Nhưng nếu như đối tượng quan sát đổi thành người chưa lập gia đình thì kết quả sẽ rất khác nhau, không chỉ hiện ra thông tin chi tiết về ‘Bối cảnh gia đình’, ‘Kinh nghiệm yêu đương’, ‘Sở thích cá nhân’, mà còn có cả công năng trâu bò, tìm kiếm một nửa xứng đôi của đối phương.

Trước mắt, công năng tìm kiếm một nửa xứng đôi này bị giới hạn trong phạm vi mười dặm, nói cách khác, khi sử dụng chức năng này, lấy Giang Phong làm trung tâm, sẽ tự động tìm kiếm một người khác phái độc thân có điểm xứng đôi cao nhất trong phạm vi bán kính mười dặm xung quanh.

Phạm vi bán kính mười dặm đã không nhỏ, phạm vi tìm kiếm này đã có thể gần như bao phủ một cái trấn nhỏ.

Sau khi tìm kiếm, Giang Phong phát hiện ở trong trấn Thanh Hà tìm được một người có điểm xứng đôi hôn nhân với Lý Hưng Văn rất cao, đó là một cô gái tên Trần Lệ ở thôn Phong Mộc, trấn Thanh Hà, điểm xứng đôi hôn nhân của hai người đạt tới 76.


Trị số này bây giờ đã tính là cực kỳ cao, dựa theo suy đoán của Giang Phong, hai người này nếu như kết hôn, về cơ bản có thể tương kính như tân vượt qua cả một đời.

Cái này đối với người thời đại bây giờ mà nói đã tính là hôn nhân cực kỳ viên mãn, lấy một trăm cặp vợ chồng cũng khó tìm ra được cặp vợ chồng nào như vậy.

Có điều, Giang Phong vẫn cảm thấy con số này chưa đủ, đây là vị khách đầu tiên của hắn sau khi trở thành bà mối, hắn nhất định phải làm mọi chuyện tới thập toàn thập mỹ, vì vậy, Giang Phong quyết định sau khi rời khỏi Lý gia sẽ tới mấy trấn bên cạnh lắc lư một hồi, tranh thủ tìm người có điểm xứng đôi hôn nhân với Lý Hưng Văn cao hơn Trần Lệ kia.

Sau đó, dưới sự chiêu đãi nhiệt tình của ba người Lý gia, Giang Phong uống tới mặt đỏ hồng, ăn tới miệng dính đầy mỡ.

Sau khi cơm nước no nê rồi, Giang Phong vỗ vỗ bả vai Lý Hưng Văn, nói: “Văn ca, dựa theo tình huống và yêu cầu của anh, tôi ở chỗ này đã có đối tượng thích hợp.

Đợi ngày mai tôi tới nhà cô gái kia thăm hỏi một lần, hỏi thăm ý kiến của cô ấy trước, xem xem người ta có suy nghĩ xem mắt hay không, nếu như có, sẽ lập tức sắp xếp cho hai người gặp mặt.

”Mặc dù bát tự của người ta còn chưa biết, nhưng cũng không ngăn được Giang Phong khoe khoang, có năng lực thần kỳ bên cạnh, hắn tự tin trong vòng một ngày có thể tìm được người thích hợp với Lý Hưng Văn.

Lời này vừa nói ra, mắt ba người Lý gia đều sáng lên, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có mục tiêu phù hợp.


Lý Hưng Văn liền vội vàng hỏi: “Giang đại sư, chú nói cô gái này là người nơi nào? Bao nhiêu tuổi? Cao bao nhiêu? Dung mạo thế nào? Trong nhà có nhiều anh chị em không?”Giang Phong vẻ mặt bình tĩnh nói: “Văn ca, những cái này tạm thời giữ bí mật đã, dù sao cũng vẫn chưa biết con gái nhà người ta bên kia có đồng ý xem mắt hay không, chờ tôi ngày mai tới đó trước dò hỏi ý kiến, sau đó sẽ nói kỹ càng lại với anh sau.

”Lý Hưng Văn ngượng ngùng cười, nói: “Được được, là tôi gấp gáp quá, chủ yếu là tương đối tin tưởng ánh mắt của Giang đại sư, sở dĩ vì trong lòng quá chờ mong, cho nên mới vội vã muốn biết mọi thông tin về đối phương.

”Lý Minh Thành cũng rất vui vẻ, nói: “Giang đại sư, vậy tất cả đành nhờ cậu rồi!”Giang Phong cười nói: “Phải, mọi người cứ chờ tin tức tốt của cháu là được!”Nói tới đây, Giang Phong liền thuận thế nói lời chào với một nhà Lý gia.

Lý Minh Thành khách khí giữ người lại một câu, sau đó liền để con trai mình lái xe đưa Giang Phong về nhà!.

Về đến nhà, Trương Mai một bên đưa hồng bao buổi sáng Lý Minh Thành mang tới cho Giang Phong, một bên hỏi: “Tiểu Phong, mau nói với mẹ đây rốt cuộc là tình huống gì vậy? Trước con chỉ nói là lúc ngồi xe trở về thì làm chút quảng cáo mà thôi, người ta sao lại tin tưởng con tới như vậy, tiêu tốn cả ngàn tệ chỉ để mời con tới làm mối chứ?”Lúc này, Giang Vĩnh Lương cũng đã quay về, từ sau khi nhận được điện thoại của vợ, trong lòng có chuyện nên ông cũng không còn chút sức lực nào để ngồi uống rượu với đám bạn nữa, liền tan cuộc sớm chạy về.

Bây giờ, thấy con trai nhỏ nhà mình đã trở về, ông cũng nghi vấn đầy đầu, dù sao thì sự việc hôm nay cũng quá kỳ lạ, dùng cả ngàn tệ chỉ để mời bà mối ở nông thôn đã là chuyện lạ, huống chi bà mối người ta mời tới lại là đứa con trai nhỏ còn trẻ măng của ông, đây quả thực là chuyện không hợp thói thường, cái chuyện không hợp thói thường này vậy mà lại đến gõ cửa nhà ông ——đi vào nhà ông!“Tiểu Phong, con có phải có cái gì giấu giếm không nói với chúng ta không?” Giang Vĩnh Lương không nhịn được hỏi.


Giang Phong nghĩ nghĩ, sau đó liền kể lại tóm lược chuyện xảy ra trên xe ngày hôm qua một lần, cuối cùng mới nói: “Thật ra việc dựa vào tướng mạo để suy tính hôn nhân chỉ là mượn cớ mà thôi, con sở dĩ có thể nói đúng tình trạng hôn nhân của bọn họ, tự nhiên là vì con có một bộ phương pháp phân tích riêng, cái này không cách nào giải thích rõ ràng cho mọi người được.

Tóm lại, mọi người đừng đi ra ngoài nói với người khác, về sau nếu có ai hỏi bố mẹ xem tướng, bố mẹ cứ từ chối nói không biết là được.

”Giang Vĩnh Lương ừ một tiếng, biểu thị sẽ không đi ra ngoài nói lung tung.

------Dịch: MBMH Translate.