Lê Tỉnh xong việc, tất nhiên là về Nam Hà thành thị để tiếp tục.

Hắn cũng có muốn đi tàu liên bang như mọi khi, nhưng, nghĩ lại, ở trên cái này khinh khí cầu chu du mới thật là thích thú.

Sue cũng không phản đối, đằng nào nàng cũng đã nhận lời tới Linh Quang Trang để làm dịch vụ.

Bọn hắn lại chất đầy khí cầu bằng lương thực, tiếp tục tiêu diêu tự tại mà đi.

“ Hà…ta có khi viết nhật kí hải trình liền nổi tiếng !!” Lê Tỉnh ngả người ra ghế gỗ nói.

“ Đây là nhật kí không trình mới chính xác !!” Sue đính chính.

Lê Tỉnh gật gù, hắn thấy mình giống thuyền trưởng thời cổ hơn, đi một chuyến xa nhà, trở về liền đầy tàu nữ nhân cùng châu báu.

Khụ khụ, nhắc đến danh làm thuyền trưởng, xưng hô thật thấy rất hùng tráng a !

“ Sue, ngươi kể thêm về Thiên Không Quân Khu không ??”

“ Ừm, tương truyền, ban đầu chỉ có 5 quân khu là Á, Âu, Phi, Mỹ, Đại Dương, nhưng sau đó chính quyền nhận thấy nguy hiểm tiềm tàng liền thành lập Nam Cực Quân Khu và Thiên Không Quân Khu để phản ứng…

Nam Cực Quân Khu, nổi danh về man lực, một kẻ tuỳ tiện chọn ở đấy cũng có lực chiến trên 5000 người.

Thiên Không Quân Khu liền tách biệt hoàn toàn, đã lâu lắm rồi không ai nhìn thấy nó, nó cứ như vậy sinh diệt trên trời cao, lớn như một hòn đảo trôi nổi, khiến người đời gọi những kẻ xa lạ ấy là Thiên Nhân…

Ta từng mơ, sẽ có một ngày được tới đó, nhưng, nghĩ thực tế hơn, không biết bao giờ mới có thể…”

Sue nói dứt lời, liền tiếp tục xoay bánh lái khí cầu, chỉnh lại tuyến đường cho thẳng.

“ Ta nói thì không hợp lẽ, nhưng, ta cũng đã từng gặp một kẻ xưng làm Thiên Nhân như vậy, cách đây khoảng 50 năm…” Nguyệt Vĩ Hồ nói.

“ Hắn ta xuống đây, liền có một cái rất lớn chiến tích, trực tiếp thăng lên làm Pháp Vương vĩ đại, sau đó ta liền vào bế quan trạng thái, không mấy màng đến ngoại giới, không rõ giờ hắn ra sao…”

50 năm, tại cái thế loạn này, có thể chính là một cái khá thọ người, ấy vậy mà đối với Hoàng Từ nàng, chỉ như một cái khe khẽ gió thổi qua.

Pháp Vương là một cái hi hữu kì cựu chức danh, nó đánh dấu sự vượt bậc trong đóng góp của một kẻ nào ấy…

Săn Thưởng Giả…

Hành Pháp Giả…


Hành Pháp Vương…

Ba cái ấy, đều là phụng mệnh của chính quyền mà hành động, nằm dưới chính quyền mà nhận thưởng.

Nhưng, phải như thế nào mới giải quyết được một cái huỷ thiên diệt địa thảm hoạ, cho ra một kẻ vượt trên cả luật pháp, không còn là Hành động theo luật pháp nữa…

Bản thân hắn, sẽ là luật pháp…

Hắn là Pháp Vương…

Pháp luật hắn có quyền tạo…

Đó mới là ung dung tự tại vương !

Tương tự như vậy, người ta nói trong giới đen, cũng có những kẻ đồ diệt thương khung, để xưng làm Ám Vương !

Pháp Vương nghe đến, người người kính nể…

Ám Vương nghe đến, từng kẻ lạnh gáy…

“ Tiếc ghê thật, giờ đếm trên thế giới có chẵn 10 vị Pháp Vương, cũng tại không xác định được Nam Cực và Thiên Không có hay không…” Nguyệt Vĩ Hồ nói tiếp.

“ Ta cũng muốn làm Pháp Vương ghê !!” Lê Tỉnh tất nhiên hứng thú, cảm thán.

“ Vậy là đi ngược lại lời ngươi thường nói, đấy là tấn thăng danh hiệu dựa trên đồ sát nhân sinh, không tốt a !!” Linh Linh nói.

“ Ừm, có lý, ta sẽ không cười trên đau khổ của người dân như vậy…” Hắn chầm chậm nói.

Làm vương, làm Võ Vương, làm Ám Vương, làm Pháp Vương ??

Hắn càng lúc càng cảm thấy bối rối.

Nhưng, gió kia vẫn thổi, mây kia vẫn trôi, Lê Tỉnh hay Lưu Kim đều vẫn muốn làm vương !

…….

Đếm mấy ngày lững lờ trôi, Sue liền thu lại túi khí, bật chế độ siêu thanh lên, bay đến đích tính không quá 10 phút.

“ Cẩn thận pháo cao xạ tấn công a !”



“ Yên tâm, ta tên Delta, trước giờ vẫn bị gọi là ngựa đen của phòng tuyến, chuyên đi xuyên qua !!” Sue bỗng kéo xuống kính đeo mắt nói.

“!?!?!” Mấy tên này đều có chút sững người.

Thay đổi nhanh như vậy, đa nhân cách chăng ?

Pháo cao xạ dương lên, một tia dài dằng dặc bắn tới, Delta nhanh nhẹn kéo tay lái né đi, lật khoang lái sang ngang, để cho mấy tên kia ngồi không vững.

-Chíu !! Chíu !! Chíu !!-

Pháo cao xạ không dừng lại, nàng càng lúc càng bay gần liền càng kích hoạt nhiều, bọn chúng xả đạn lúc này chính như một cái cơn mưa rào, dày đặc đến khuất tầm nhìn.

“ Xàm thật, Nam Hà này gáy to lắm cơ mà, ta thấy hơi bất ngờ khi trước giờ chưa có kẻ nào đột nhập vào đây bằng đường hàng không đấy !!” Delta tặc lưỡi cảm thán.

Nàng đánh mạnh tay lái, quay mòng mòng tiền đình của Lê Tỉnh, cuốn thành một đường diễm lệ dư quang động cơ.

“ Ngươi sao không lắp cái gì giảm chấn !!” Lê Tỉnh hò hét.

“ Đây mới là chân thực cảm giác bay !!” Delta đáp.

Hắn nhận ra rồi, người ta có câu vịt lên cạn, nay thêm vế sau là Tỉnh lên trời.

Hắn…chính thức mắc hội chứng sợ bay !

Linh Linh làm đài các tiểu thư, di chuyển bằng phi cơ nói trắng ra là nhiều như đi chợ, ấy vậy vẫn như hắn đồng dạng xanh mặt núp ở một góc.

Nguyệt Vĩ Hồ nói tới, ngay cả Da Vinci máy bay cũng từng đi qua, mặt không đến mức tím tái nhưng họng vẫn cảm thấy gờn gợn.

“ Sue, cho ta mấy cái túi !!” Lê Tỉnh cố nói.

“ Phía sau ý !!” Nàng đáp vội.

“ Ta lúc này nhũn chân không đi nổi !!” Hắn gào lên.

“ Kệ ngươi, nếu sàn này mà bẩn, Thánh Hoả Chu Tước nhằm ngươi mà đốt !!” Delta lãnh đạm đáp.

Lê Tỉnh gượng dậy, lảo đảo tìm lấy một chỗ để giải quyết, coi như đi tong mất bữa sáng.


“ Sắp vào khu vực cấm bắn rồi, ráng lên !!” Delta thực sự rất lo cái này buồng lái lại như taxi của mấy lão say xỉn.

Khu vực cấm bắn, pháo cao xạ không chĩa được, hơn nữa, rất cả khả năng dân cư sẽ bị ảnh hưởng nếu cố chấp.

“ Điều động lính đến đây, khoanh vùng phi cơ trái phép chuẩn bị đáp !!!” Một sĩ quan hét lên.

“ Rõ !!”

Đếm rầm rập một đoàn lính đuổi đến đó, ngay cả đặc nhiệm Nghĩa Dạ và Nghĩa Dương cũng cùng thấy xuất hiện.

“ Báo cáo, phi cơ tự chế, không truy được nguồn gốc !!”

“ Nâng thêm một mức cảnh giác !!”

Delta đáp đất nhẹ như không, khoác lên thân một cái áo da chuẩn phi công, nàng kéo cửa bước xuống, liền thấy xung quanh chi chít súng chĩa.

“ Nào nào, Killta Delta đây !!!” Nàng hét lên, giơ cao huy hiệu phi công nói.

Đám lính nghe xong đồng dạng đảo mắt một hồi, danh xưng này xác thực rất nổi tiếng, ngựa đen của phòng vệ, khả năng rất cao là nàng.

“ Delta, không có lệnh triệu tập ngươi tới đây, hay là…ngươi tóm được tên trong truy nã mới nhất rồi ??” Nguyễn Nam hỏi.

“ Ta không biết tên nào trong truy nã cả, đơn thuần cho bằng hữu quá giang !!”

“ Có nhất thiết phải xuyên thẳng qua phòng vệ thế không ??”

“ Ta muốn, sửa lại hệ thống pháo rách nát đó đi !!” Nàng ngạo mạn nói.

“ Ta có lệnh khám tàu, mời hợp tác !!” Một lính kêu lớn.

Ngay lúc ấy, từ trên phi cơ bước ra lần lượt ba kẻ mang mặt nạ, bọn hắn ung dung mà có chút…run run.

“ H-Hắc Bạch Vô Thường ??!” Lính kia hoảng hốt nói.

“ Bình tĩnh, ta cũng muốn săn kẻ mới bị truy nã ấy đây, hắn tên gì nhỉ ??” Lê Tỉnh lên tiếng.

Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .