CHƯƠNG 62:

Sau khi máy rửa bát đến Tần gia không lâu, Mạnh Hoài An mới gửi tin nhắn đến: Lễ vật tới rồi.

Lâm Táo: Tới rồi, cảm ơn anh, ông bà tôi rất thích.

Khóe môi Mạnh Hoài An cong lên, nhưng vẫn hỏi: Em không thích?

Lâm Táo nghĩ đến bộ dáng tươi cười của ông bà mình, trả lời hắn rất thích.

Biểu đạt lòng biết ơn xong, Lâm Táo hỏi Mạnh Hoài An: Anh có biết wechat của Hàn Luật không, tôi muốn kết bạn với hắn.

Mạnh Hoài An nhíu mày, đang yên đang lành lại nhắc đến Hàn Luật là sao?

Lâm Táo giải thích: Tôi gửi cho hắn một bao lì xì, hắn chọn lễ vật cho tôi khẳng định rất vất vả.

Mạnh Hoài An: ….

Cho nên, cô cho rằng quà tặng là chủ ý của Hàn Luật sao?

Mạnh Hoài An theo bản năng muốn nói ra chân tướng, nhưng, như vậy có quá hạ thấp bản thân không.

Hắn trực tiếp đem wechat của Hàn Luật gửi qua.

Lâm Táo lập tức gửi lời mời kết bạn.

Hàn Luật đang giúp Mạnh Hoài An xử lý công việc, nhìn đến cái tên “Táo nhỏ nhà họ Lâm” cùng ảnh đại diện quen thuộc, Hàn Luật liền chấp nhận kết bạn.

Rất nhanh, Lâm Táo gửi cho hắn một bao lì xì, cùng với tin nhắn: “Cảm ơn máy rửa bát của anh.”

Hàn Luật không mở bao lì xì, gửi lại ba dấu chấm hỏi.

Lâm Táo: Chúng tôi vừa nhận được máy rửa bát, anh thật lợi hại, như thế nào nghĩ đến việc chọn máy rửa bát?

Hàn Luật: ????

Lâm Táo ngốc, có ý tứ gì?

Nhưng vào lúc này, Hàn Luật rốt cuộc cũng gửi tin nhắn đến: Cô xác định không gửi sai người?

Lâm Táo nhịn không được hỏi lại: Anh không phải Hàn Luật sao?

Hàn Luật: Tôi là Hàn Luật, có người dùng danh nghĩa của tôi tặng máy rửa bát cho Lâm tiểu thư sao?

Lâm Táo: Anh ấy nói muốn tặng quà cho tôi, không phải anh chọn sao?

Hàn Luật suy nghĩ rất nhanh: Cho nên cô xin ông chủ số wechat của tôi sao?

Lâm Táo mơ hồ đoán được trong đó có hiểu lầm, tức khắc an tĩnh như gà.

Hàn Luật bỗng nhiên đau đầu, hắn cũng không dám nghĩ đến tâm tình của ông chủ lúc này.

Vì để “đoái công chuộc tội”, Hàn Luật rất nghiêm túc nhắn lại: “Lâm tiểu thư, tôi là trợ lý của ông chủ, phụ trách nhiều công việc của ông chủ, đặc biệt là những việc liên quan đến Lâm tiểu thư nếu ông chủ không yêu cầu tôi chọn quà tặng, vậy thì anh ấy cũng sẽ không yêu cầu người khác làm như vậy. Nói cách khác, quà tặng chính là do ông chủ tỉ mỉ chọn ra.”

Lâm Táo nghe xong, Hàn Luật lại gửi tới: Lâm tiểu thư, tôi có thể đảm bảo với cô, cô là bạn gái duy nhất của ông chủ, cô có thể không thật lòng, nhưng không được giẫm đạp lên tấm lòng của ông chủ, vì cô, ông chủ đã thay đổi rất nhiều thói quen cũ.”

Lâm Táo: ….

Cuối cùng Hàn Luật tổng kết: Tôi cảm thấy, cô hẳn nên xin lỗi ông chủ vì hiểu lầm lần này.

Nghe xong, Lâm Táo bỗng nhiên cảm thấy bản thân có chút tra.

Nhưng mà, nếu máy rửa bát là ý tưởng của Mạnh Hoài An, Lâm Táo quả thật nên nghiêm túc cảm ơn hắn một lần.

Nghĩ nghĩ, Lâm Táo cũng gửi cho Mạnh Hoài An một bao lì xì, còn cố ý chọn một emoji bán manh.

Mạnh Hoài An nhìn thấy đầu tiên là một bao lì xì viết “Tôi sai rồi”, hắn nhấn mở, trước hết nhìn đến hai em bé béo tròn như cục bột, trong đó có một đứa thì đạp lên ghế dùng hai tay ngắn ngủi ôm đầu an ủi đứa bé còn lại.

Mạnh Hoài An mạc danh liền có cảm giác giờ phút này chính Lâm Táo đang an ủi hắn.

Từ từ, cái bao lỳ xì này cư nhiên chỉ có 200 tệ?

Chẳng lẽ trong mắt Lâm Táo, 200 tệ liền có thể mua được sự tha thứ của hắn sao?

Mạnh Hoài An lạnh lùng trả lời: Không đủ.

Lâm Táo cắn răng, đành phải gửi thêm cho hắn 1 bao lì xì 200 tệ nữa.

Mạnh Hoài An không thiếu mấy trăm tệ này, thưởng thức xong sự hối lỗi của Lâm Táo, Mạnh Hoài An suy nghĩ một phương pháp để cô bồi thường.

Một phút sau, Mạnh Hoài An gửi cho Lâm Táo một biểu tình.

Đây chính là hắn tùy tiện vẽ ra, một cây cỏ dài nằm thẳng tưng, một đóa hoa nhỏ ngồi trên cây cỏ.

Lâm Táo đang lý giải ý tứ của hắn, Mạnh Hoài An đã tự nhắn tin đến: Đêm mai tới, anh đi nghỉ ngơi.

Lâm Táo: ….

Cô lập tức tắt điện thoại, cự tuyệt nói chuyện thêm với Mạnh Hoài An.

Sáng ngày 13, Lâm Táo cùng Tần Lộ cùng nhau lên máy bay, hơn mười một giờ đã đến thành phố S.

Mạnh Hoài An biết chuyến bay của cô, đúng giờ tới sân bay chờ, đến chỉ là một chiếc xe ô tô bình thường.

Cả đầu Lâm Táo đều tràn ngập ý đồ của Mạnh Hoài An, nhìn cũng không nhìn nam nhân đang mở cửa ô tô giúp cô, cô chạy chậm vài bước kéo cửa sau ra, kết quả lúc ngồi vào, mới thấy Mạnh Hoài An đã ở bên trong.

Kính râm trên mắt cô suýt nữa rơi xuống.

Mạnh Hoài An không biểu tình lấy kính xuống cho cô.

Lâm Táo chửi thầm, tổng giám đốc rốt cuộc không thích tự mình lái xe, liền gọi tài xế tới rồi?

“Đi đâu?” Ngồi ổn xong, Lâm Táo nhìn tài xế Hàn Luật, nhỏ giọng hỏi.

Mạnh Hoài An: “Hokkaido.”

Lâm Táo: …

Mạnh Hoài An giải thích: “Đêm mai trở về.”

Lâm Táo yên tâm, nhưng là vẫn không hiểu: “Vì cái gì đột nhiên muốn đi Hokkaido.”

Mạnh Hoài An nhíu mày, cô thật sự là nữ nhân sao?

Hàn Luật cũng nghe không nổi nữa, rất bình tĩnh nói: “Lâm tiểu thư, ngày mai là Lễ tình nhân.”

Lâm Táo bừng tỉnh, sau đó hiểu ra, Mạnh Hoài An là muốn hẹn hò với cô.

Dù sao cũng đã lên xe của hắn, như vậy thì tùy hắn đi, không chậm trễ công việc của cô là được.

Kế tiếp, Lâm Táo rốt cuộc cũng cảm nhận được cảm giác ngồi trên phi cơ riêng là như thế nào?

Trước khi lên máy bay, Lâm Táo lặng lẽ hỏi Mạnh Hoài An: “Có người chuyên môn điều khiển sao, hay là…”

Cô dương dương cằm hướng về phía Hàn Luật.

Ánh mắt Mạnh Hoài An nặng nề: “Hắn ở trong lòng em có phải hay không không gì không làm được?”

Lâm Táo xác thật cho rằng như vậy, bất quá cô có ngốc cũng nhìn ra hình như là Mạnh Hoài An có chút ghen tị, vội vàng lắc đầu.

Mạnh Hoài An vẫn là trừng mắt nhìn cô một cái, đồng thời quyết định, nhất định không thể nói cho Lâm Táo là Hàn Luật thật sự sẽ lái phi cơ.

Tới địa điểm mong muốn, Hàn Luật lần nữa trở thành tài xế, đưa hai người đến biệt thự của Mạnh Hoài An.

Lâm Táo nhịn không được hỏi Mạnh Hoài An: Anh rốt cuộc có bao nhiêu ngôi biệt thự?

Mạnh Hoài An: “Chưa tính bao giờ.”

Lâm Táo quỳ luôn, sinh hoạt của kẻ có tiền cô không thể nào tưởng tượng được.

Bên này nhiệt độ rất thấp, Mạnh Hoài An trước tiên giúp Lâm Táo chuẩn bị quần áo thích hợp, ở trong phòng nghỉ ngơi một lát, Mạnh Hoài An mời Lâm Táo đi tắm suối nước nóng.

Lâm Táo cự tuyệt, tất nhiên không hề có hiệu quả, bị Mạnh Hoài An mạnh mẽ chặn ngang ôm lên.

Thời điểm đó, Lâm Táo như chính mình đã tự đoán trước được, mình không thể tự quyết định được vận mệnh của mình.

Trước khi ngủ, cô mơ mơ màng màng mà nghĩ, loại việc mất sức này, về sau vẫn là nên giao cho Mạnh Hoài An đi, bằng không cô sẽ chết vì mất sức mất.

Ngày hôm sau, Lâm Táo còn đang ngủ nướng, đã bị Mạnh Hoài An kêu dậy.

Lâm Táo nhất quyết không chịu mở mắt: “Để tôi ngủ thêm lát nữa.”

Mạnh Hoài An có ý thức tự chủ rất cao luôn cảm thấy ngủ nướng là việc không có ý nghĩa, đặc biệt Lễ tình nhân của 2 người chỉ còn có ngày hôm nay.

“Đi trượt tuyết.”

Trượt tuyết?

Lâm Táo mở mắt, lớn như vậy, cô còn chưa trượt tuyết bao giờ đâu, nhưng cô biết, sân trượt tuyết ở Hokkaido rất nổi tiếng.

“Có thể hay không sẽ có người nhận ra?” Lâm Táo có chút lo lắng hỏi.

Mạnh Hoài An cười: “Ai cho em tự tin như vậy?” Tự tin đến nỗi cho rằng cô ở nước ngoài cũng có người nhận ra.

Lâm Táo vừa muốn nói có thể có khách du lịch Trung Quốc đến đây, Mạnh Hoài An liền giải thích: “Hôm nay tôi đã bao hết.”

Lâm Táo: ….

Trách không được ai cũng yêu tiền a, có tiền chính là muốn gì cũng được!

Nếu Mạnh Hoài An đưa tiền cho cô, Lâm Táo khẳng định sẽ không nhận, nếu Mạnh Hoài An bao hết một khu trượt tuyết cho một mình cô, Lâm Táo nhất định sẽ không tới, nhưng hiện tại Mạnh Hoài An cũng tự mình hưởng thụ, Lâm Táo liền không còn gánh nặng, ăn xong bữa sáng, cô ngoan ngoãn đi theo hắn tới chỗ trượt tuyết.

“Có người hướng dẫn sao?”

Thay xong quần áo, Lâm Táo nhìn trái nhìn phải, nhưng trong tầm mắt chỉ có Mạnh Hoài An bên cạnh.

“Anh dạy cho em.” Mạnh Hoài An rất tự tin nói.

Việc an bài lần này chính là vì để tăng tiến tình cảm với Lâm Táo, dạy cô trượt tuyết khẳng định sẽ gần gũi hơn, Mạnh Hoài An như thế nào có thể để cho người khác làm?

Nhớ lại mấy lần dạy học cho cô, Mạnh Hoài An thậm chí đã làm tốt chuẩn bị cho hôm nay.

Nhưng Lâm Táo muốn chơi, sau khi Mạnh Hoài An không biết lặp lại bao nhiêu lần dạy dỗ, Lâm Táo rốt cuộc cũng chống được gậy trượt tuyết, động tác trúc trắc trượt ra ngoài.

Mạnh Hoài An đen mặt, lập tức kêu dừng lại.

Lâm Táo nghe thấy, nhưng cô rất thích cảm giác mới mẻ này, sự khẩn trương ban đầu đã biến mất không còn, Lâm Táo bỗng nhiên cảm thấy, cô dường như đã nắm được kỹ thuật rồi.

Bỏ ngoài tai lời khuyên can của Mạnh Hoài An , Lâm Táo hít sâu một hơi, hướng phía xa trượt tới.

Mạnh Hoài An đuổi theo, nhưng hắn ngoài ý muốn phát hiện động tác trượt của Lâm Táo rất xinh đẹp.

Nhìn thân ảnh của cô, Mạnh Hoài An bỗng nhiên nhớ lại video Lâm Táo nhảy trên cọc ghỗ.

Có lẽ, cô có nhiều tế bào vận động đi?

Mạnh Hoài An rất yêu thích các loại vận động cảm giác mạnh, hắn vẫn luôn cảm thấy chỉ có nam nhân mới có thể cùng hắn chơi những trò chơi đó, hiện tại … Mạnh Hoài An liền cười…

Có lẽ, về sau mỗi lần đi chơi hắn không cần gọi Hạ Cẩm Niên đi cùng nữa.

Toàn bộ buổi sáng, hai người đều trải qua ở sân trượt tuyết.

Lâm Táo còn chưa chơi đủ, nhưng cô biết lần du lịch này chỉ là Mạnh Hoài An lấy thân phận bạn trai giúp cô hưởng thụ loại hình tinh thần vượt qua khả năng kinh tế của cô, vì một ngày nào đó có thể hoàn toàn dựa vào chính mình thực hiện được loại lấy tiền để chơi này, cô cần thiết phải trở về làm việc, hơn nữa phải toàn tâm toàn ý làm việc.

Đêm đó, Mạnh Hoài An muốn giữ cô ở lại chung cư.

Nhưng hôm nay cả ngày Lâm Táo vừa trượt tuyết vừa ngồi máy bay, giữa trưa còn vận động với Mạnh Hoài An , cô thật sự rất mệt.

“Ngày mai là ngày đầu tiên ghi hình, tôi muốn chuẩn bị một tinh thần thật tốt.”

Cô buồn ngủ nói.

Mạnh Hoài An vẻ mặt dục cầu bất mãn.

Lâm Táo ngáp một cái, khóe mắt cũng mang theo hơi nước.

Mạnh Hoài An đành phải ủy khuất chính mình.

Lâm Táo ngồi xe rời khỏi chung cư, Mạnh Hoài An đột nhiên nhíu mày.

Trộm tới lại trộm đi, vì cái gì hắn càng ngày càng giống như tình nhân bí mật của minh tinh giới giải trí vậy?

Theo hắn nghe qua những bát quái của giới giải trí, tựa hồ không có tình nhân bí mật cùng minh tinh nào có thể tu thành chính quả.

Mạnh Hoài An nắm chặt tay.

Lấy biểu hiện trước mắt của Lâm Táo, khả năng cô biến thành tra nữ là tương đối lớn.

Có lẽ, hắn nên cho Lâm Táo thấy ít nguy cơ, miễn cho cô quên mất thân phận của hắn – rất nhiều nữ nhân mong muốn làm bạn gái của hắn.