Nếu là bình thường, nàng ta không bao giờ lấy ra.

Nhưng lần này, nàng ta không tin Cố Thanh Hy có thể thắng nhiều cao thủ như thi tiên kỳ thánh.

Đám đông sững sờ, há hốc mồm miệng.

Cố Sơ Lan có thực sự chỉ là một đích nữ không?
Hôm qua vừa thua hai mươi vạn lượng, hôm nay còn dám cược thêm ba mươi vạn lượng, cô ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Cố Thanh Hy lắc đầu có chút chán ghét: “Bốn mươi vạn lượng bạc cược với ba mươi vạn lượng bạc của muội hình như ta lỗ rồi, có điều nể tình muội là thứ nữ, ta cũng không ức hiếp muội, ba mươi vạn lượng thì ba mươi vạn lượng”.

Cố Sơ Lan tức giận đến nỗi khuôn mặt thanh tú xinh đẹp đều bị biến dạng.

Là đích nữ thì ghê gớm lắm sao? Có cần phải lúc nào cũng nhắc nhở nàng ta là thứ nữ không?
Sắc mặt Tiêu Vũ Hiên cực kỳ u ám, nghi ngờ hỏi: “Xú nha đầu, cô cược thật đấy à?”
Bốn mươi vạn lượng không phải là một số tiền nhỏ, danh hiệu thiên hạ đệ nhất tài nữ đâu có dễ lấy như vậy, nàng ta điên rồi à?

Hơn nữa, bốn mươi vạn lượng cược ba mươi vạn lượng của đối phương, kiểu đánh bạc bị lỗ này trông không giống phong cách của nàng ta.

Nghĩ đến những gì Liễu Nguyệt nói với hắn ta ngày hôm qua, là Cố Sơ Lan đã đứng sau ngáng chân nên mới hại hắn ta bị cha mình đánh cho tơi tả.

Đồng tử của Tiêu Vũ Hiên co rút lại, nhìn Cố Thanh Hy với vẻ không thể tin được.

Lẽ nào…
Xú nha đầu đang thay hắn ta đòi lại công đạo?
Tiêu Vũ Hiên càng nghĩ càng thấy có khả năng.

Đang yên đang lành sao đế đô lại xuất hiện nhiều lời đồn đại gièm pha Cố Sơ Lan thậm tệ như vậy, Xú nha đầu tinh ranh như hồ ly, sao có thể đặt cược chuyện không có lợi cho mình được chứ.

Trái tim Tiêu Vũ Hiên hơi ấm lên, giọng nói dịu dàng hơn rất nhiều.

“Xú nha đầu, ta biết tâm ý của cô rồi, vụ đặt cược này chúng ta đừng cược nữa nhé”.


Cố Thanh Hy lườm hắn ta một cái.

“Trước đây muốn gả cho ngươi, ngươi không đồng ý.

Bây giờ muộn rồi, đầu tháng sau ta phải gả cho chiến thần rồi, lau hàng nước dãi thèm thuồng của ngươi đi, đừng vấn vương lão đại của ngươi nữa”.

Trong lòng Tiêu Vũ Hiên dậy sóng.

Nàng ta đang nói gì thế?
Hàng nước dãi thèm thuồng?
Hắn ta thèm nhỏ dãi khi nào?
“Cô có biết chiến thần là người như thế nào không mà dám gả cho ngài ấy?”, Tiêu Vũ Hiên đột ngột cao giọng.

“Biết chứ, dưới một người trên vạn người, có quyền có thế lại có nhan sắc, ta thấy cũng không tệ”.

“Não cô bị úng nước rồi à? Chiến thần tàn nhẫn máu lạnh, tính tình bất định, chỉ bởi vì người khác nhìn ngài ấy thêm một cái, ngài ấy liền giết sạch gia tộc, ngay cả một con chó cũng không tha.

Bởi vì Cự Giao nói xấu ngài ấy một câu, ngài ấy liền giết toàn bộ hơn ba trăm người của Cự Giao bang, ngài ấy chính là một kẻ cuồng giết người”.