Chương 3041

“Trương Ức Thùy, không, bây giờ tôi hẳn nên gọi cậu ta là Trương Thác, cậu ta diễn vai lợi hại như vậy, người phụ nữ của cậu ta, quả nhiên cũng không đơn giản, nhưng hôm nay, cô nhất định phải chết!” Một bóng dáng từ trong lỗ hổng bên kia đi ra, tên đó trên người mặc giáp vàng, tay cầm trường đao màu đen, chính là thủ lĩnh tộc thú nhân, Cổ Lực Đài.

Cổ Lực Đài nhìn màu sắc cực quang trôi nổi trên người Lâm Ngữ Lam: “Cô gái, hai quân giao chiến, sống chết không phải do mình khống chế, cũng chớ có trách Cổ Lực Đài tôi, không thương hoa tiếc ngọc”

Trường đao màu đen trong tay Cổ Lực Đài ở trên mặt đất nổi lên đốm lửa nhè nhẹ.

Lâm Ngữ Lam hít sâu một hơi, thân hình nhanh chóng lùi về phía sau, muốn rời đi.

“Chạy không thoát đâu” Cổ Lực Đài thân hình chợt lóe, ngăn cản đường đi của Lâm Ngữ Lam.

Mấy tên binh sĩ thú nhân từ đằng sau bổ về phía Lâm Thùy.

Hân, Lâm Ngữ Lam lật tay, vung đao chém lại mấy tên binh sĩ thú nhân này.

Mà lúc này, trường đao của Cổ Lực Đài, cũng chém về phía Lâm Ngữ Lam, thời khắc mấu chốt, bước chân Lâm Ngữ Lam lùi về phía sau, muốn tránh thoát trường đao của Cổ Lực Đài, nhưng trường đao này, ở trên khôi giáp của Lâm Ngữ Lam, bám lên đốm lửa, giây tiếp theo, khôi giáp kia liền vỡ ra.

Chiến lực của Cổ Lực Đài, không hề đơn giản như những binh sĩ thú nhân kia, lực lượng và tốc độ của gã ta, đã đạt tới một loại trình độ cực cao, đã hoàn toàn vượt qua loài người, nếu nói có thể dưới tình huống như vậy đối địch với Cổ Lực Đài, chỉ có Trương Thác, ngay cả Triệu Chính Khải và Lam Vân Dương cũng không được, bởi vì hai người bọn họ, chưa từng tu luyện qua phương pháp luyện thể Diệt Thế Đồ Lục.

Trường đao trong tay Cổ Lực Đài, đối với Lâm Ngữ Lam mà nói, là uy hiếp lớn nhất, lúc này Cổ Lục Đài, đã ngăn chặn đường lui của Lâm Ngữ Lam, đó là phương hướng thông tới đại quân loài người.

“Lâm Ngữ Lam, cứ đau khổ giãy dụa đi, tôi thật sự muốn xem xem, cô có thể vùng vẫy tới lúc nào”” Đạo sĩ cười lạnh: “Tôi nghĩ, cái chết của cô, nhất định sẽ làm cho cái tên họ Trương kia điên cuồng, ha ha ha ha, tôi thật sự rất muốn biết, cậu ta sau khi điên cuồng, sẽ như thế nào!”

Lâm Ngữ Lam nhìn Cổ Lực Đài trước mặt, tên này mang cho cô áp lực rất lớn.

Đem trường đao đặt ở trước người, đôi mắt xinh đẹp của Lâm Ngữ Lam gắt gao nhìn chằm chăm Cổ Lực Đài, đề phòng gã ta.

Cổ Lực Đài vung tay, trường đao xéo trên mặt đất, sau đó, thân hình lại chớp động lần nữa, trường đao màu đen trong tay gã ta, bổ về phía đỉnh đầu Lâm Ngữ Lam.

Đối mặt với một đao này của Cổ Lực Đài, ánh sáng trên người Lâm Ngữ Lam lại lần nữa nở rộ, ngọn lửa cực quang như là bùng cháy lên, ánh sáng này, mang tới cho cô lực lượng càng cường đại hơn.

Lâm Ngữ Lam làm một cái xoay người tao nhã, cô dùng lực thắt lưng, đồng thời chém ra một đao, lúc hai đao va chạm vào nhau, Cổ Lực Đài chỉ cảm thấy lòng bàn tay run lên, gã ta rất khó tin, uy lực làm cho lòng bàn tay gã phát run, lại đến từ một người phụ nữ.

Mà Lâm Ngữ Lam, lại bị một cỗ trọng lực nổ bay ra ngoài, rơi vào trong sương mù.

“Lâm Ngữ Lam, hà tất gì phải ở đây sống chết chống đỡ, cô đã là một người chết rồi” Đạo sĩ cười nhạo.

“Câm mồm!” Cổ Lực Đài hét lên một tiếng: “Mau đuổi theo, người chạy rồi!”

“Chạy rồi?” Đạo sĩ hiển nhiên rất sửng sốt: “Cô ta…”

“Đuổi!” Cổ Lực Đài khẽ quát một tiếng, đuổi ra lỗ hổng kia.