Ông Tạ cũng vội vàng ghé tai qua: “Con mau dẫn hai đứa nó trở về đi.”
Tạ Mẫn Hành làm ra vẻ không nghe ông Tạ nói: “Mẹ, con cúp máy đây, mẹ yên tâm, bọn con không sao, Mẫn Tây cần giải sầu.

Tiêu Thư đi cùng rôi.
Tạ phu nhân liên tục gật đầu: “Được, mẹ đợi máy đứa trở vê.

Con phải chăm sóc hai đứa nó đó.”
“Vâng.”
Tạ Mẫn Hành lại gửi tin nhắn trong nhóm năm anh em bọn họ: “Đã tìm được Mẫn Tây, cảm ơn các cậu, thu đội đi.”
Tần Ngũ: “Tìm được ở đâu vậy?”
Dương Duyệt: “Có chuyện gì vậy?”
Tạ Mẫn Thận: “Anh cả, trưa mai em sẽ xuông máy bay.”

Th Thanh Lỗi: “Gọi người về nhà „ Tạ Mẫn Hành: “Chuyện cụ thể vẫn chưa rõ ràng, Tiểu Thư đang hỏi.”
Tần Ngũ: “Tiểu Thư? Chẳng phải là người mà anh cưới sao?”
Tạ Mẫn Hành trả lời: “Ừm.”
Tần Ngũ xem kịch: “Có tình hình.”
Tần Ngũ bị cho out ra khỏi nhóm…
Tạ Mẫn Hành nhìn hai người họ nói chuyện ở cách đó không xa, mãi đến khi bâu trời dần sáng.
Tạ Mẫn Tây nhìn mặt trời mọc, môi khô nứt nói: “Chị dâu, về nhà thôi, em nghĩ thông suốt rồi.”
Vân Thư ngây ra với tiếng gọi “chị dâu”: “Hả? Ò, được.”
Lúc đứng dậy, Vân Thư đứng lên thì chân tê cứng, Tạ Mẫn Tây cũng vậy, lập tức hét vê phía Tạ Mân Hành: “Anh cả, em với chị dâu không dậy nổi.
Tạ Mẫn Hành nghe tiếng lập tức chạy đến, mỗi tay anh nhậc một cánh tay.
hai người họ lên: “Cuộn cả đêm ngôi dậy nỗi mới lạ.”
“Lát nữa hãy đến bệnh viện tiêm cho anh.” Bởi vì cỗ họng hai người họ đã khàn, giống như hai chú vịt đực vậy.
Tạ Mẫn Tây có chút sợ Tạ Mẫn Hành, cả nhà anh cả là nghiêm nhất, nghe nói đến tiêm Tạ Mẫn Tây lập tức mở miệng: “Anh cả.” Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Vân Thư mở miệng cũng khàn khàn: “Gọi anh cả em cũng vô dụng, anh ây là chồng chị.”
Mặc dù tuyên bố chủ quyền, chữ chồng cũng.

khiến tâm trạng Tạ Mẫn Hành: cực tốt.

Nhưng Tạ Mân Hành vẫn ra lệnh: “Bắt buộc phải đến bệnh viện.”
Vân Thư vẫn đang vùng vẫy: “Uống thuốc là được rồi.

Không nhất thiết phải tiêm đâu.”
Tạ Mẫn Hành nghe xong trừng lây Vân Thư, Vân Thư đành phải thành thật ngậm miệng lại.

Hôm nay mũi tiệm này nhật định phải tiêm rồi, chỉ cân đừng tiêm mông là được.
Ba người họ đi đến bệnh viện, Vân Thư và Tạ Mẫn Tây sốt ba mươi tám độ rưỡi, hai người cùng nhau thương.

lượng, sông ‹ chết không chịu tiêm mông, kiên quyết không tiêm, có bắt tiêm cũng không tiêm, sau đó viện trưởng bất đặc dĩ: “Cậu chủ, thiếu phu nhân với cô chủ đều không chịu tiêm, hay là truyền dịch?”
Tạ Mẫn Hành có thể lay chuyển được một người đã rất phí sức, hiện tại lại có hai người, Tạ Mãn Hành dặn dò: “Vậy thì truyền dịch đi.”