Sáng sớm Khuất Vân Di đã dậy để làm đồ ăn sáng cho tiểu Yên.

Hai ba con thì ôm nhau ngủ say trên giường.

Sau khi chuẩn bị thức ăn xong thì Khuất Vân Di đi lên phòng đánh thức tiểu Yên dậy.

Cô sợ dậy trễ, ăn trễ sẽ không tốt cho sức khỏe.

Khuất Vân Di mở cửa ra thì thấy hai ba con đã thức dậy và đang thì thầm nói chuyện gì đó.

" Tiểu Yên, lại mẹ vệ sinh tắm rửa cho con "
" Vâng ạ "
Tiểu Yên ngoan ngoãn đi lại ôm cổ cô, để cô bế vào phòng tắm.

Khi tiểu Yên được một tuổi thì Doãn Đình Nghiêm đã không tắm hay vệ sinh cho tiểu Yên nữa.

Nếu hôm nào Khuất Vân Di thức trễ thì sẽ có bà vú thay cô làm việc đó.

Tiểu Yên được Khuất Vân Di giúp đánh răng rữa mặt xong rồi cởi đồ nhảy vào bồn tắm.

Tiểu Yên là người rất thích sạch sẽ, nếu sáng cô không tắm thì sẽ bị ngứa ngáy, khó chịu.

Sau khi tắm xong thì Khuất Vân Di bế lại sofa chảy tóc và thắt bím.

" Tiểu Yên, đợi ba rảnh chúng ta đi công viên chơi được không? "
" Vâng ạ, con rất thích "
Tiểu Yên cười tít mắt nhìn cô.

" Ba, bế con "
Doãn Đình Nghiêm mới vừa từ phòng tắm đi ra thì tiểu Yên đã giơ tay bảo bế.

" Đợi ba một chút "

Doãn Đình Nghiêm đi vào phòng trang phục lấy cavat để thắt.

Khuất Vân Di hiểu ý liền đứng dậy đi vào giúp anh.

" Để em thắt cho "
Doãn Đình Nghiêm không nói gì để cho cô thắt giúp mình.

Sau khi ăn sáng xong thì Doãn Đình Nghiêm đi làm.

Lúc đầu tiểu Yên đòi theo nhưng vì ông bà ngoại có nói một lát sẽ qua chơi nên cô bé đành ngậm ngùi ở nhà.

Khuất Vân Di ngồi xuống cạnh tiểu Yên.

Cô không biết phải làm sao thì tiểu Yên mới không bám Doãn Đình Nghiêm nữa.

" Mẹ mẹ, chơi cùng tiểu Yên "
" Được "
Khuất Vân Di bế tiểu Yên đặt lên đùi mình rồi cả hai chơi xếp hình.

Đang chơi vui vẻ thì ông bà Khuất đi qua.

" Ông bà ngoại "
" Tiểu Yên, có nhớ ông ngoại không? "
Ông Khuất vừa đi vào thì đã bế tiểu Yên giơ lên cao.

" Nhớ ạ "
Bà Khuất lắc đầu nhìn ông Khuất.

Bà không ngờ ngày xưa ông cưng Khuất Vân Di bao nhiêu thì bây giờ cưng tiểu Yên bấy nhiêu.

Khuất Vân Di nhìn ba mình và tiểu Yên mà nhớ lại lời của Doãn Đình Nghiêm hôm qua.

Anh nói tình tính của tiểu Yên rất giống cô.

" Mẹ à, mẹ thấy tiểu Yên có giống con không? "
" Không giống con thì giống ai? Và cái giống nhất là thích bám chồng người khác "
Khuất Vân Di nhăng mặt.

Bây giờ cô đã hiểu được nỗi khổ của mẹ mình hơn 20 năm về trước.

" Sao? Đừng nói là hai mẹ con lại tranh giành Đình Nghiêm nghen "
Bà Khuất chọc ghẹo cô.

" Có đâu "
Khuất Vân Di đỏ mặt cúi xuống.

Bà Khuất bật cười nhìn Khuất Vân Di.

Khi nhỏ cô cũng vậy, cũng thích bám lấy ông Khuất không rời.

Đến nỗi khi ông đi công tác còn phải bế theo.

Đến hơn 11 giờ tối mà Doãn Đình Nghiêm vẫn chưa về, gọi điện thì anh cũng không bắt máy.

Gọi cho vệ sĩ của anh thì nói anh đang ở bar uống rượu.

Tiểu Yên không chờ anh về nỗi mà ngủ gục trên người của Khuất Vân Di.


Hai mẹ con cứ như thế mà ôm nhau ngủ trước.

.

Truyện Đông Phương
Doãn Đình Nghiêm bước vào phòng thì thấy Khuất Vân Di và tiểu Yên đã ngủ say trên giường.

Anh nhẹ nhàng đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch mùi rượu mới đi ra.

Doãn Đình Nghiêm không nằm bên cạnh tiểu Yên mà nằm bên cạnh Khuất Vân Di.

Khuất Vân Di đang ngủ thì cảm thấy cơ thể của mình được ai ôm lấy và còn sờ mó lung tung.

Cô liền giật mình tỉnh ngủ quay sang nhìn xem là ai.

" Ngủ đi, anh làm em thức giấc sao? "
" Sao anh về trễ vậy? Tiểu Yên khi nãy cứ đòi anh "
" Anh có hẹn với Hình Chí Viễn đi bar uống rượu.

Anh quên mất thời gian "
" Nghiêm, em xin lỗi.

Em không nên khó chịu với anh và con "
" Di à, con của chúng ta là con gái.

Là con gái thì phải được cưng chiều.

Anh biết em lo lắng là sau này con sẽ hư hỏng, chảnh chọe và ỷ lại nhưng em có thể yên tâm.

Anh sẽ không để cho con của chúng ta như vậy đâu.

Anh cũng xin lỗi vì hôm qua lớn tiếng, khó chịu với em "
Khuất Vân Di đôi mắt đỏ au lên.

Anh của bây giờ rất tốt, biết quan tâm đến cảm xúc của cô.

Nhưng anh của mấy hôm trước cứ lạnh lùng với cô, làm cô rất tủi thân.

" Híc..."
" Đừng khóc, anh sẽ đau lòng "
Doãn Đình Nghiêm hôn lên trán của Khuất Vân Di rồi ôm cô vào lòng.


Khuất Vân Di ôm chặt eo của Doãn Đình Nghiêm nhắm mắt lại.

Đã lâu rồi cả hai chưa ôm nhau ngủ như thế này.

Doãn Đình Nghiêm mỉm cười nhìn qua tiểu Yên đang ôm gấu bông ngủ bên cạnh.

Anh là người thiếu thốn tình thương của ba mẹ nên anh không muốn con mình cũng như vậy.

Từ lúc lọt lòng đến bây giờ chưa bao giờ xa anh quá một ngày.

Doãn Đình Nghiêm lần đầu làm ba, lần đầu cảm nhận được một gia đình hoàn chỉnh.

Nhưng anh đã quá cuồng con gái bảo bối của anh rồi thì phải.

Mỗi lần nhìn thấy tiểu Yên miếu máo đòi gì đó là anh chịu không nỗi mà đáp ứng cho tiểu Yên ngay lập tức.

" Di à, em ngủ chưa? "
" Hửm? "
Khuất Vân Di ngước lên nhìn anh.

" Anh muốn yêu em "
Anh mỉm cười nhìn cô.

" Có con ngủ ở đây "
Khuất Vân Di đánh nhẹ lên ngực anh.

Doãn Đình Nghiêm không nói gì bế bổng Khuất Vân Di qua phòng trang phục.

Nơi đó có chiếc ghế tình yêu của cả hai.

THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm.