Akasa biểu cảm không còn yên như mặt hồ nữa, hắn cơ mặt bắt đầu kéo lên, lông mày nhíu lại, lộ ra một vẻ nén giận, nói:

“ Hậu thế ngông cuồng, ta gặp qua không ít, ngươi cũng nên rút lại lời vừa rồi !!”

“ Vua không nói hai lời, ta sẽ đánh !!” Lưu Kim giơ Thiên Hoàng Kim Bổng, chĩa thẳng vào mặt Akasa mà nói.

“ Tự tin đừng nhầm tưởng với ngạo mạn, hôm nay ta sẽ xuống tay giáo huấn ngươi, kể cả ngươi có là trưởng môn hay không !!!” Akasa phất tay ra hiệu người sau lưng lui ra, tay đưa lên, tháo xuống áo bào to lớn, đem quẳng ra một bên, toàn tâm toàn ý đặt vào đối đầu.

Không khí lại một lần nữa ngưng đọng, âm thanh chỉ còn tiếng tim đập loạn lên vì hào hứng, trên khán đài ai ai cũng một vẻ lau mắt mà xem, họ là những người ưa lễ nghĩa, đem mong chờ đặt vào trận chiến cũng bởi tìm kiếm sự đột phá, cái ngang tàng, để cho tất cả đều rũ xuống bề ngoài mà hoà chung nhiệt huyết.

Akasa từ trong ống tay áo tràn ra Hắc Kim, cứ như vậy từ từ tạo hình, đúc thành một ngọn trường thương đen bóng, lấp lánh phản xạ dưới mặt trời như loé lên kim sa, như trên tay hắn cầm một mảnh trời đêm đầy sao một dạng.

“ Bọn ta Ironlance, tự hào mang trong tay thần khí, phỏng theo thứ thần Zeus từng cầm diệt Titan, hôm nay, nhân danh điện chủ, ta sẽ bảo vệ tôn nghiêm, đem ngươi đánh cho nhận thua !!” Akasa một lần vung lên Hắc Thần Thương, nhanh đến mức như hoà thành một hình tròn đen nhánh.

“ Đa tạ !!” Lưu Kim cười sảng khoái, chiến ý cứ tầng tầng dâng lên.

Akasa là chủ nhà, hắn lao lên trước, tuy có tuổi mà vẫn ầm ầm như một đại quân xung trận, khí thế ngút trời, bụi bốc mù lên trong nắng, hoà trong tiếng hắn hô, rít lên rẽ gió tiến tới Lưu Kim, đâm Hắc Thần Thương. Lưu Kim điều khiển Hoàng Kim, hoá thành Hoàng Kim Thuẫn, chắn trước ngực, liền cũng không ngoài dự tính, khiên vỡ nát trước cái cường đại vật chất kia.

Lưu Kim lùi về sau, một lần nữa tiệu hồi Thiên Hoàng Kim Bổng, thử chém ngang vai Akasa, tốc độ nhanh đến mức người xem còn chưa kịp chớp mắt. Akasa nở nụ cười đắc thắng, Hắc Kim chuyển nhanh sang hộ vệ vị trí đấy, Thiên Hoàng Kim Bổng cảm giác như muỗi đốt sắt một dạng, méo đi ngay lập tức.

Thiên Hoàng Kim Bổng méo không đáng lo, nó vốn dĩ có thể thay hình đổi dạng, nhưng, Lưu Kim lúc này lông mày khoá lại, dấy lên suy nghĩ.



Hắn có Hoàng Kim, tốc độ biến hình vốn không bằng Hắc Kim của Akasa, lại là không cứng bằng, cứ đà này vô phương tiến công có tác dụng. Lưu Kim chuyển Hoàng Kim thành một thành trường kiếm, phỏng theo hình dạng của Dạ Bức Trường Kiếm của Quản Tống Hiên, đem chém tới như vũ bão, Hắc Kim đều chặn lại được, tốc độ cứ tăng lên, đến mức Akasa trở tay càng lúc càng khó khăn.

Thanh trường kiếm không đọ lại với Hắc Kim liền bị bào mòn, càng lúc càng ngắn, đến lúc chỉ còn dài khoảng 30cm, Akasa cười rồi nói:

“ Hắc Kim như vậy cường đại, vốn dĩ ngươi đã thua rồi !!”

“ Hắc hắc, Hắc Kim ngươi nghĩ chỉ ngươi độc quyền ??”Lưu Kim nở một nụ cười nham hiểm đầy ẩn ý.

Akasa nghe thấy thế, mặt biến sắc, hàng trăm ý nghĩ vụt qua đầu hắn, hắn không hề biết trước, cái việc Louisa Hắc Kim bị Lưu Kim Hắc Kim nuốt chửng vốn dĩ không truyền cho hắn biết, chỉ có cuộc hội thoại được lén kể lại.

Lưu Kim nhân lúc Akasa mất tập trung, đem thanh đoản kiếm này đâm tới, Akasa theo phản xạ hốt hoảng điều động hết thảy Hắc Kim lên chắn, liền từ sau lưng hắn cũng lao tới một tia chớp, đâm xẹt ngang qua vai, chỗ áo giáp không che chắn.

Akasa máu rơi xuống sàn đấu, thấm dần dần vào nền đất, hắn ngước lên nhìn Lưu Kim đón lấy thanh kiếm Hoàng Kim bay từ xa tới, thầm ngộ ra tất cả.

Lưu Kim kiếm kia bị mòn đi, hoàn toàn nằm trong tính toán, hắn cố ý làm như vậy để đẩy kiêu ngạo của Akasa lên đồng thời hạ xuống sự cảnh giác, đem Hoàng Kim bụi sau lưng rơi xuống dần hoá thành một thanh phi kiếm. Sau đó, vào lúc hốt hoảng mà không phản ứng kịp, Akasa chỉ chăm chăm đỡ phía đối diện mà không nghĩ tới sau lưng mới bị đánh lén.

Cao tay, cao tay, hữu dũng hữu mưu, có vốn liếng để kiêu ngạo!

Akasa cắn răng, chấp nhận hiệp này mình thua Lưu Kim, hắn một lần nữa trong tay Hắc Kim đâm tới, định nhất kích tất sát, dựa vào một phía mạnh mẽ kim loại mà bộc phá. Vốn là hằng năm, người ta mang rất nhiều máy móc quân sự tới đây thách đấu, Hắc Kim này đều đã đem bọn chúng đánh cho hỏng, vang danh cường đại nhất vật chất.



Lưu Kim nhìn cách đứng trụ của Akasa, xác định đòn lần này đối phương tung ra cực mạnh, nén ép cơ bắp đến cực điểm, hắn không tham chiến nhanh chóng quay đầu chạy đi. Lưu Kim chạy ra đứng cách Akasa khoảng mấy mét, liền điều khiển Hoàng Kim xoáy xung quanh bản thân mình, sát vào mặt đất, đem bốc lên một cơn bão bụi, nhằm che dấu tầm nhìn của Akasa.

Akasa trong đám bụi vẫn đứng im bất động, mắt nheo nheo đảo quanh, xem xét xem Lưu Kim ở đâu, hoàn toàn mù tịt, ngược lại Lưu Kim trong đám bụi này, dựa vào dao động của Hoàng Kim xác định rõ vị trí đối phương.

“ Vương gia, bọn hạ thần biết hắn ở đâu !!” Hắc Kim lên tiếng qua giao cảm với Akasa.

“ Nói đi.”

“ Trên người hắn, quả thật có đồng bọn của chúng thần, chúng ta có thể dựa vào đó mà tìm tới.”

Akasa nghiến răng, cái thần điện này tự hào nhất Hắc Kim lại trên tay một ngoại nhân, hắn vạn chết không cam lòng, tuy vậy vẫn nói:

“ Chỉ đường.”

Lưu Kim trên tay lăm lăm một thanh kiếm Hoàng Kim, ngồi trong đám bụi mà chờ đợi, Akasa dần dần tới gần vị trí của Hắc Kim, hắn lao tới đâm mạnh một nhát, liền cảm giác như xuyên dao vào dưa hấu một dạng.

“ Chết, trúng kế điệu hổ li sơn rồi !!”

Akasa còn chưa cảm thán hết câu đã thấy lạnh ở cổ, một thanh kiếm vàng bóng đang kề vào da thịt hắn, Lưu Kim từ phía sau, tay lắc nhẹ thanh kiếm mà nói:



“ Hắc Kim của ta có thể truy ngài, ngài cũng có thể truy ta, điều đấy tất nhiên ta thấu hiểu, đem một chút Hắc Kim đặt trên mặt đất, ai ngờ ngài thực sự lao đến đâm xuyên vào đến tận đất như vậy, quả là có chút già nua a!”

Đám Hắc Kim trên mặt đất lại bay lên, bám vào tay Lưu Kim, Akasa thấy thế tức càng tức, chứng kiến chân bảo gia truyền lướt qua mặt hắn như vậy, nhục là không tả nổi. Hắn cắn răng, rặn từng chữ đầy phẫn nộ, nói:

“ Ngươi thắng, ta đầu hàng, Louisa ngươi tuỳ ý đấu.”

Lưu Kim vẫn vương nụ cười trên miệng, rút thanh kiếm Hoàng Kim về, thu nhặt nốt bụi Hoàng Kim còn đang rải rác, cúi đầu chào Akasa đang từng bước đi xa. Hắn không hề biết, một số Hắc Kim đã phản chủ mà bay sang với Lưu Kim, Lưu kim cũng không nói, sợ rằng lão điện chủ tức hộc máu chết ngay tại đây.

Cái cảm giác đè bẹp ngạo khí, thật rất tuyệt !

“ Sa tỉ, đấy thực sự là ca ca ngươi ??” Louisa đứng trên đài cao nhìn xuống, miệng nhỏ không khép lại nổi, nói với Lưu Ngân Sa.

“ Lou, đó thực sự là cái quái vật ca ca của ta !!” Lưu Ngân Sa cười hồi đáp.

………………….

đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...