Cái kia xưng đại đế, ấy là Lưu Kim nhân cách…

Cái kia yêu bầu trời, ấy là Sue nhân cách…

Cái này Linh Linh nhân cách giờ mới lên tiếng:

“ Cố nhân có câu, thiên thạch là hảo điềm, nhưng, xét trong trận mạc, cho dù là hảo điều cũng không nên lấy làm hỉ, bởi rằng nhỏ nhất chủ quan cũng có thể trả bằng mạng…

Trịnh Dung, ngươi khi trước không giết tới, chủ quan mà ngang ngược, giờ, hãy nếm cái tư vị bị nghiền ép đi !!”

Thân làm đại tiểu thư, Linh Linh cho dù cố gắng nhất tu dưỡng vẫn như cũ hiếu thắng, thích nhất là đem đối phương ngược đến tuỳ ý, nếu không thắng thì không đánh, nếu có thể thắng, không oai không nhận làm người !

Nàng với Lưu Kim liệt kê, đây cũng là một cái điểm chung !

Trịnh Dung nghe từng lời rót vào tai, như nghe sấm rền một dạng vậy, tựa hồ như thiên binh vạn mã phía sau lưng hướng hắn đánh.

Hắn nước mắt hai hàng cuồng chảy, phải nói là thảm thương đến động lòng, nhiều đến mức có thể đem cái này giáp đen hoen gỉ hết.

Nếu nói Lưu Kim lời nào lời nấy đều như dịch thiên chuyển địa, thâu tóm nhân tâm, dương lên vương khí thì Linh Linh lại một bộ tự tin đến kêu ngạo, toàn bộ vốn liếng sẽ đem hết ra.

Lưu Kim vi quân, Linh Linh vi thần…

Cái kia Hoả Đế Kiếm lớn đã vượt mấy lần Lưu Thanh, nhưng vẫn như cũng dễ dàng điều khiển, theo hiệu lệnh từng chút hướng lên, có chút bức bối đến khó thở.

Cứ coi nếu như Tận Thế Giáp kia có tri giác, e rằng đã hướng cẩu chủ nhân Trịnh Dung vái ba cái rồi quay đầu chạy thẳng.

Lưu Thanh bỗng nhiên nở một nụ cười, cảm tưởng như một màn này đã từng thấy qua…

“ Trảm !!”

Một cái không ngắn không dài âm thanh vang lên, nhưng, ai ai nghe được cũng một trận tê dại da đầu.

Hoả Đế Kiếm kia như Thái Sơn mà giáng, nó ù ù chậm chạp, dần dần nhanh lên, thậm chí còn đến mức để lại một đạo dư quang.

Lửa lưu lại đầy tàn, vẽ nên một cái diễm lệ đến khó tả bán nguyệt.

-Ầm !!!!!-

Kiếm chạm...

Một cái như vậy ngắn ngủi khoảnh khắc, không gian xung quang đã triệt để thay đổi, mẫy trời bị đẩy đến tách ra, lộ cả một cái sâu đến thăm thẳm xanh bên trên.

Gió cuộn lên từng cơn một, ứng với từng cái nhỏ nhất chuyển động của Hoả Đế Kiếm đang ghim sâu vào Tận Thế Giáp.

Lưu Thanh mặt không đổi sắc, giờ phút này, hoả tiễn dưới gót chân nàng đã lớn ngang ngửa với động cơ đẩy của tên lửa, tròn vồng lên như một cái bong bóng màu đỏ lửa.

Kì lạ thật, cớ vì sao ta lại không cảm thấy nao núng chút nào...


Không phải mới lúc nãy, trong kí ức ta còn cảnh chính mình bị hắn hung hăng chà đạp...

Mạnh đến biến thái, đến tâm hồn không biết rung động là thế này ư ??

Hoả Đế Kiếm phát ra là Không Gian Chi Hoả, đối với Tận Thế Giáp thì thiêu đến từng đoạn nóng chảy xuống đất, ngược lại bên này không hề có một chút nào nóng, chỉ hơi hơi cảm giác bức xạ ấm áp.

Một nửa...

Cái kia to lớn mà hùng vĩ như toà núi Tận Thế Giáp, giờ phút này Hoả Đế Kiếm đã chém lún đến giữa nó.

Trịnh Dung muốn chạy, nhưng, hắn cảm giác như không tài nào làm nổi...

Công sức và tâm huyết, không, ngay cả kiêu ngạo cùng ý chí của hắn, chỉ thông qua mấy phút ngắn ngủi mà đã sắp bị huỷ đi.

“ Nhanh lên thôi !!” Lưu Thanh có chút sốt ruột nói.

Nàng uốn lưng kiều diễm, bừng lên hai cái Hoả Dực sau lưng đẩy, cứ như vậy mạnh mẽ nhấn tay.

-Ào !!!!!-

Một cái chớp mắt thôi, Tận Thế Giáp đã bị chém làm đôi, không khí ù ù tách ra cũng không kịp lại tốc độ Lưu Thanh vung kiếm, đành nổ lớn một tiếng.

Tận Thế Giáp bên trong còn nhìn thấy nóng hổi kim loại đang chảy ra, toàn bộ chức năng đã bị vô hiệu hoá, rơi xuống không tài nào chống cự lại.

-Rầm !!!!-

Hai mảnh lớn như núi sắt đen chạm đất, thoáng rung chấn đủ cho mọi người đứng không vững.

Lưu Thanh đáp xuống, nàng khẽ buông Hoả Đế Kiếm, ngay lập tức tách lại thành ba loại riêng biệt vũ khí.

.........

Trong tiềm thức Lưu Thanh lúc này...

Lưu Kim thân ảnh ẩn hiện không rõ, đồng dạng một cái tình huống với Sue và Linh Linh.

“ Xem ra cái này hợp thể có ý chí riêng, chúng ta không thể tác động.” Lưu Kim nói.

“ Ừ, nhưng dù sao nàng cũng chịu ảnh hưởng từ tư duy của chúng ta, thực sự cái kia nghiền ép sảng khoái thật !!” Linh Linh đáp.

“ Mà này, nếu như chúng ta được chia sẻ góc nhìn và giác quan như vậy, cứ tưởng tượng đến cảnh sinh hoạt, ta lại có chút muốn ...” Hắn đùa tếu đáp.

Ngay lập tức, qua tâm thức tương thông, Lưu Kim cảm nhận được hai nguồn lửa giận đang bộc phát.

Các nàng cáu rồi, thân thể này cũng là phần nào phản ánh bản thể, nếu để hắn thấy được, về sau quá ư là mất giá !!

“ Ngươi liệu mà lẩn đi đâu đó, nếu không, đừng trách ta mạnh bạo !!!” Linh Linh nói.



“ Vâng vâng...Linh tỉ...” Hắn đáp, mặc kệ cái sự thật rằng nàng không thể làm gì hắn trong này.

..........

Vốn là Linh Linh so với người thường đã mạnh gấp mấy lần nhờ vào tam hồng cầu bẩm sinh dị biến, Sue cũng có vượt trội nhân loại huyết thống, ngoài ra còn có Lưu Kim thân thể bao năm tôi luyện...

Nói cách khác, nếu ba phàm nhân hợp thể mạnh tính là một thành, thì ba cái quái vật này hợp thể phải mạnh đến mười thành.

Lưu Thanh chỉ qua một cái đơn giản đấm liền đánh lún cả Tận Thế Giáp, hoàn toàn doạ sợ tên kia Trịnh Dung rồi.

“ Tha...mạng, đại nhân tha mạng, ta không nên như vậy càn quấy, nếu so với ngài ta chỉ là một nho nhỏ côn trùng không đáng bận tâm, xin ngài nương tay, lưu ta cái mạng này !!” Trịnh Dung dập đầu liên tục, khóc ròng mà cầu xin.

“ Tất nhiên rồi,ta sẽ không giết ngươi, nếu như vậy thì không còn đúng luật nữa...” Lưu Thanh tỉnh bơ nói.

Trịnh Dung hốt hoảng, cái kia ngữ điệu quá đáng sợ đi !!

“...bắt đầu sám hối đi...”

Lưu Thanh mặt băng lãnh hết sức mà ra đòn, một phát cắt phăng hai chân của Trịnh Dung.

Hắn gào lên đầy thống khổ, bỗng tự cho tay lên cắn, bịt chặt miệng lại, sợ làm phật lòng cái kia cao cao sát thần.

“ Ngươi không chết được...”

Lưu Thanh vận Không Gian Chi Hoả, bắt đầu hồi phục lại cho hắn cái chân, nhưng, nàng với hắn đâu có thân thiết, đâu có hiểu rõ, làm sao mà tái tạo ?

Hai chân của Trịnh Dung như cũ mọc lại, nhưng, hoàn toàn không ra dáng chân của nhân loại, mà là như một đám bầy nhầy khó chịu thịt nát !

“ Đứng lên !!”

Hắn giật bắn mình, từ từ gượng dậy trên cái tởm lợm biến dị chân này, xương được tái tạo không chuẩn xác từng cái từng cái đều đâm đến nát da thịt hắn.

Lưu Thanh không nhìn, chính xác là không chịu nổi cảnh này, thậm chí còn có chút hối hận khi đã nghĩ ra cực hình như vậy.

Formosa hai cái nát bét cánh tay cũng được hồi phục, nhưng, cũng không phải nhân loại hình dáng.

“ Không Gian Chi Hoả đáng sợ thật, dựa vào đặc tính thiên biến vạn hoá thế này, nếu gắng gượng chữa cho người ngoài, e rằng làm ơn phải tội !!” Nguyệt Vĩ Hồ nói.

“ Hoàng Từ, theo ta về chứ ??” Lưu Thanh trở lại dáng bộ ôn hoà, cử chỉ đều có chút tinh tế lễ phép của Sue.

Nguyệt Vĩ Hồ gật đầu, nhìn theo bóng người đang đi lấy tang chứng từ phi cơ nát kia, lòng hỗn độn cảm xúc.

Truyền thuyết vợ tự bẻ cong chồng, có thật ư ??

...............


Nguyễn Nam đứng cạnh Olaf, hai cái chí cao vô thượng bộ trưởng chăm chú nhìn lên trời.

“...Bộ trưởng, ta là thân thích của Lưu Kim, ngươi hãy mở sẵn đường ra, đến khi trở về hắn sẽ được rửa oan !!”

Nguyễn Nam nhẹ hồi tưởng lại hình ảnh Delta hét lên trước khi bước vào phi cơ.

Cái tên khốn tốt số này, tài năng tuyệt mỹ nữ nhân ngươi muốn thu hết ư, vận khí tốt như vậy, chắc chuyến này vô sự.

Hắn không hề mong Lưu Kim có mệnh hệ gì, cái vững chãi niềm tin đã được tái lập.

“ Lão bộ trưởng !!!”

Hai kẻ trung niên này sực tỉnh, nheo mắt nhìn bóng người đang hạ xuống, hoàn toàn xa lạ, nhưng, hoàn toàn quen thuộc.

“ Ngươi là cái gì của Lưu Kim ??” Nguyễn Nam tiến đển hỏi Lưu Thanh.

Nàng đưa bằng chứng ghi lại lời thú tội của cả Mitalina, Trịnh Dung, Formosa cho Nguyễn Nam, nói:

“ Ta ư, chính là hắn !!”

“ ?!!??”

“ Ta cho nguơi ba từ: Mai mối, mất tay, làm vua...”

Nguyễn Nam cười ha hả, xác thực, có thể tin nữ nhân mắt đỏ trước mặt là Lưu Kim.

“ Đây là bằng chứng đúng không, yên tâm, hai ngươi cứ nghỉ ngơi, ta sẽ lo đến chu toàn !!!” Bộ trưởng sảng khoái đáp.

“ Vậy cảm tạ !!” Lưu Thanh cứ như vậy kéo Nguyệt Vĩ Hồ rời đi.

..........

“ Việc hợp thể và phân tách không thể tiến hành quá gần nhau, nếu không các tế bào sẽ không chịu được, người sẽ cần chí ít một tuần...” Nguyệt Vĩ Hồ ngồi trong dinh thự mới nhận lại, nói.

“ Phân tách gì ??” Lưu Thanh hỏi.

“ Không có gì, mà ngươi đã chuẩn bị tinh thần gặp các nàng chưa ??”

“ Ừm, chắc là rồi, trong tiềm thức ta có hình ảnh.”

Louisa, Dương Liễu cùng Luna mới hồi phục một lúc sau đều đến cả, ba nàng kiên định đợi một hồi, đến khi đông đủ mới tiến hành nghe Nguyệt Vĩ Hồ lý giải:

“ Xin giới thiệu, Lưu Kim, Linh Linh, Sue, mà các ngươi cũng có thể gọi nàng hai tiếng...Lưu Thanh !!”

Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .