Không khí bối rối bao trùm lấy hai đứa nó- Cậu làm cái gì vậỵ hả, nụ hôn đầu của tôi, đúng là đồ đáng ghét, Nó đứng dậy chạy thật nhanh vào phòng, đóng cửa lại.

Để mặc hắn vẫn ngơ ngác nằm ở đóKhông hiểu sao hắn lại cảm thấy vui đến lạ thường, tâm trí hắn lúc nào cũng văng vẳng câu nói của nó: "nụ hôn đầu"Hắn chợt nghĩ: " đây cũng là nụ hôn đầu của tôi mà"Ngày hôm sau Trong giờ giải lao khi nó đang ngồi buôn dưa lê với Bảo Nhi, bỗng từ phía sau có âm thanh vang lên- Đứa nào là Doãn Minh Nguyệt, Diệp Diệp cao giọng( Cô là con gái Lâm gia, u mê Hạ Tư Thần, là chị đại trong trường)-....- Tụi mày không nghe chị tao nói à? Lâm Tuệ cũng lớn giọng không kém( Con gái Lâm Thị, thích Tần Phong, đi theo Diệp Diệp)- Ê tụi mày, tao ngứa tai lắm rồi, trường quý tộc mà chó vẫn vào được, tao phải kiến nghị lên nhà trường mới được.

Bảo Nhi nói- Con khốn này, Lâm Tuệ chạy lại định tát Bảo Nhi nhưng rất may cho Bảo Nhi là nó ra đỡ hộ.


Bảo Nhi thấy Lâm Tuệ tát Minh Nguyệt thì tức đến sôi máu cầm cốc nước dưới bàn hất thẳng lên mặt cô ta.

Lâm Tuệ hét lên, những người xung quanh không ai dám động đậy.Lúc này Diệp Diệp không chịu được cơn tức đi lại trước mặt nó: cô là Doãn Minh Nguyệt?Nó nhìn thẳng vào mắt của Diệp Diệp trả lời: là tôi?Diệp Diệp vừa đưa tay định đánh xuống mặt nó thì hắn từ đâu xuất hiện nắm chặt lấy tay cô ta: làm cái gì vậy, tính đánh người của tôi à, cô gan nhỉ? - Tư Thần, không phải đâu, anh hiểu nhầm rồi.

Mấy người này bắt nạt bạn em, vừa nói Diệp Diệp vừa chỉ tay về phía Lâm Tuệ đang ướt hết mặt mày, tỏ vẻ yếu ớt đáng thương- CÚT...!Hắn chỉ buông một câu mà khiến đám người kia sợ xanh mặt.


Tần Phong thì dịu dàng ôn nhu hỏi Bảo Nhi: cậu không sao chứ, khiến cho Lâm Tuệ nhìn thấy tức đến phát khóc mà không làm gì đượcHắn liền kéo nó xuống phòng y tế: nè tôi không sao, xuống phòng y tế làm gì.

- mặt cô đỏ ửng hết rồi- Không sao, vào lớp thôi.

Nó kéo hắn quay trở lại lớp học.