" Ngươi sẽ bảo vệ họ sao?"

" Cho tới khi thời gian của ta kết thúc..."

_______________________________

" Tớ muốn ngăn chặn cái thứ này, bằng mọi giá..." Wendy nắm chặt nắm tay đầy quyết tâm

Cô bé vừa cùng Carla bay một chặng đường khá khó khăn để đến nơi này, cả hai vẫn còn thở dốc nặng nề trên nền đất chẳng hề bằng phẳng

" Đừng nói với tớ, cậu bắt tớ bay đến đây chỉ vì Jellal đấy nhé!" Carla khoanh tay nhìn cô bạn

" Không phải thế! Jellal chỉ là một phần thôi! Đó là bởi vì..." Wendy đỏ mặt xua tay

Bởi vì có một người muốn tớ đồng hành với chị ấy...

Nói đến đây, cô gái nhỏ cúi đầu với gò má hơi ửng hồng, chẳng biết là do vừa hoạt động quá sức hay vì lý do nào khác nữa


Nhưng Carla lúc này cũng không có thời gian chú ý đến chuyện đó, nàng mèo như nhận ra điều gì, hoảng hốt nhìn về phương xa, run rẩy bước tới phía trước:" Này, đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi phải không..."

" Có chuyện gì vậy Carla?" Wendy ngạc nhiên

" Nếu cái thứ này tiếp tục tiến theo hướng này, chúng ta sẽ tới..." Giọng Carla đã không còn giữ được bình tĩnh và kiêu hãnh ngày thường

Wendy cũng đã nhận ra điều kỳ lạ, cô quay ngoắt lại nhìn theo hướng ấy, sống lưng cũng bỗng lạnh toát

"... Hội pháp sư Calt Shelter!"

Thân hình nhỏ nhắn như chết lặng trong một khoảng khắc

Không thể nào...

Charlos- nee...

______________________________

"Không thể nào!!! Hắn ta cũng là một Dragon Slayer sao???"

Cuộc chiến của Natsu với Cobra vừa tìm thấy tia hy vọng để kết thúc bằng khả năng hành động trước suy nghĩ của ai kia lại lập tức xuất hiện biến cố mới


Tên quỷ quái làm bị thương chị Erza đang cưỡi trên mình một con rắn bay- theo lời miêu tả của Natsu, không chỉ có khả năng nghe được suy nghĩ của người khác, mà còn là một Dragon Slayer!

" Độc của ta làm tê liệt mọi thứ ta chạm vào và phá hủy nó hoàn toàn!"

Độc long!!!

Natsu vừa không cẩn thận để trúng vài đòn của hắn, nhưng may mắn vì cậu sở hữu lửa đủ để ngăn chặn chất độc đang lan dần trong cơ thể

Và bất hạnh là dù cậu cố gắng tìm cách tấn công, hắn thậm chí còn không thể cạn kiệt ma lực bởi con rắn Cuberos luôn bên cạnh sẵn sàng cung cấp độc dược

" Tư thế này... không hay rồi!" Cobra đã vào thế thủ và Natsu nhanh chóng nhận ra điều không ổn

Bởi các đòn đánh của họ gần như chỉ khác nhau về nguyên tố mà thôi


" Tiếng gầm của... độc long!"

Quả nhiên là đòn đánh này, một trong những đòn tấn công uy lực nhất của sát long bí thuật!

Natsu và Happy không đủ nhanh để tránh khỏi đòn đánh

Và tuy cậu vẫn khá tỉnh táo, Happy lại không được như vậy

" Có chuyện gì vậy, Happy?!" Natsu lo lắng cho cậu mèo vì họ đang loạng choạng giữa không trung

" Cơ thể tớ... không hoạt động bình thường được" Cả hai hạ dần độ cao vì Happy đã sắp mất toàn bộ khả năng thăng bằng

" Ê này! Cố gắng lên chứ! Đừng lo, bởi vì... chính tớ cũng đang cảm thấy như vậy!" Natsu nói trong khi đang nhăn mặt

" Đó mới là điều đáng lo ngại nhất chứ!!!" Happy hét toáng lên

" Hơi thở của độc long giúp ta đưa virus vào cơ thể đối thủ, nó làm rối loạn mọi thứ và khiến đối phương chậm lại..."
" Các ngươi đã phải hứng chịu đòn tấn công của ta... Vậy thì các ngươi thua chắc rồi!" Cobra tự tin tuyên bố với nụ cười tươi ngạo nghễ trên môi

Và Natsu

Một lần nữa

Lâm vào khó khăn khi mọi đòn đánh của cậu...

Đều không thể thoát được đôi tai nhạy bén của hắn

" Ta đã biết trước rồi!"

______________________________

Lại một nơi khác, nhóm Gray và Lucy khó khăn trèo lên đỉnh của cổ máy khổng lồ, cuối cùng cũng đặt chân lên vùng đất từ ngàn xưa

" Đây là nơi nào vậy?"

" Có lẽ là một thành phố cổ..."

Lucy kì lạ đánh giá xung quanh rồi nói với giọng không quá chắc chắn

" Đúng là như vậy đấy..."

" Đây là thành phố cổ đại Nirvana!"

" Thật vui khi thấy các bạn cũng đang ở đây!"

Nhưng không ngờ lại nhanh chóng nhận được câu trả lời
" Ông đầu trọc cùng hội Lyon!!" Gray tròn mắt kêu lên

" Và... Oracion Seis?! Sao lại thế này?!" Lucy chớp mắt phát hiện thứ không thích hợp

" Thế giới này tràn ngập tình yêu!"

" Cái quái gì thế này?!"

______________________________

Nirvana- vốn là thành phố cổ đại được xây dựng từ hơn 600 năm trước bởi người Nirvit với mục đích ban đầu là kết thúc những cuộc chiến tranh không hồi kết trên khắp thế giới

Và họ thành công

Đã có một thời gian rất dài, nơi đây được người ta nhắc đến với cái tên Nirvana- thành phố hòa bình

Thế nhưng, có lẽ chính những người sáng tạo nó cũng không thể ngờ tới

Thứ ma thuật siêu phàm họ làm ra lại là nguyên nhân cho cái chết của chính họ

Người dân Nirvit đã phải chịu đựng gần như toàn bộ phản phệ bóng tối của thế giới
Mà tự tàn sát

Bởi giữa bóng tối và ánh sáng, luôn cần có một sự cân bằng nhất định

Mối quan hệ chặt chẽ mà không gì có thể ngăn cản

Hoặc cùng nhau tồn tại

Hoặc cùng nhau biến mất

Thứ ma thuật mạnh mẽ đảo lộn quy luật này như Nirvana và những người cố gắng tạo ra nó

Đều đã phải chịu sự trừng phạt đáng sợ của tạo hóa

______________________________

Brain thích thú ngắm nhìn thành phố đang di chuyển, hạ gục những người Nirvit cuối cùng, và không ai còn có thể ngăn cản hắn!

" Chậc, đó chẳng phải là một bài học đáng giá sao, Brain?" Âm thanh du dương vang lên phía sau hắn

Rùng mình trong một khoảng khắc, Brain lập tức phản xạ có điều kiện nhảy lùi lại, tránh xa nơi khởi nguồn của nó, đề phòng nhìn người trước mặt
Nhưng việc đó dường như vô cùng vô nghĩa, chỉ nhìn bóng dáng ấy, hắn đã có cảm giác cả người mình lạnh ngắt, trái tim bất an như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt:" Sao ngươi lại có thể ở đây?"

Trong giọng nói có chút run rẩy mà chính hắn cũng không hề hay biết

Kẻ đáng sợ nhất

Kẻ lẽ ra không nên xuất hiện ở đây

Kẻ khiến hắn khiếp sợ không dám đối diện

Đó là một câu hỏi vốn không chờ đợi đáp án

Nhưng người kia cũng chẳng cho rằng phiền hà mà trả lời

Như một cách đặc xá cho con người trước mặt, cũng có thể chỉ là sự đùa bỡn trước giờ hành quyết, âm thanh điềm nhiên mang theo ý cười như có như không:" Đây hình như là lần đầu chúng ta gặp mặt, phải cảm ơn con trai ngươi rồi"
Nhẹ búng tay một cái tách, quả cầu vốn lơ lửng sau lưng cô bay ra rồi vỡ tung ngay trước mắt Brain

Hiện ra trong mắt hắn là

" Midnight..." Brain thì thào khiếp sợ:" Không thể nào...lẽ ra..."

Mặt hắn chợt đau nhói từng cơn

Một phong ấn nữa lại biến mất

Ngay sau đó

" Graoooooo"

Tiếng gầm giận dữ của một sát long vang dội trên nền trời, làm rung chuyển cả mặt đất

Lại một dấu đen tan biến

" Tiếng gì vậy?"

" Quái vật?!!"

" Là tiếng của Natsu?"

Âm thanh to lớn vang đến tận nơi nhóm Gray đang tụ hội

" Vậy nên Dragon Slayer thế hệ đầu tiên mới chính là thế hệ mạnh nhất..." Charlos khoanh tay mỉm cười nhìn về một hướng:" Bọn họ mới là những người thừa hưởng toàn bộ tinh thần của loài rồng..."

Brain quay ngoắt lại, không tin được thì thào:" Hắn đánh bại Cobra chỉ bằng một tiếng thét sao... đây là tên quái quỷ nào..."
" Không cần ngạc nhiên như vậy..." Charlos hài hước nhìn biểu hiện liên tục thay đổi trên khuôn mặt hắn, rồi đầy tự hào trả lời:" Hãy nhớ cho kỹ và đừng bao giờ quên..."

" Chúng ta là ma đạo sĩ của Fairy Tail!"

Một vệt sóng không rõ nguồn gốc lướt qua người Brain, nhẹ nhàng đánh bay hắn vào vách đá cứng rắn

Ầm!

Hắn ta khó khăn ngồi lên giữa đất đá vỡ vụn, tung một cột sáng đen khổng lồ về phía Charlos:" Dark Capricclo!! Đi chết đi!!"

Một tấm chắn bằng gió lập tức được hình thành phía trước Charlos

Brain cười đắc ý:" Vô ích! Ma thuật của ta có thể xuyên thấu, bức tường gió của ngươi không thể làm gì được cả!"

Ngay giờ phút hai bên sắp va chạm, hắn nhận ra nụ cười nửa miệng khinh thường trên môi Charlos
" Vậy sao?"

Choang!

Cơn lốc đen u tối bỗng hóa thành trăm ngàn đốm sáng trong không gian

Gió tung bay vần vũ quanh chủ nhân mình như đang cười nhạo kẻ không tự lượng sức mình

... Thật đáng thương...

Một sợi dây xích màu đỏ như máu xuất hiện trong tay Charlos, quấn chặt lấy thân mình Brain trong gông cùm

" Xin lỗi vì đã cư xử vô lễ..." Charlos vẫn vô cùng bình tĩnh:" Nhưng ta phải đề phòng ngươi lần nữa trốn đi..."

" Tại...sao..." Brain run rẩy phát hiện ma thuật của mình không cách nào sử dụng:" Tại sao thần linh đã để ta kích hoạt Nirvana... rồi lại phá vỡ mong ước của ta..."

" Bởi vì nếu không kích hoạt..." Charlos nghiêng đầu cười nhẹ:" Thì không có cách nào thực sự phá hủy được nó..."

" Nếu như các vị thần thật sự tồn tại... thì đây mới là lý do nó một lần nữa hồi sinh..." Giọng Charlos đột nhiên trở nên lạnh lẽo:" Nhưng ta không tin vào cái gọi là thần... ngươi thất bại..."
Charlos đưa ánh mắt giễu cợt nhìn hắn:" Bởi vì từ lúc gặp ta ở nơi ngươi giam giữ Jellal..."

" Đường đi nước bước của ngươi... chưa từng thoát khỏi tay ta!"

" Ngươi..." Brain trợn mắt khó tin:" Ngươi...sao có thể..."

" Hơn nữa..." Ánh mắt cô bỗng trở nên trầm mặc:" Ta không thể để Jellal xảy ra chuyện gì được...Cái này ta còn nợ ngươi một lời cảm ơn..."

Cậu ta...và Erza...

" Hóa ra tất cả đều là sắp xếp của ngươi sao?" Brain như chợt hiểu ra cái gì, hắn ôm ngực khó khăn đứng dậy giữa gông cùm:" Ngươi đã theo ta từ đầu rồi đúng không?"

" Phải, nhờ dò theo hơi thở của ngươi từ Midnight..." Charlos không ngần ngại thừa nhận, hơi liếc mắt, vờ như không thấy hành động mờ ám của hắn:" Dù không biết tại sao, trên người ngươi và tên đó có một phong ấn được liên kết rất đặc biệt, nó giúp ta tìm được vị trí của ngươi"
Brain đã đứng dậy được, hắn không chấp nhận dễ dàng từ bỏ, trong tay hắn bỗng xuất hiện một luồng khí đen nhánh, nó vượt qua gông cùm của Charlos, lao thẳng về phía cô

Ánh sáng đen mang theo hơi thở chết chóc nồng đậm rõ ràng sẽ nổ tung trong nháy mắt

" Ngươi phá hỏng giấc mơ của ta!Dù có chết, ta cũng phải kéo ngươi chết cùng!"

Mái tóc đen che đi đôi mắt Charlos, cô nhẹ thở dài, vươn tay mình, kết nên một ấn hình kỳ lạ

Ma trận đỏ thẫm xuất hiện dưới chân cô, lửa mạnh mẽ bùng lên

Nhưng xa lạ là

Đó không phải màu đỏ nhiệt huyết như lửa rồng của Natsu

Cũng không phải loại lửa tím dính đặc biệt của Macao

Mà là một màu đen tuyền tỏa sáng

" Địa ngục chi hỏa! Thẩm phán!" Âm thanh du dương như tiếng đàn violon lại mang đầy quyền uy của kẻ bề trên
Luồng sáng đen của Brain lẫn hắn đều bị nuốt trọn vào ngọn lửa

Tiếng kêu gào thảm thiết vang lên vì đau đớn

Địa ngục chi hỏa, thẩm phán và hành quyết kẻ mang tội

" Ngươi đã phạm bao nhiêu sai lầm, làm hại bao nhiêu người, để hiện tại bị địa ngục chi hỏa thiêu đốt đến tận linh hồn như thế?" Giọng Charlos vẫn luôn bình tĩnh cũng đã pha một chút khó chịu

Quang minh và hắc ám là đồng bạn cùng tồn tại

Nhưng những kẻ làm ô uế bóng tối tinh thuần lại chỉ khiến cô cảm thấy chán ghét

Brain đau đớn đến ngã quỵ trên nền đất, mềm nhũn không chút hơi sức

" Tại sao... với sức mạnh như vậy..." Brain bất lực thì thầm:" Tại sao ngươi lại cam nguyện làm tay sai cho kẻ khác trong một hội pháp sư nhỏ bé như vậy..."
" Tay sai? Nhỏ bé?" Charlos nhướng mày lạ lùng rồi phì cười, ánh mắt không che giấu chán nản:" Đó chính là điểm khác nhau giữa chúng ta..."

Charlos lắc đầu đáng tiếc:" Đây chỉ sợ là điều ngươi không bao giờ có thể hiểu được..."

" Natsu đã làm tốt nhiệm vụ của riêng mình..." Ánh sáng lấp lánh màu vàng sáng rọi xuất hiện:" Ta cũng không thể thua được nhỉ..."

" Không..." Mồ hôi lạnh thấm đẫm lưng áo Brain:" Không được làm vậy...hắn sẽ..."

Ngoài dòng không khí lưu động trong vô hình, không có bất cứ âm thanh nào nữa...

" Hắn sao?" Charlos không rõ ý vị nghiền ngẫm lặp lại

Có vẻ... vẫn chưa về được rồi...

Tà áo đen phấp phới rồi biến mất theo cơn gió

Không để lại dù là một gợn sóng

__________________________

" Mọi người đây rồi... xin tất cả... Hãy giúp em... hướng mà Nirvana đang đi tới..."
" Chính là hội của em!!"

Cô gái nhỏ nhắn nói với khuôn mặt bất lực đầy khủng hoảng

" Cái gì?!"

" Hội của Wendy và Carla sao?"

" Hội pháp sư Calt Shelter?!"

Nhóm Lucy và Gray vừa tụ họp cùng tổ hợp kỳ quái của Jura và Hoteye kinh ngạc nhìn cô

Jura nhăn chặt mày khó hiểu

Phải có lý do nào khác chăng...

Hội pháp sư gần đây hơn Calt Shelter vẫn còn rất nhiều...

Ầm!

Tất cả đồng loạt nhìn sang một hướng, và nhanh chóng nhận ra...

" Natsu!!!"

" Happy!!"

" Tên dùng rắn!"

Hóa ra sau tiếng gầm của Natsu, Happy cũng kiệt sức vì chất độc đang lan dần, mất thăng bằng mà rơi xuống đất

Natsu chạm đất trên thành phố đang di chuyển- một cỗ máy có thể hiểu nôm na là một phương tiện giao thông khổng lồ

Lập tức rơi vào tình trạng... không được ổn cho lắm một phần vì độc, phần còn lại do... say xe!
Cậu ấy nằm rạp trên mặt đất thở hổn hển và bên cạnh lại là

Cobra!!

" Để bảo toàn sự kiêu hãnh của Oracion Seis, ta sẽ đánh bại ngươi..."

" Đi chết đi!!!"

" Kết thúc rồi! Tên Dragon Slayer cổ đại chết tiệt!!!"

Độc long giơ cao cánh tay được bao trùm bởi màu tím

Độc long quyền!!!

" Dừng tay! Iron rock wall!"

Ầm ầm ầm! Một cột đá khổng lồ trồi lên từ mặt đất, đâm thẳng vào Cobra

Jura đã kịp thời kết ấn từ xa che chở cho Natsu khỏi đòn đánh, đồng thời cho Cobra một đòn cuối cùng kết thúc

Sức mạnh thật đáng kinh ngạc!

Gray và Lucy há hốc miệng nhìn cảnh trước mặt

" Đây chính là sức mạnh thực sự của một trong thánh thập ma đạo sĩ sao?"

Ầm ầm ầm! Hàng tấn những viên đá to lớn hợp lại với nhau tạo nên một cái lồng giam to lớn nhốt hẳn Cobra lại nơi đó
Tự nhiên có cảm giác kính trọng ông ấy như vậy...

" Ông mục sư!" Gray khoanh tay quay sang Hoteye:" Theo lời ông thì chắc tên cầm đầu của các người đang ở trong tòa tháp đó phải không, nơi điều khiển Nirvana!" Ánh mắt cậu ghim lại nơi tòa nhà cao nhất

" Chắc chắn Brain đang ở đó!" Hoteye bình tĩnh mỉm cười :" Và hơn nữa, tên tôi là Richard..."

" Chỉ cần đánh bại hắn thì chúng ta có thể dừng Nirvana lại!" Lucy nắm tay kết luận:" Đến đó thôi!!"

" Mọi người...mau ngừng... cái này lại đi..." Natsu rên rỉ thảm hại

Được rồi, ở mấy nơi đi được thế này cũng không thể trách cậu ấy

"Natsu!" Mọi người hoảng hốt:" Chúng ta quên mất cậu ấy rồi!"

_____________________________

" Cái quái gì đang diễn ra ở đây thế này?!"

" Không có người..."
" Nơi này không có ai điều khiển luôn sao?!"

Nhóm Lucy và Gray đã đến được tòa tháp điều khiển

Nhưng chào đón họ chỉ có đất đá và gạch vụn

Không một bóng người

" Hmmm" Jura cau mày đăm chiêu, linh cảm cho ông biết vẫn có điều gì đó khuất tất ở đây

" Khỉ thật... vậy mà tôi cứ nghĩ chỉ cần lên đây là có thể đánh bại tên đầu sỏ mà dừng cái thứ chết tiệt này lại chứ!" Gray tức giận chậc lưỡi

Bên cạnh đó

" Tớ đã dùng ma pháp giải độc nhưng anh Natsu hình như vẫn không khá lên chút nào!" Wendy bối rối nhìn cái đầu hồng vẫn bất lực nằm yên

" Cậu có thể sử dụng ma thuật giống của chị Charlos không?" Happy lo lắng đề nghị:" Natsu rất nhạy cảm với các loại phương tiện"

" Chị Charlos? Say xe? Mất cân đối cơ thể? Vậy..."
Ánh sáng xanh dịu nhẹ quen thuộc xuất hiện trong tay cô bé

" Troia..."

" Có tác dụng rồi này!" Happy reo lên

Hóa ra chị ấy muốn học nó là vì anh ấy sao

" Oh?! Tớ khỏe hẳn rồi này!!!" Natsu bật dậy, giậm giậm chân lên nền đất, mừng rỡ đến chạy vòng tròn

Cảm giác bị say xe thật sự không quá tốt

" Thật mừng vì nó có hiệu quả" Wendy thở phào nhẹ nhõm

" Nhưng làm sao để dừng thành phố này lại đây?" Lucy trầm tư

" Tìm tên đầu sỏ và đá bay tên đó đi!" Natsu cười khì, vẫn trong tình trạng với tâm trạng rất tốt

" Thằng ngốc Natsu, ai chả biết! Vấn đề là giờ chúng ta tìm hắn ở đâu?!" Gray nổi quạu quát

" Mày nói gì hả quần xà lỏn?!" Natsu ngay tức khắc bật lại

" Tao nói mày đó thằng đầu lửa!!"

Hai cái đầu gai một hồng một xanh đen ghì sát vào nhau nổi gân xanh kì kèo
Khung cảnh thật sự không thể quen thuộc hơn~

Haizz...

Đúng lúc này...

" Thật ra... hình như tôi có biết đến một nơi..." Hoteye chậm chạp lên tiếng với giọng không quá chắc chắn

" Là chỗ nào vậy hả?" Hai tên lửa- băng đang cãi nhau chí chóe lập tức quay sang đồng thanh

" Richard?" Jura từ tốn hỏi ông

" Dưới chân tòa tháp này"

" Ở ngay phía dưới đây ư?"

" Đúng thế" Hoteye gật đầu:" Nơi này được gọi là tháp nhà vua, không chỉ bởi vì tầng cao nhất của nó là phòng điều khiển toàn thành phố, mà còn bởi vì dưới chân nó có một cửa ngầm dẫn đến một trong những nguồn năng lượng hoạt động chính của thành phố, tôi nghi ngờ rằng Brain đang ở dưới đó..."

" Cửa vào khu năng lượng à..."

" Nhưng không có gì chắc chắn cả, nên tôi..." Hoteye vẫn ngập ngừng:" Thật xin lỗi..."
" Không sao... cứ đánh cuộc thử một lần..." Lucy mỉm cười an ủi:" Dù sao hiện tại chúng ta cũng không biết đến nơi nào khác..."

" Yeah, hắn ta là tên đứng đầu phải không, chắn chắn là rất mạnh!" Natsu hứng khởi đập đập hai nắm đấm vào với nhau:" Tôi nóng hết cả người rồi đây này!"

" Quyết định như thế đi!" Gray nhếch môi thành một nụ cười nhẹ:" Tới đó thôi nào!"

_____________________________

" Có thể là thời điểm đó đang tới gần...

Thời điểm mà tội ác của chúng ta được hóa giải..."

A.S