THÔNG TIN TRUYỆN
Chứng Bệnh
Tác giả:
Đản QuyềnThể loại:
Truyện Kiếm Hiệp , Truyện Quân Sự , Truyện Quan Trường , Truyện Dị Năng , Truyện Ngôn TìnhTrạng thái:
Đang raChứng Bệnh
Đánh giá:
10.0
/
10
từ
12 lượt
Tên gốc: 痛症
Tác giả: Ngọc Tự Nhân
Số chương: 78c + 22NT
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Có ngược có sủng, Từ đồng phục tới áo cưới, Nhẹ nhàng, Hào môn thế gia, Nữ chính bị câm, 1vs1, HE
CP: Bạch Tầm Âm x Dụ Lạc Ngâm
Editor: Khang Vy | Bleu Novembré
Năm Bạch Tầm Âm tốt nghiệp cấp hai, trong lúc vô tình bị kích động mà gặp thương tích, trở thành ‘con nhóc câm’ không thể nói chuyện.
Năm lớp 10, cô phải sống trong sự châm chọc khiêu khích và sự kỳ thị của mọi người xung quanh.
Mãi cho tới năm lớp 11, Bạch Tầm Âm gặp được Dụ Lạc Ngâm.
Cậu tuấn tú, ưu nhã, mày kiếm mắt sáng, là nam thần, cũng là người tình trong mộng của nữ sinh toàn trường.
Nhưng đối với Bạch Tầm Âm mà nói, Dụ Lạc Ngâm là người đầu tiên che chở bảo vệ cô, cười với cô, giảng đề cho cô, cùng cô ăn cơm trưa.
Thời niên thiếu niên mập mờ mãnh liệt mà mông lung, năm lớp 11 ấy, trong nhật ký của Bạch Tầm Âm tràn ngập ba chữ ‘Dụ Lạc Ngâm’.
Cô không cầu mong xa xôi rằng Dụ Lạc Ngâm thích mình, chỉ là không nghĩ tới, năm lớp 12 ấy, lại vô tình bắt gặp ‘diện mạo chân thật’ của cậu ở hành lang.
Dưới vẻ bề ngoài ưu nhã thanh khiết lại văn nhã bại hoại, cậu bất cần đời cười thành tiếng với đám bạn bè của mình, nói —
“Con nhỏ câm đó đã bắt đầu thích tao rồi, đánh cược dừng tại đây, ở với cậu ta quá chán rồi.”
Bạch Tầm Âm không thể nói chuyện, nhưng vẫn có thể khóc.
Từ đó về sau, cô không cho Dụ Lạc Ngâm thêm một cái nhìn nào nữa.
Mãi cho đến khi đại thiếu gia Dụ giễu cợt, nóng nảy, trào phúng, lật bàn, xin lỗi, thậm chí còn làm đủ các loại hành động tự mình hại mình, cuối cùng vẫn vô dụng. Cậu không thể không quỳ một gối trước mặt Bạch Tầm Âm, hốc mắt đỏ bừng, giọng nói khàn khàn thỉnh cầu —
“Âm Âm, tha thứ cho tớ một lần được không, đời này tớ không dám nữa.”
Em là chứng bệnh không thể nói của anh.
Nhớ tới sẽ đau, không nhớ tới càng đau.
Chú ý:
Tác giả: Ngọc Tự Nhân
Số chương: 78c + 22NT
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Có ngược có sủng, Từ đồng phục tới áo cưới, Nhẹ nhàng, Hào môn thế gia, Nữ chính bị câm, 1vs1, HE
CP: Bạch Tầm Âm x Dụ Lạc Ngâm
Editor: Khang Vy | Bleu Novembré
Năm Bạch Tầm Âm tốt nghiệp cấp hai, trong lúc vô tình bị kích động mà gặp thương tích, trở thành ‘con nhóc câm’ không thể nói chuyện.
Năm lớp 10, cô phải sống trong sự châm chọc khiêu khích và sự kỳ thị của mọi người xung quanh.
Mãi cho tới năm lớp 11, Bạch Tầm Âm gặp được Dụ Lạc Ngâm.
Cậu tuấn tú, ưu nhã, mày kiếm mắt sáng, là nam thần, cũng là người tình trong mộng của nữ sinh toàn trường.
Nhưng đối với Bạch Tầm Âm mà nói, Dụ Lạc Ngâm là người đầu tiên che chở bảo vệ cô, cười với cô, giảng đề cho cô, cùng cô ăn cơm trưa.
Thời niên thiếu niên mập mờ mãnh liệt mà mông lung, năm lớp 11 ấy, trong nhật ký của Bạch Tầm Âm tràn ngập ba chữ ‘Dụ Lạc Ngâm’.
Cô không cầu mong xa xôi rằng Dụ Lạc Ngâm thích mình, chỉ là không nghĩ tới, năm lớp 12 ấy, lại vô tình bắt gặp ‘diện mạo chân thật’ của cậu ở hành lang.
Dưới vẻ bề ngoài ưu nhã thanh khiết lại văn nhã bại hoại, cậu bất cần đời cười thành tiếng với đám bạn bè của mình, nói —
“Con nhỏ câm đó đã bắt đầu thích tao rồi, đánh cược dừng tại đây, ở với cậu ta quá chán rồi.”
Bạch Tầm Âm không thể nói chuyện, nhưng vẫn có thể khóc.
Từ đó về sau, cô không cho Dụ Lạc Ngâm thêm một cái nhìn nào nữa.
Mãi cho đến khi đại thiếu gia Dụ giễu cợt, nóng nảy, trào phúng, lật bàn, xin lỗi, thậm chí còn làm đủ các loại hành động tự mình hại mình, cuối cùng vẫn vô dụng. Cậu không thể không quỳ một gối trước mặt Bạch Tầm Âm, hốc mắt đỏ bừng, giọng nói khàn khàn thỉnh cầu —
“Âm Âm, tha thứ cho tớ một lần được không, đời này tớ không dám nữa.”
Em là chứng bệnh không thể nói của anh.
Nhớ tới sẽ đau, không nhớ tới càng đau.
Chú ý:
- Theo đuổi vợ sml, giai đoạn đầu nam chính khá tra, cẩn thận trước khi đọc.
- Song xử, thật ra cũng là một bộ truyện ngọt, sau này nữ chính sẽ nói được.
CÁC CHƯƠNG MỚI NHẤT
Danh sách chương
Mục lục chương:
- Chương 1: Quyển 1: Đau
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61: 61: Đây Thật Sự Là Nụ Hôn Đầu
- Chương 62: 62: Trong Lòng Người Đàn Ông Vừa Có Mối Tình Đầu Lại Có Ánh Trăng Sáng…
- Chương 63: 63: Không Được Gọi ‘ông Xã’
- Chương 64: 64: Bạch Tầm Âm Chủ Động Đè Dụ Lạc Ngâm Lên Ghế Rồi Hôn Anh
- Chương 65: 65: Thật Sự Muốn Cưới Em Về Nhà
- Chương 66: 66: Trong Đống Cảm Xúc Phức Tạp Bỗng Nảy Sinh Sự Xấu Hổ Ngọt Ngào
- Chương 67: 67: Bé Cưng Em Không Có Quyền Quyết Định
- Chương 68: 68: Quên Là Một Loại Tự Do
- Chương 69: 69: Còn Phải Dựa Vào Khuôn Mặt Này Quyến Rũ Em Nữa
- Chương 70: 70: Âm Âm Hôm Nay Là Thứ Bảy Rồi
- Chương 71: 71: Yêu Chiều Cô Đến Mức Mười Ngón Tay Không Chạm Nước Xuân Lao Thân Mình Gánh Lấy Khói Lửa Trần Gian
- Chương 72: 72: Thì Ra Anh Thật Sự Trở Nên Ngoan Ngoãn Và Hiểu Chuyện
- Chương 73: 73: Lúc Nào Anh Cũng Chiều Em Cả
- Chương 74: 74: Có Anh Đỡ Không Cần Sợ
- Chương 75: 75: Cháu Sẽ Ở Bên Anh Ấy Mãi Mãi Ở Bên Anh Ấy
- Chương 76: 76: Anh Ấy Đã Từng Là Ảo Tưởng Nhân Gian Của Con
- Chương 77: 77: Còn Muốn Anh Dạy Thế Nào Là Thương Hoa Tiếc Ngọc Sao
- Chương 78: 78: Con Đường Đến Với Mặt Trời - Hoàn chính văn
TRUYỆN ĐANG HOT
1
7
10