Trình Phi khá may mắn, gần đây rèn luyện trong hoang dã vô tình tiêu diệt một ổ yêu ma được một cân Thái Ất Tinh Sa. Trong đệ tử hạch tâm nội môn nhiều người biết, âm thầm thèm thuồng.

Doãn Nhất Phi nghe vậy nở nụ cười, xòe tay ra, ánh sáng chớp lóe. Một thanh song thủ trảm đao tạo hình kỳ lạ xoay tròn hiện ra.

Thanh trảm đao này dài một thước rưỡi, gần cuôi có hơn bốn mươi li, quấn vải đỏ sậm, lưỡi đao sắc bén, hai bên chỗ lõm thiết kế cực kỳ xảo diệu, thân đao rộng hai ngón tay, do huyền thiết đỏ sậm chế tạo ra, hình long tường, nặng cỡ trăm cân, thổi đứt lông mày. Tuy không tính là huyền binh nhưng đây là vũ khí cực kỳ sắc bén.

Trảm đao vừa xuất hiện trong không khí nhiệt độ nóng lên.

- Đao tốt!

Trình Phi liếc sơ, cười nói:

- Chắc lưỡi đao này từ tay cùng một minh văn đại sư, mặc dù kém xa huyền binh nhưng cũng không phải vật thường. Tuy nhiên...

Nói đến đây Trình Phi từ từ lắc đầu, nói:

- Ta tu luyện chiến kỹ huyền công tập trung vào kiếm pháp, mặc dù đao này tốt nhưng ta không thể dùng, huống chi một thanh đao sao bằng một cân Thái Ất Tinh Sa của ta?

Lỗ Kỳ cũng tham gia:

- Cộng với viên Hư Không Giới Thạch của ta thì sao?

Lỗ Kỳ xòe tay ra, một cục đá cỡ móng tay cái tỏa ánh sáng bạc lấp lánh cực kỳ xinh đẹp.

Trình Phi cười to bảo:

- Hư Không Giới Thạch, thứ đồ chơi con nít đó mà Lỗ sư đệ không biết ngượng đưa ra? Thôi, nếu các ngươi đã nghèo như vậy không thể lấy ra thứ gì tốt thì Trình Phi ta không làm khó, lấy nửa cân Thái Ất Tinh Sa đánh cược một ván với các ngươi.

Lỗ Kỳ bị Trình Phi trào phúng, tức giận quát:

- Ngươi...!

Doãn Nhất Phi phất tay ngăn Lỗ Kỳ lại, gật đầu, nói:

- Được, thế thì nửa cân Thái Ất Tinh Sa, cược!

Doãn Nhất Phi mới nói xong chợt có tiếng cười sang sảng từ bên cạnh vang lên.

- Ha ha ha ha ha ha! Nếu mấy vị sư đệ có hứng thú như vậy thì để ta làm nhân chứng được không?

Một người mặc trường bào màu xanh đứng bên cạnh Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi, Trình Phi lớn tiếng hỏi.

Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi, Trình Phi giật mình đứng dậy nhìn, khom lưng hành lễ nói:

- Lãnh sư huynh!

Người này chính là Lãnh Nhất Toàn có địa vị, thân phận rất cao trong đệ tử tam đại, thực lực cao thâm khó dò, nghe nói đủ xếp vào tốp năm đệ tử tam đại. Lãnh Nhất Toàn là một nam nhân giống như gió, khí chất phiên phiên, nắm bắt không được.

Các trưởng lão trên đài xem lễ cũng vội hành lễ với đệ tử tam đại nắm thực quyền này.

- Không cần đa lễ, ta chỉ tình cờ đi ngang qua.

Lãnh Nhất Toàn tùy ý chọn một chô ngồi xuống. Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi, Trình Phi ngồi kế bên. Sắc mặt Doãn Nhất Phi, Lỗ Kỳ hơi khó xem bởi vì Lãnh Nhất Toàn thuộc phe Trình Phi.

Ba người Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi, Trình Phi giao lên song thủ trảm đao, Hư Không Giới Thạch, Thái Ất Tinh Sa cho Lãnh Nhất Toàn xem như tiền cược.

Doãn Nhất Phi mặc không biểu tình nhưng trong lòng thầm suy đoán:

- Không biết Lãnh Nhất Toàn đột nhiên đến đây là có ý gì, không lẽ trong đệ tử ký danh năm viện có người hắn nhìn trúng?

Đối với mỗi một phe phái đệ tử chân truyền hạch tâm thì lực lượng hậu bị cực kỳ quan trọng.

Từ ngày đệ tử mới tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông thì mỗi phe phái đệ tử chân truyền hạch tâm sẽ chú ý hạt giống biểu hiện nổi bật trong cuộc thi, âm thầm chăm sóc, bồi dưỡng, lôi kéo thành hạt giống cho phe mình.

Doãn Nhất Phi cảm thấy lần này Lãnh Nhất Toàn đến là để quan sát tình hình hạt giống phe mình.

Trình Phi biết rõ tại sao Lãnh Nhất Toàn đến, là vì nhìn ngựa ô tên Đinh Hạo. Chỉ số ít mấy người Lãnh Nhất Toàn vì nhân duyên tình cờ mới biết Đinh Hạo lọt vào mắt xanh của lão quái vật tông môn Khí Thanh Sam, nên tất nhiên âm thầm chú ý.

Rất nhanh công bố mười ba cường đấu với ai.

Kết quả lần này dẫn đến ồn ào.

Bởi vì tên mập ham ăn Nhậm Tiêu Dao một lần nữa không thể tin được rút phiếu trống, lọt vào thất cường.

Vận may khiến người khó tin, nếu không phải mọi người đều biết kết quả rút thăm tuyệt đối công bằng thì đã nghi ngờ có người ăn gian.

- Ha ha ha ha ha ha! Lão tử lại không cần đấu nữa! Ha ha ha ha ha ha! May quá là may. Ha ha ha ha ha ha! Không được rồi, ta cần tìm chỗ ăn ngon khao chính mình.

Tên mập Nhậm Tiêu Dao thật vô sỉ trước bao ánh mắt ghen tỵ, hâm mộ chạy nhanh hướng cơm xá.

- Quá may mắn!

- Tên mập này rất nghịch thiên.

- Tên mập dễ dàng vào thất cường, vòng sau đấu tứ cường chắc sẽ không lại nghỉ trận nữa đi?

Các đệ tử ký danh xem cuộc chiến xì xầm với nhau, bao gồm mười ba đệ tử ký danh mười ba cường cũng kiềm không được lắc đầu.

Trên đời này không thiếu người có siêu may mắn, trời sinh vận may tốt hơn người khác rất nhiều, có thể gặp dữ hóa thành, có cơ duyên lớn không gì sánh bằng. Tên mập Nhậm Tiêu Dao có vẻ thuộc loại người này.

Mọi người bàn tán, bảng đồ quyết đấu cuộc chiến thất cường vén rèm che.

Lý Lan đấu với lão lục trong Thất Nghĩa Minh, Trần Khải Đông.

Lữ Cuồng đấu với lão nhị trong Thất Nghĩa Minh, Lương Phi Tuyết.

Vương Tiểu Thạch đấu với đại ca trong Thất Nghĩa Minh, Lý Mục Vân.

Lâm Tín đấu với lão tam trong Thất Nghĩa Minh, Võ si Trần Thắng.

Thất Nghĩa Minh tàn sát nội bộ, lão ngũ Phùng Hành quân đấu với lão thất Hà Phi Ngư.

Đối thủ của Đinh Hạo là lão tứ trong Thất Nghĩa Minh, Tôn Cửu Thiên.

Vòng so đấu này không bắt đầu cùng lúc. Theo quy tắc năm viện đại tái của Vấn Kiếm tông sẽ tổ chức theo thứ tự trước sau, bảo đảm cho mọi người xem mỗi một trận.

Trận đầu tiên là tỷ võ giữa Lý Lan và Trần Khải Đông.

Trần Khải Đông xếp thứ sáu trong Thất Nghĩa Minh, luôn rất điệu thấp.

Thân hình Trần Khải Đông hơi gầy gò, mặt có phong độ thư sinh trí thức, trắng trẻo, khi cười có vẻ hơi ngại ngùng. Lúc trước so đấu Trần Khải Đông nổi danh vì nắm giữ đấu khí nhiều, hai trận so đấu Trần Khải Đông ít thay đổi kỹ pháp vô môn huyền công.

Lôi đài đá xanh số một.

Trần Khải Đông ôn hòa có lễ nói:

- Mời.

Lý Lan nhẹ gật đầu, nói:

- Mời.

Trong phút chốc Lý Lan không nói nhiều chân nhún một cái, gió bay phần phật, gã nhanh như chớp xông lên. Đôi tay nổi lên màu ngọc trắng tinh, chưởng ấn đầy trời như mưa to trút xuống.

Ngọc Sắc Khuynh Thành Chưởng!

Đây là một môn chưởng pháp thiên thượng trung giai nhân giai.

Nghe nói luyện chưởng pháp này đến trạng thái cao nhất thì đôi tay trần có thể đập kim vỡ ngọc, sánh bằng thần binh lợi khí. Khi vận công bàn tay nổi lên màu giống ngọc ngàn, xinh đẹp khuynh thành nên được gọi là Ngọc Sắc Khuynh Thành Chưởng.

Không ngờ Lý Lan nắm giữ chưởng pháp thâm ảo đó.

Xem Lý Lan vừa ra tay đã là Ngọc Sắc Khuynh Thành Chưởng đầy trời, như bươm bướm trắng trong lóng lánh bay múa, áp lực tựa gió giật mưa rào hiển nhiên gã luyện đến cảnh giới không tầm thường.

Đây mới là lực lượng thật sự của Lý Lan sao?