Buổi sáng 5 giờ rưỡi, Lâm Táo đang ngủ ngon lành, đột nhiên chăn trên người bị ai đó xốc lên.

Cô chậm rì rì xoay người...tiếp tục ngủ, đôi chân trắng nõn còn thập phần bất nhã mà lộ ra.

Tần Lộ đứng ở mép giường, dù 2 tháng nay mỗi ngày đều cùng Lâm Táo dính lấy nhau, nhưng mỗi khi nhìn đến tư thế ngủ quyến rũ này của Lâm Táo, cô vẫn không nhịn được hâm mộ thật lâu.

Dựa vào cái gì cùng là chị em họ, cô là chị họ chỉ cao 3 mét bẻ đôi, nhan sắc lại tầm thường, ăn cái gì cũng dễ dàng béo, làn da lại còn hơi đen; Lâm Táo thì ngược lại, là em họ cô nhưng cao gần mét 7, dung mạo xinh đẹp kiều diễm, ăn gì cũng không mập, da thịt còn trắng đến tỏa sáng? Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế cùng đôi chân dài thẳng tắp kia, nơi nào giống nha đầu ngốc ở nông thôn do ông bà nuôi dưỡng ra?
" Rời giường, hôm nay có việc!" Tần Lộ hai tay chống nạnh, rống lên với mĩ nhân say ngủ trên giường.

Vừa nghe có việc, Lâm Táo tuy rằng vẫn buồn ngủ nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi dậy.

Chị họ này của cô cái gì cũng tốt, chính là quá mê diễn, chỉ cần thứ có quan hệ với diễn, Lâm Táo nhất định phải nghe lời, nếu không sẽ bị Tần Lộ điên cuồng niệm tam tự kinh.

"Cái gì vậy?" Lâm Táo đánh cái ngáp, chậm rì rì xuống giường.

"Động tác nhanh lên." Tần Lộ vẻ mặt ghét bỏ.

Lâm Táo vội vàng lên tinh thần, vọt vào buồng vệ sinh giải quyết vấn đề sinh lý.

Hai người thuê chung một căn hộ, phòng ngủ chính không lớn, Tần Lộ một bên đứng trước tủ quần áo giúp Lầm Táo chọn đồ, một bên giải thích: "Chị đã nói với em bộ " Tam Quốc" ý đang quay chụp gần đây, chị có bạn là phó đạo diễn ở đấy, chị đã cho hắn xem video của em, hiện tại đoàn phim của họ vẫn thiếu 1 nhân vật nữ phụ, yêu cầu duy nhất chính là phải đẹp, hắn muốn chị nhanh chóng mang em qua bên đó."
Lâm Táo ngồi ở trên bồn cầu, mơ mơ màng màng nói: "Thù lao đóng phim nhiều không?"

Chị họ mỗi ngày đều nói rất nhiều, Lâm Táo đã sớm quên cái gì tam quốc, cô chỉ để ý tiền.

Không phải cô thấy tiền là sáng mắt, mà cô cần thiết phải kiếm tiền.

Hai tháng trước, Lâm Táo lại lần nữa thi trượt đại học, ông bà ngoại mặt ủ mày chau, cô cũng áy náy đến nỗi không dám nhìn hai người.

Kỳ thật cô đã liều cả cái mạng già mà ôn tập, cuối tuần đều ở thư phòng làm bài, chỉ vì thi đậu đại học trọng điểm, để sau này tốt nghiệp tìm một công việc tốt, sau đó để 2 ông bà ngoại đã vất vả cả đời có thể yên lòng.

Nhưng cô đại khái là không có thiên phú học tập đi, học lại một năm, thành thích cư nhiên so với lần thi đại học đầu tiên thấp hơn gần chục điểm, đến ông ngoại vẫn luôn cổ vũ cô cũng phải thở dài.

Ngay khi cô quyết định không học nữa mà đi phụ giúp tiệm ăn của ông bà thì chị họ Tần Lộ xuất hiện.

Chị họ nói cô có tài nguyên để làm minh tinh, chỉ cần có cơ hội nhất định sẽ trở nên nổi tiếng.

Chị họ còn nói, diễn vài lần vai phụ một ngày có thể kiếm 500, chẳng mấy chốc sẽ được ngàn vạn.

Chị họ quả nhiên không lừa cô, vừa vào giới giải trí mới 2 tháng, Lâm Táo đã kiếm được gần 3 vạn, trừ đi tiền công của chị họ cùng sinh hoạt phí của mình thì vừa đủ 1 vạn.

Tần Lộ biết em họ ngốc của mình để ý nhất là thù lao đóng phim, đi đến cửa nhà vệ sinh nói: "Một ngàn"
Lâm Táo:....!
Lần trước chị họ tìm cho cô một công việc, diễn một bộ phim truyền hình 80 tập, vai nữ phụ nhà giàu yêu thích nam chủ để khiến cho nữ chủ ghen, quay xong chị họ còn lời thề son sắt mà bảo đảm khi phim ra mắt cô nhất định sẽ nổi tiếng một phen, như thế nào nghỉ ngơi mấy ngày, thù lao của cô cũng không tăng?
"Ít như vậy..." Lâm Táo nhỏ giọng lẩm bẩm
Tần Lộ nhớ tới em họ khi nhận thù lao của vai phụ đầu tiên cười đến ngốc nghếch, hừ nói: "Chị đã nói với em bao nhiêu lần, đóng phim không thể chỉ xem thù lao mà còn phải xem tiềm lực của đoàn làm phim, "Tam quốc" chính là do tập đoàn Hoàn Vũ đầu tư, sau khi phát sóng nhất định sẽ bạo hồng, nhân vật nữ phụ này không biết có bao nhiêu người muốn cướp đâu, là nhân mạch của chị thì em mới có cơ hội đấy."
Lâm Táo vừa nghe, lập tức không chê ít tiền nữa, một bên hướng bên ngoài hô to: "Chị họ thật lợi hại."
Ngoài cửa, Tần Lộ thở dài.

Cô thì có gì lợi hại, năm 18 tuối đến phim trường diễn vai nữ phụ đầu tiên, một lòng chỉ nghĩ làm minh tinh có thể kiếm nhiều tiền, nhưng cô không có tư sắc cũng không có bằng cấp, lăn lộn nhiều năm như vậy chỉ miễn cưỡng duy trì cơm no áo ấm, thành tựu duy nhất là điểm mặt trước đạo diễn vài lần.

Ba tháng trước, phó đạo diễn Lý khen cô biết làm việc, kiến nghị cô đổi nghề sang làm người đại diện.

Tần Lộ tâm động, khi chuẩn bị hướng các công y giải trí tìm hồ sơ người mới thì lão mẹ nói cho cô biết em họ Lâm Táo lại thi trượt đại học, còn hận sắt không thành thép nói em họ phí hoài gương mặt, một chút chỉ số thông minh cũng không thêm được.

Trong ấn tượng của Tần Lộ thì em họ vẫn là một nha đầu béo, kết quả khi nhìn ảnh chụp, đôi mắt Tần Lộ lập tức sáng thành bóng đèn, ngày hôm sau liền mua vé xe về nhà, lưỡi xán hoa sen mà dỗ em họ vào ngành giải trí.

Lâm Táo là một hạt giống tốt, Tần Lộ thề nhất định sẽ làm Lâm Táo có thể đi ngang trong giới, khiến em họ thực hiện nguyện vọng của mình, sau đó cô chính là người sau lưng nữ thần giới giải trí a.

Buổi sáng 6 giờ rưỡi, 2 chị em không ăn sáng đúng giờ chạy đến đoàn phim "Tam quốc".

Tần Lộ liếc mắt một cái liền thấy được phó đạo diễn Lý đang chạy xoay quanh.

Lý ca khoảng hơn 30, dáng người hơi béo, theo năng lực mà nói, hắn chính là phó đạo diễn tốt nhất trong lòng Tần Lộ.

"Lý ca!" Tần Lộ lôi kéo Lâm Táo đi qua.


Lý ca quay đầu lại, nhận ra Tần Lộ, hắn lập tức nhìn về phía tiểu cô nương bên cạnh Tần Lộ.

Hai tháng trước Tần Lộ cho hắn xem video có em họ của mình, trong video cô gái xác thật vô cùng xinh đẹp, nữ diễn viên bây giờ lên hình chỉnh sửa rất nhiều, Lý ca cũng hoài nghi Lâm Táo như vậy..

Thẳng đến mấy ngày trước, hắn ở trên phố vô tình gặp được hai người Tần Lộ, Lý ca mới chắc chắn Lâm Táo quả thật là một đại mĩ nhân.

Thật trùng hợp, hôm nay một nữ phụ của đoàn phim bị cảm nắng không chụp được, Lý ca lập tức nghĩ đến Lâm Táo.

Tần Lộ mấy năm nay trôi qua cũng không dễ dàng, hiện tại muốn nâng em họ của mình, Lý ca cũng muốn giúp cô một phen.

Thấy khuôn mặt trơn bóng không có chút mụn nào của Lâm Táo, Lý ca kêu một trợ lý tới đưa cô đi làm tạo hình, đồng thời nói với Tần Lộ: "Cô ấy đại khái khoảng 10 giờ mới bắt đầu quay, còn hơn ba giờ, cô giúp cô ấy chuẩn bị một chút."
"Cảm ơn Lý ca" Tần Lộ biết hắn vội, nói lời cảm tạ xong rồi nhanh nhẹn đuổi theo Lâm Táo.

Phòng hóa trang của nữ phụ vô cùng loạn,Tần Lộ cầm kịch bản mà trợ lý đưa cho liền đứng chờ ở bên ngoài, đại khái qua nửa giờ đồng hồ, phía sau truyền đến tiếng gọi vui vẻ: "Chị họ"
Tần Lộ cầm kịch bản xoay người, thấy em họ mình đã đổi sang tao hình cổ trang, một cái vấy lưu tiên đỏ rực, chỉ lộ ra một đoạn cổ thon dài trắng nõn.

Làm một nữ phụ chỉ lộ mặt vài cảnh trên phim, kiểu tóc của Lâm Táo cũng vô cùng đơn giản, tóc dài đen nhánh như thác nước rũ ở sau người, trên đầu chỉ cài một cây trâm màu vàng kim.

Dù vậy, Lâm Táo vẫn đem một thân váy dài này mặc ra hương vị của hồ ly tinh.

Thấy chị họ nhìn chằm chằm mình, Lâm táo nhìn váy dài trên người mình, phi thường hài lòng.

Phía trước cô đã từng diễn qua một lần vai phụ, trang phục đặc biệt lớn mật, đến rốn cũng lộ cả ra, nếu không phải có thù lao đóng phim cao với việc cô chỉ cần đứng một chỗ, Lâm Táo nói gì thì cũng nhất định sẽ không nhận vai đó.

Lâm Tao cũng tìm ra quy luật của mình, chị họ tìm cho cô đều là nhân vật mĩ nhân có một không hai, mười lần thì có bảy lần đều là hồ ly tinh, cho nên mỗi lần đóng vai Lâm Táo đều thực lo lắng, vừa mới đi thay quần áo phát hiện trang phục của nhân vật này tương đối bảo thủ, Lâm Táo liền cảm thấy mĩ mãn.

Tần Lộ nhìn là biết em họ mình lo lắng cái gì.

Đứa nhỏ này khổ như thế nào cũng chịu được, chính là quá bảo thủ, chỉ lộ rốn thôi mà mặt cũng có thể hồng thành đít khỉ.

Tần Lộ là người đứng đắn, tuyệt đối sẽ không hướng em họ mình đi sai đường, nhưng em họ lớn lên quá đẹp, chỉ cần làm nữ phụ cũng dễ dàng gây sự chú ý, cô cũng là thay em họ mình suy nghĩ.

Tần Lộ đem kịch bản đưa cho Lâm Táo.

Kịch bản chỉ có mấy câu: " Đổng Trác ôm ấp ca cơ, vai ngọc ca cơ nửa lộ, thấy Đổng Trác chỉ mải xem Điêu Thuyền khiêu vũ, ca cơ vuốt ve ngực Đổng Trác nhẹ gọi: " Tướng quốc" bị Đổng Trác bóp mạnh tay ném xuống đất, không cam lòng xuống sân khấu."
Lâm Táo:...!
Tần Lộ hướng cô vươn một ngón tay: "Một ngàn, lộ bả vai liền có một ngàn."
Lâm Táo khẽ cắn môi, ngoan ngoãn cùng Tần Lộ đi đến một chỗ luyện diễn.

Quen tay hay việc, kỹ thuật diễn cũng là như thế, Tần Lộ đã diễn nhiều năm nhân vật phụ, kinh nghiễm đã sớm có, chỉ điểm Lâm Táo là dư dả.

Để Lâm Táo diễn vai Đổng Trác, Tần Lộ diễn vai ca cơ.


Cô dựa vào lòng Lâm Táo, tay nhỏ một đường hướng lên, cuối cùng ở trước ngực Lâm Táo quay vòng vòng, một bên mị nhãn như tơ mở miệng: " Tướng quốc..."
Lâm Táo đỏ mặt.

Tần Lộ trừng cô: "Không có tiền đồ!"
Hai người luyện tập đến 9 giờ rưỡi, Lý ca đến kêu các cô đến phim trường chuẩn bị.

Lâm Táo là diễn viên, Tần Lộ là người đại diện cũng là trợ lý của cô nên có thể đi vào.

Phim trường, đạo diễn đang quay cảnh Tư Đồ vương duẫn cùng Điêu Thuyền mưu đồ bí mật câu dẫn Đổng Trác.

Vào vai vương duẫn là một vị diễn viên gạo cội, kỹ thuật diễn tinh vi lời thoại vững chắc, nghiễm nhiên là hình tượng một vị trọng thần cổ đại.

Vai Điêu Thuyền là do tiểu hoa Từ Tinh Tinh đóng, Lâm Táo chỉ từng nhìn thấy cô ấy trên TV, hiện tại thấy người thật, Lâm Táo có điểm ngoài ý muốn, Từ Tinh Tinh tuy rằng cũng rất xinh đẹp, lại không giống như trên màn hình khiến người ta kinh diễm.

"Hỏa hảo diễn, mấy năm sau em cũng có thể lên làm vai chính rồi." Tần Lộ lặng lẽ nói sau lưng cô.

Lâm Táo vừa định khuyên chị họ tốt nhất đừng nên nghĩ nhiều, khi vừa nghiêng đầu, lại thấy một thân ảnh phía xa đang đi tới, nam nhân một thân tây trang đen hoàn mĩ, chỉ cần nhìn thoáng qua liền vô pháp rời ánh mắt đi, chỉ là lông mày sắc bén, mắt đen lạnh nhạt, lại thập phần khiến người khiếp sợ.

Nam nhân tiến lại càng gần, cả người khí lạnh cũng càng ngày cường thế.

Lâm Táo xoay xoay cổ, tiếp tục xem diễn, sau đó, cô thấy nam nhân đi đến cạnh đạo diễn.

Bên tai vang lên tiếng hút khí khoa trương của chị họ, Lâm Táo nghi hoặc quay đầu.

" Trời ơi, Mạnh Hoài An!" Tần Lộ kích động mà bóp tay Lâm Táo, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm hướng đối diện.

Lâm Táo nhỏ giọng hỏi: "Mạnh Hoài An là ai?"
Tần Lộ trực tiếp tung ra những từ ngữ quan trọng mà em họ có thể hiểu: "Hoàn Vũ cao ốc gặp qua chưa? Đó là của Mạnh gia."
Lâm Táo trong đầu lập tức nhớ tới toàn cao ốc trọc trời của thành phố S.

Cho nên, đây là một nam nhân phi thường nhiều tiền đi.

Nhưng Lâm Táo càng tò mò vị đại gia kia tới phim trường làm gì, nơi đây loạn như vậy, vô luận tây trang trên người hay khí thế phát ra trên người hắn đều không hòa hợp với nơi này.

Đôi mắt Tần Lộ tỏa sáng: "Ba năm trước đây tập đoàn Hoàn Vũ đầu tư vào giới gải trí, người phụ trách chính là Mạnh Hoài An!".