CHƯƠNG 52:

"Đây đều là do Hàn Luật làm sao?" đối mặt với hoa viên, Lâm Táo giật mình hỏi.

Mạnh Hoài An nhíu mày, cường điệu nói: "Là tôi bảo hắn an bài."

Là hắn thiết kế, Hàn Luật chỉ cần dựa vào đó sắp xếp là được.

Lâm Táo nghe ra ý tứ của hắn, nhưng như vậy càng làm cô cảm thấy người như hắn khác xa so với cô cùng Hàn Luật.

Xác thật, Mạnh Hoài An chịu bỏ công sức ra phụ đạo cho cô, thuyết minh hắn so với trước đây càng có thành ý hơn nhiều, nhưng đối với Lâm Táo mà nói, nếu hôm nay mà do Mạnh Hoài An tự mình làm, thì chấn động trong lòng cô so với hiện tại khẳng định lớn hơn rất nhiều.

"Cảm ơn," Lâm Táo khách khí nói.

Mạnh Hoài An nhìn khuôn mặt nhỏ bình tĩnh của cô, cũng không có cảm nhận được sự xúc động của cô.

"Bắt đầu thôi," Mạnh Hoài An dừng lại trước một chiếc xe ô tô bình thường, ngồi xuống chỗ ghế lái.

Lâm Táo nhìn chiếc xe BMW của Mạnh Hoài An ở một chỗ khác, không thể không cảm khái có tiền thật là tốt, trực tiếp lấy xe này tham gia đóng kịch.

Thời gian bây giờ đã gần 9 giờ.

Thấy Mạnh Hoài An đã chuẩn bị tốt, Lâm Táo nhớ lại lời kịch, sau đó thật nghiêm túc hướng xe Mạnh Hoài An đi đến.

Mạnh Hoài An ngồi trên xe, nhìn Lâm Táo như vậy, hắn đột nhiên có chút không khống chế được.

Chết tiệt, trước kia như thế nào hắn không phát hiện cô gái nhỏ của hắn còn có một mặt như vậy?

Tính tính thời gian gần đây, Lâm Táo cũng chỉ chuẩn bị trong 2 giờ, nhưng bây giờ cô, nào còn giữ lại bộ dáng nhút nhát ban đầu, bây giờ như là một người cảnh sát thực sự.

Hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Táo.

Cửa sổ xe ngăn cách ánh mắt nóng rực của hắn, Lâm Táo đi đến cửa sổ ghế lái, hơi khom lưng, gõ gõ cửa sổ xe.

Rất nhanh, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra gương mặt lạnh lùng uy nghiêm.

Lâm Táo sửng sốt, hắn không phải đóng vai người dân bình thường say rượu lái xe sao, như thế nào vẫn là bộ dáng bá đạo tổng tài?

Bất quá không quan hệ, làm một diễn viên đủ tư cách, cho dù bạn diễn có tư chất hay không, cô đều phải phối hợp một cách hoàn mĩ.

Ý niệm chợt thoáng qua, Lâm Táo nhanh chóng nhập diễn.

Bởi vì kịch bản của Mạnh Hoài An đơn giản, Lâm Táo liền thêm chút lời kịch, nói với Mạnh Hoài An: "Mời ngài xuất trình bằng lái xe, sau đó kiểm tra nồng độ cồn."

Mạnh Hoài An rất phối hợp, thật sự lấy ra bằng lái xe cho Lâm Táo xem, sau đó phối hợp mà giả vờ làm động tác thổi nồng độ cồn.

Lâm Táo xác nhận xong, nhìn nhìn lại "nồng độ cồn", nghiêm túc nói ra hình phạt.

Mạnh Hoài An nhìn về chiếc xe BMW gần đó, nhíu mày hỏi: "Đều là say rượu lái xe, tại sao chúng tôi có hình phạt khác nhau?"

Lâm Táo không sai lệch mà nói ra lời kịch đã học thuộc.

Mạnh Hoài An lấy ra kịch bản kiểm tra, phát hiện Lâm Táo nói đúng toàn bộ, hắn có chút ngoài ý muốn.

Xem ra Lâm Táo tuy rằng có vài chỗ không tốt, nhưng cũng không phải là hết thuốc chữa, nếu trong lúc cô thi đại học có thể có giáo viên có thể thay đổi cách dạy phù hợp với cô có lẽ cô cũng sẽ thi đậu đại học. Bất quá, với gia cảnh của ông bà ngoại cô, làm sao có thể tìm được giáo viên tốt kiên nhẫn với Lâm Táo như thế?

"Tôi diễn được chứ?" Thấy Mạnh Hoài An nhìn chằm chằm vào kịch bản, Lâm Táo rất tự tin hỏi.

Mạnh Hoài An gật gật đầu.

Lâm Táo vui vẻ tươi cười, nhìn về phía khác, nơi đó hẳn chính là nơi diễn ra cảnh tiếp theo.

Buổi dạy học tối nay diễn ra rất thuận lợi cùng hiệu quả, Lâm Táo đột nhiên cảm thấy Mạnh Hoài An cũng có chút thuận mắt.

Buổi tối 11 giờ, Mạnh Hoài An đưa Lâm Táo về gara của chung cư nơi cô đang ở.

Lâm Táo cởi dây an toàn, chuẩn bị xuống xe.

"Từ từ." Mạnh Hoài An đột nhiên gọi cô lại.

Lâm Táo nghi hoặc quay đầu.

Mạnh Hoài giơ tay lên, hướng cô nói: "Thổi nồng độ cồn đi."

Lâm Táo không rõ nguyên nhân.

Mạnh Hoài An thúc giục cô.

Lâm Táo đành phải giả vờ thổi thổi vài cái.

Mạnh Hoài An nhìn cô, nhàn nhạt nói: "Hơi thở không sạch sẽ, lần sau xin mời ăn ít sủi cảo rau hẹ."

Lâm Táo: ....

Sắc mặt cô đỏ bừng, ngay khi Lâm Táo định nói ra mấy lời như không cần Mạnh Hoài An phụ đạo nữa, dư quang đột nhiên thấy một chiếc xe ô tô đi vào gara.

Lâm Táo ngay lập tức ngồi ngay xuống che giấu bản thân.

Cô trốn nhanh như vậy, đừng nói có thể hôn cô, đến tóc cô Mạnh Hoài An cũng không chạm đến được.

Nhìn bộ dạng cảnh giác của Lâm Táo, Mạnh Hoài An bất đắc dĩ nói: "Tôi là muốn nói cho em biết, kể cả em có ăn rau hẹ đi nữa, tôi cũng nguyện ý hôn em, cho nên em ăn hay không đều không có vấn đề. Nếu em thích ăn rau hẹ, vậy thì cứ ăn, nếu em không thích, vậy thì không cần miễn cưỡng, dùng phương thức này khó xử chính mình cũng khó xử tôi."

Lâm Táo hơi mím môi.

Mạnh Hoài An một lần nữa ngồi thẳng lưng, tạm biệt cô: "Về nhà đi, tối mai tiếp tục, một ngày mười kịch bản, hẳn cũng đủ cho em."

Lâm Táo có thắc mắc: "Anh dạo này không bận sao?"

Mạnh Hoài An đơn giản ừ một tiếng.

Lâm Táo liền không còn chuyện gì nữa, đứng lên tạm biệt.

Mạnh Hoài An vẫn luôn ngồi trong xe, nhìn Lâm Táo vào thang máy, hắn mới lái xe rời đi.

Lâm Táo quả thật không thích ăn rau hẹ, cho nên mấy ngày tiếp theo, mỗi lần đều đổi nhiều loại đồ ăn có mùi khó ngửi.

Cô không tin Mạnh Hoài An thật sự có thể chịu đựng cô ăn mấy thứ như vậy, vì đề phòng 2 người lại cọ sát ra lửa, Lâm Táo thà rằng đối diện với khuôn mặt đen sì của Mạnh Hoài An còn hơn.

Buổi phụ đạo cuối cùng kết thúc, trước khi rời khỏi biệt thự, Mạnh Hoài An cho Lâm Táo làm một đề kiểm tra.

Hắn là giám thị, Lâm Táo không dám giấu dốt, không phải cô sợ Mạnh Hoài An mắng cô, mà là sợ hắn tiếp tục lấy lý do đó mà giữ cô lại.

45 phút sau, Lâm Táo đưa ra đáp án, lần này cô được 96 điểm.

Lâm Táo mới nhẹ nhàng thở ra.

Mạnh Hoài An đưa cô về chung cư.

Trước khi xuống xe, Lâm Táo xác nhận lại lần nữa: "Nếu ngày mai tôi không qua, anh thật sự sẽ không đến tìm tôi nữa sao?"

Mạnh Hoài An gật đầu.

Lâm Táo ánh mắt lóe lên.

Mạnh Hoài An liếc cô một cái: "Nếu cách dạy của tôi cũng không thể làm cho em thi đạt, chứng minh khả năng lần sau thi đạt của em cũng rất thấp, cho nên, em hoặc là cả đời đều không thể lấy được bằng lái, nếu không chỉ cần về sau em có thể thi đạt một lần, đã chứng minh là em cố ý thi trượt kỳ thi ngày mai."

Lâm Táo: ....

Hắn có cần thông minh như vậy hay không?

"Xuống xe đi." Mạnh Hoài An lạnh giọng thúc giục, bộ dạng tính kế của cô hắn một chút cũng không cảm thấy đáng yêu.

Lâm Táo yên lặng xuống xe.

Ngày hôm sau trước khi thi, Lâm Táo nhắm mắt lại, sau đó liền thở dài.

Cô không có hỏi nếu lần này thi trượt, nhưng sau này lại thi đỗ thì Mạnh Hoài An sẽ làm gì.

Nếu hỏi như vậy sẽ tự thừa nhận có thật sự có ý định như vậy.

Nhưng Lâm Táo rất khẳng định, nếu cô thật sự cố ý thi trượt, Mạnh Hoài An khả năng sẽ không khách khí với cô như bây giờ.

Vậy cả đời cô đều không cần bằng lái sao?

Đương nhiên không được, bằng lái xe cũng rất quan trọng.

Bởi vậy, lúc bắt đầu thi, Lâm Táo lấy ra toàn bộ thực lực.

Một giờ sau, Lâm Táo vui vẻ đăng thành tích lên weibo: 95 điểm.

Táo hoa 1: Vì cái gì tôi lại có cảm giác đứa con nhà mình đã thi đỗ đại học là sao?

Táo hoa 2: Tôi biết ngay mà Tiểu Táo nhà tôi đáng yêu như vậy chỉ là một bài thi thôi, sao có thể không đỗ cơ chứ!!!

Tuy rằng quá trình thi có chút khó khăn, nhưng nhìn các fan cao hứng vì cô như vậy, tâm tình Lâm Táo liền tốt lên rất nhiều.

Cô chỉ có chút lo lắng Mạnh Hoài An tới tranh công, nhân cơ hội đó mà đưa ra yêu cầu gặp mặt hay ăn cơm.

Nhưng Mạnh Hoài An cũng không có liên lạc với cô.

Đảo mắt đã qua ngày quốc khánh, bộ phim bắt đầu những cảnh quay đầu tiên.

chủ yếu được quay ở thành phố H, đoàn phim trước tiên đặt khách sạn ở thành phố H.

Từ lúc bước vào khách sạn, Lâm Táo liền rơi vào trạng thái kích động.

ảnh đế Phó Đình là một người bận rộn, trừ bỏ thời điểm thử vai mới thấy hắn một lần, đã hơn 2 tháng 2 người tuy là diễn viên chính trong đoàn nhưng do lịch trình của Phó Đình bận rộn mà Lâm Táo chưa có cơ hội gặp lại hắn. Nhưng hiện tại không giống, bốn tháng sau này, cô cùng Phó Đình đều sẽ ở cùng một khách sạn, quay cùng một bộ phim, còn diễn vai người yêu nữa!

Vì vậy, Lâm Táo hào hứng mua mấy bộ quần áo mới.

Vào khách sạn, Lâm Táo liền vội vã lấy ra mấy bộ váy trong va ly, treo vào tủ quần áo.

Tần Lộ nhịn không được hỏi: "Em xác định chỉ coi Phó Đình là nam thần mà không phải muốn theo đuổi hắn chứ?"

Lâm Táo rất xác định, một bên cất quần áo một bên trả lời: "Nam thần, chỉ là để thưởng thức, nếu anh ấy dễ dàng để em theo đuổi, vậy không phải là thần nữa, cho nên em chỉ hâm mộ anh ấy, chứ không nghĩ mình có thể làm bạn gái của anh ấy."

Tần Lộ không tin: "Nếu không muốn theo đuổi, em còn cố ý ăn mặc xinh đẹp như vậy làm gì?"

Lâm Táo kỳ quái liếc nhìn chị họ: "Bình thường trong nhà có khách đến đều phải dọn dẹp một chút, nam thần của chị tới, chị không trang điểm sao?"

Tần Lộ thế nhưng không còn gì để nói.

Lâm Táo lại hỏi: "Đúng rồi chị họ, nam thần của chị là ai?"

Tần Lộ cười nhạo: "Chị chỉ có một nam thần, đó chính là Mao lão gia."

Lâm Táo: ....

Không còn cách nào nói chuyện,

Vào buổi tối, đoàn phim ở khách sạn cử hành lễ khai máy.

Lâm Táo thay một chiếc váy trắng mà cô thích nhất đi theo chị họ ra khỏi phòng.

Hai người hướng thang máy đi đến, đi được một nửa, cửa phòng phía trước đột nhiên mở ra, một cô gái tóc dài từ bên trong đi ra, sau đó lại có thêm một người nam nhân đi theo, trực tiếp đem cô gái đó ấn trên tường mà hôn, mà bàn tay hắn còn....

Lâm Táo rất xấu hổ, lập tức xoay người ra chỗ khác.

Tần Lộ bát quái mà nhìn nhiều một chút, thẳng đến khi người nam nhân kia hướng 2 người liếc nhìn một cái.

Tần Lộ sửng sốt.

Hạ Cẩm Niên không biết Tần Lộ, nhưng hắn nhận ra Lâm Táo.

Tươi cười xuất hiện, hắn buông cô gái trong lòng ra, vui vẻ hướng Lâm Táo nói: "Tiểu Táo, đã lâu không gặp."

Lâm Táo: ....Thanh âm này sao lại có chút quen tai?

Lâm Táo quay đầu lại, quả nhiên là Hạ Cẩm Niên, lại nhìn cô gái bên cạnh hắn đang sửa sang lại quần áo, là nữ phụ số 2 trong - Trương Linh Nhi. Trong bộ phim này, ngoại trừ Phó Đình cùng mấy diễn viên lớn tuổi là diễn viên gạo cội, thì mấy người khác cơ hồ đều là người mới, bao gồm cả nữ 2 Trương Linh Nhi này.

Theo Lâm Táo biết, danh khí của Trương Linh Nhi chỉ nổi hơn môt chút so với lúc cô diễn , Hạ Cẩm Niên như thế nào lại nhận thức cô ấy?

Nghi hoặc vừa ra, Lâm Táo liền chú ý tới, Trương Linh Nhi là đẳng cấp c++.

A, đúng là trong số rất nhiều diễn viên của đoàn phim, chọn được Trương Linh Nhi đã chứng minh ánh mắt của Hạ Cẩm thật sự rất tốt.

Hạ Cẩm Niên xác thật vì điều này mà quen biết Trương Linh Nhi, hắn so với lão hòa thượng Mạnh Hoài An thì phong lưu hơn nhiều, ngày thường đều rất chú ý tới người mới trong giới giải trí, chỉ cần hợp khẩu vị của hắn, Hạ Cẩm Niên liền làm quen. Nhưng mà lần này hắn vô cùng hài lòng, chính là vì Trương Linh Nhi là người cùng đoàn phim với Lâm Táo.

Cho nên, chỉ cần hắn đến đây, liền nhất định có thể nhìn thấy Lâm Táo.

Nhìn Lâm Táo đối diện, ánh mắt Hạ Cẩm Niên hơi trầm xuống.

Hắn hiểu rõ Mạnh Hoài An, Mạnh Hoài An cam lòng thay Lâm Táo tẩy trắng trên mạng, này là cảm tình có bao nhiêu sâu đậm?

Cho nên, Hạ Cẩm Niên không tiếc bán đứng sắc đẹp của bản thân mà giúp anh em tốt của mình một phen.