là mẹ!
Bạc Vũ Minh nói: “Đi đưa mẹ về đi”
Nếu như cha không cướp lại được thì cậu bé sẽ làm.

Cậu bé sẽ không trơ mắt nhìn mẹ kết hôn với người đàn ông khác!
Bạc Tuấn Phong giật mình, hơi cong khóe môi, ôm cậu bé chặt hơn.

“Tốt”

Bốn ngày sau.

Tiệc rượu của nhà họ Tống diễn ra vào lúc 7 giờ tối.

Bốn giờ chiều.

Trợ lý của Vân Giai Kỳ đã mang lệ Paris đến _.

.

Bộ váy được giữ trong phòng làm việc ở Châu Âu của cô, vì chiếc váy quá đắt nên dù được vận chuyển bằng đường hàng không thì 5 trợ lý đã rất vất vả để bảo vệ chiếc váy.

‘Vân Giai Kỳ đã trang điểm và làm tóc trước, rồi mặc trang phục.

Tống Hạo Hiên đã lái xe đến phủ Nguyệt Mặc vào một giờ trước đó.

Chuông cửa vang lên Mạn Nhi chạy ra mở cửa.

Tống Hạo Hiên vào cửa và hỏi: “Mẹ cháu đâu?”
Mạn Nhi nói: “Mẹ đang thay váy bên trong”
Tống Hạo Hiên ôm cô bé ngồi trên sô pha chờ đợi Cũng không biết phải mất bao lâu trước khi cánh cửa mở ra.


Vài stylist bước ra, vừa nhìn thấy Tống Hạo.

Hiên thì họ lập tức cung kính chào hỏi: “Chào tổng giám đốc Tống”
“Chào tổng giám đốc Tống.


Tống Hạo Hiên đứng dậy và nhìn thấy Vân Giai Kỳ đang đi ra ngoài với chiếc váy của mình.

Cô mặc lệ Paris bước ra khỏi phòng thay đồ, bóng dáng cao gầy đập vào mắt Tống Hạo Hiên, sau đó anh ta lập tức hít một hơi kinh ngạc.

‘Vân Giai Kỳ đã cố tình sử dụng rất nhiều yếu †ố phong cách cung đình châu Âu khi thiết kế lệ Paris.

Chiếc váy trắng được làm bằng sa tanh, có thêu ren và đính hạt theo phong cách Baroque màu vàng.

Chiếc váy dài phía sau được khảm toàn bộ kim cương quý giá, nó được kết hợp với đôi giày cao gót bảy phân rất cao và duyên dáng.

Mái tóc như mực được làm thành kiểu tóc công chúa, phác họa chiếc cổ thiên nga tao nhá vô cùng xin đẹp, xương quai xanh tinh xảo như ngọc có treo một sợi dây chuyền, nhìn vô cùng thanh thoát, nội liễm, thanh lịch.

Vân Giai Kỳ hơi quay người sang một bên, chiếc váy khoét lưng chữ V khoát sâu giúp cô lộ trọn vẹn cánh bướm xinh đẹp của mình.

Rất đẹp!
Một người đẹp như vậy, dù người đàn ông định lực đến đâu cũng sẽ khó kềm chế được bản thân, vì nó mà khuynh đảo.

Đặc biệt là nhìn thấy bả vai quyến rũ bị cô lộ ra, ánh mắt Tống Hạo Hiên hơi đổi, giọng nói khàn khàn: “Chiếc váy này đã được thay đối?”
‘Vân Giai Kỳ hơi ngạc nhiên về sự nhạy bén của anh ta: “Ù”
Phần lưng của chiếc váy ban đầu không được thiết kế với phần lưng chữ V sâu như vậy.