Tối hôm đó Lạc Giai và Yanda lại tiếp tục diễn cảnh vợ chồng.

Yanda mặc dù vẫn có chút khó tiếp thu nhưng đã dần quen với hành động kỳ quặc của hắn.

Ngày hôm nay đơn giản hơn, nàng dễ dàng liền ngủ 1 giấc.
Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Lạc Giai mang theo Yanda hướng về quán Vạn An.

Nhìn thấy Rime đã đuổi theo, hắn khẽ nhếch miệng.
1 giờ sau ở phố Lund, 1 gã đàn ông đang đi trên đường, hắn khuôn mặt hung ác, có thân hình cao lớn, mái tóc đen, có 2 nhúm bạc ở 2 bên thái dương, phía sau có thắt 4 bím tóc quấn bằng vải trắng.

Hắn là 1 độc nhãn, có 1 vết sẹo lớn hình ngôi sao ngay mắt trái.

Mọi người trên phố nhìn thấy hắn đều có chút sợ hãi, tránh qua 1 bên.

Hắn gọi là Orge, ngoại hiệu ác quỷ, là đội trưởng đội tuần tra đế đô.

Nói như thời hiện đại thì chính là 1 cảnh sát trưởng.
1 người cảnh sát bình thường thì phải bảo vệ nhân dân, đó là chức trách, nhưng Orge thì ngược lại, hắn là 1 con ác quỷ, chuyên nhận hối lộ từ các kẻ quyền quý đế đô, hãm hại người dân lương thiện.

Tội ác ngập đầu.

Trong 4 kẻ buôn người Lạc Giai giết hôm trước.

Có 1 tên gọi là Gamal, hắn đã nói ra danh tính, tội ác của Orge, kẻ tiếp tay giúp hắn bắt giữ buôn người.

Orge đã quen với việc người dân sợ hãi hắn, nhìn cảnh người dân trên đường nhìn hắn với ánh mắt nơm nớp sợ hãi, vội vàng tránh lui, hắn lại càng vui vẻ.
Hắn lại không biết rằng vì người dân sợ chạm mặt hắn tránh núp trong nhà, mà lại tạo điều kiện cho 1 người muốn giết hắn mà không sợ bị phát hiện.

Tatsumi lúc này ở một bên quan sát thấy hắn, liền đi theo ở phía sau.
Gã Orge lúc này mới từ khu tra tấn của Hoàng cung ra, đang muốn tìm đến 1 quán rượu ưa thích của mình.

Lúc này đang băng qua 1 con hẻm vắng.


Liền thấy đối diện xuất hiện bóng 1 thanh niên đang đi tới.

Hắn có chút đề phòng, kẻ muốn giết hắn ở đế đô nhiều vô số kể.

Tay để lên trên cán kiếm, tùy thời ra tay.

Người ở đối diện chính là Tatsumi.

Lúc này Tatsumi dửng dưng đi tới, lúc chỉ còn cách Orge 2m liền cúi người xuống, trong giọng nói có chút cầu xin: — QUẢNG CÁO —
“Đội trưởng Orge, xin ngài hãy nhận tôi vào đội bảo vệ đế đô, tôi muốn kiếm tiền để gửi về gia đình ở quê.

Thực sự muốn kiếm việc làm ở đế đô rất khó khăn.”
Gã Orge liền thở ra, sau đó mở miệng nói:
“Ngu ngốc, muốn tham gia thì chỉ việc đăng...”
Gã chưa nói hết câu đã nhìn thấy phần thân phía sau lưng của mình.

Gã đã bị Tatsumi chém đầu, đến chết cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.

Tatsumi nhìn thân xác của Orge khuôn mặt lạnh lùng, không cần sử dụng đến đế cụ, chỉ cần 1 chiêu “bạt kiếm thức” hắn đã dễ dàng cắt bay đầu của Orge.

Quá đen cho Orge, hắn mặc dù không có đế cụ nhưng thể chất vẫn có thể so với Tầng thứ nhất trung kỳ, ít nhất không đánh lại Tatsumi vẫn có thể dây dưa 1, 2.

Nhưng Tatsumi không cho hắn cơ hội.

Tận dụng hắn lơi lỏng, cơ thể Tatsumi đã hạ trọng tâm vào thế rút kiếm, 1 chiêu đã kết liễu hắn, nhẹ nhàng không tiếng động.
Tatsumi lấy ra 1 cái bao vải, liền nhét thi thể của Orge vào bên trong.

Sau đó liền mang theo bao vải di chuyển đến 1 hướng khác.
Ở 1 con phố khác tên là Chester.

1 gã đàn ông có thân hình cao lớn có mái tóc vàng, trên mặt luôn có nụ cười rộng toét đến tai.

Hắn mang áo sơ mi, mang cà vạt, bên ngoài khoác 1 chiếc áo măng tô lớn.


Điểm kỳ dị là tên này có mang 1 cái tai phone, giữa trán đeo 1 vật kỳ dị giống như con mắt.

Hắn đang nhìn ráo riết trên đường đi như tìm kiếm 1 con mồi.
Hắn gọi là Zank, 1 kẻ đao phủ ở đế đô.

Cũng thuộc đội bảo vệ đế đô.

Nhưng gã điên này mục đích tham gia cận vệ chỉ để thỏa mãn ham thích tàn sát, hắn vốn là 1 đao phủ, chém đầu người đến nghiện.

Không có ngày nào mà hắn không muốn giết người.

Giết bất kỳ ai hắn thấy thích.

Vô pháp vô thiên.
Gã Zank lúc này chợt có chút hưng phấn, đôi mắt sáng lên, trong tầm mắt hắn lúc này xuất hiện 1 con mồi.

1 cô gái đang ngồi trên đường ăn bánh.

Khao khát giết người trong hắn liền trỗi dậy.

Hắn nhe răng cười đi đến.
Cô gái phía trước vẫn hồn nhiên ăn bánh mà không biết phía sau lưng mình đang có 1 bóng người từ từ đi đến.

Đến lúc hắn đã kế bên nàng ta, bóng của che khuất ánh sáng, cô gái liền giật mình quay lại.

Nhìn thấy Zank đang nhìn cô toét miệng cười liền sợ hãi, giật mình: — QUẢNG CÁO —
“Ngài là ai, ngài muốn gì.”
Gã Zank liền cười lên:
“Rất xinh đẹp, như thế này bị cắt làm 2 rồi ráp lại nhất định sẽ là 1 kiệt tác.”
Cô gái liền run rẫy, lùi người té ngã xuống.


Nàng bờ môi lắp bắp:
“Xin ngài tha cho tôi, tôi sẽ làm mọi chuyện ngài muốn.”
Gã Zank liền cười nhạt, giơ tay muốn chộp lấy cô gái.

Lúc này chợt linh lực của hắn có xao động, cái con mắt quái dị trên mắt hắn chợt sáng lên.

Hắn vội vàng nhảy lùi qua 1 bên.

Ngay lập tức liền tránh thoát được 1 cái quyền sắt từ bên cạnh nhắm vào đầu hắn.

Hắn nhẹ nhàng lui tránh qua 1 bên.

Người ra tay tấn công hắn chính là Ieyasu.

Ieyasu có chút bất ngờ vì đối phương né tránh được, nhưng sau đó lại liên tục tấn công, từng quyền sắt liên tục đánh vào gã Zank.

Nhưng không biết vì sao hắn như thấy trước được động tác của Ieyasu.

Liên tục né được đòn, trên khuôn mặt hắn còn có vẻ trêu tức.
1 lúc sau không thể đắc thủ, Ieyasu liền tách ra.

Lúc này tên Zank cười gằn:
“Tiểu tử, ngươi cũng sử dụng Đế Cụ, nhưng hạng như ngươi chỉ là gà thôi.

Ta có thể nhìn thấy trước đòn tấn công của ngươi.” Gã Zank bản tính vốn thích khoe khoang năng lực của bản thân.
Ieyasu có chút giật mình, sao đó lấy lại bình tĩnh, lại lao người tiếp tục xông đến Zank.

Gã Zank cười gằn, đôi mắt trên trán hắn tiếp tục sáng lên.

Chợt lúc này trước mắt Ieyasu chợt nhìn thấy trước mắt mình không phải là Zank mà là Sayo đang khỏa thân, không có mảnh vải che thân, cơ thể nổi lên tà hỏa dừng lại nắm đấm, lắc lư di chuyển về phía Sayo.

Đúng lúc này chợt có 1 tiếng hét to lớn làm Ieyasu liền thức tỉnh: — QUẢNG CÁO —
“Tỉnh lại Ieyasu.”
Lúc này Ieyasu chợt bừng tỉnh, ngay trước mắt hắn có 1 lưỡi kiếm sắp cắt qua đầu hắn, hắn liền giật mình nhanh chóng lùi đầu lại, vết kiếm sượt nhẹ qua cổ hắn, mùi huyết tinh bay ra.

Lúc này, gã Zank lại tiếp tục truy kích, 1 mũi kiếm khác từ trên bàn tay khác của hắn nhắm đến đầu của Ieyasu, hắn lúc này bị mất thế, không thể làm ra phòng thủ.


Tưởng chừng như phải mất mạng, không gian chợt sáng lên, có ánh lửa bùng cháy lên.

Một cái hỏa cầu mang theo nhiệt lượng to lớn, bay ngang qua người Ieyasu nhắm vào gã Zank.

Nhìn thấy hỏa cầu, gã Zank có chút kinh hồn bạt vía, ngay lập tức rút lại thế công, nhảy lùi qua 1 bên, hỏa cầu va chạm với mặt đất tạo ra 1 tiếng nổ lớn.

Cả Zank và Ieyasu đều bị văng ra.

Tên Zank vốn thích tìm nơi vắng vẻ để giết người.

Nên nơi đây động tĩnh mặc dù không nhỏ, lại không kinh động đến ai.
Ầm...rầm...
Gã Zank may mắn tránh thoát được lúc này nhìn về phía Tatsumi khuôn mặt kiêng kỵ:
“2 kẻ dùng đế cụ.”
Hắn đã có ý muốn rút lui.

Trong trường hợp 1 đối 1 hắn có nắm chắc có thể giết cả 2, nhưng 1 lúc đấu với 2 kẻ dùng đế cụ là 1 hành động không khôn ngoan.

Năng lực “Mộng Yểm” của hắn 1 lần chỉ có thể sử dụng lên 1 người.

Nếu bị cả 2 giáp công.

Cho dù thắng sợ rằng không chột cũng què.
Đúng lúc hắn nhìn kỹ 2 người Tatsumi, đang nghĩ đến hướng thoát thân, chợt con mắt trên mắt hắn lại sáng.

Hắn vội vàng nhảy lên.

Nhưng đã muộn.

Có 10 mũi tên bắn đến hắn, hắn mặc dù tránh thoát được 8 mũi tên, nhưng có 2 mũi tên đã ghim vào chân hắn.
Hắn khuôn mặt hung ác, quay nhìn phía sau lưng, liền kinh ngạc há hốc miệng, kẻ bắn hắn chính là cô gái khi nãy hắn tính chém đầu.

Hắn lúc này vô cùng sợ hãi.

Tự hỏi là ai muốn giết hắn mà dùng đến 3 kẻ dùng đế cụ.

Hắn lúc này chân đã bị thương dẫn đến di chuyển chậm chạp, tử cục chỉ là thời gian..