Sáng sớm Doãn Đình Nghiêm đã đánh thức Khuất Vân Di dậy để đi bệnh viện.

Cả đêm anh không ngủ được vì lo lắng còn cô sau khi khóc xong thì lại ngủ ngon lành.

Chuyến đi công tác bên Pháp, Doãn Đình Nghiêm cũng giao cho Tiết Khương đi thay mình.

Vợ anh không biết bị bệnh gì thì làm sao anh tập trung làm việc được.

Khuất Vân Di ôm chặt chiếc chăn không chịu rời giường.

Cô đang rất buồn ngủ nha.

" Ưmm...em muốn ngủ "
" Mau thức dậy đi bệnh viện "
Khuất Vân Di chợt nhớ ra mà lồm cồm ngồi dậy.

Cô sợ chết, cô sợ không còn được ở bên cạnh anh.

Cô không cam tâm để người khác thay thế mình làm bà Doãn.

Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di đi đến bệnh viện của Hình Chí Viễn.

Dọc đường đi cô cứ thút thít mãi làm anh thật sự đau lòng, lo lắng.

" Ngoan, không khóc "
Cả hai bước vào phòng làm việc của Hình Chí Viễn.

Hình Chí Viễn đang uống cafe thì bị Doãn Đình Nghiêm làm cho giật mình đến bị sặc.


*khụ khụ*
" Mau khám nhanh lên "
Anh quát lên.

" Cậu đi khám bệnh hay đi làm ba tôi "
" Cậu mau khám cho vợ tôi? Xem cô ấy như thế nào? "
" Được rồi, chờ người lên lấy máu xét nghiệm....!Ờ mà, vợ cậu bị gì? "
Hình Chí Viễn nhìn qua Khuất Vân Di.

Nhìn cô bây giờ rất khác, thân hình cũng mũm mĩm hơn xưa.

" Cô ấy bị mệt, ngủ nhiều còn bị trễ tháng nữa "
Khuất Vân Di đỏ mặt vì xấu hổ.

Sao anh có thể nói ra vấn đề nhạy cảm như vậy cho người khác biết chứ.

Có thể bỏ qua triệu chứng trễ tháng mà.

Hình Chí Viễn nhíu mày rồi quát vào mặt Doãn Đình Nghiêm.

Vợ có triệu chứng mang thai mà cũng không biết.

" Qua khoa sản mà khám "
" Tại sao cậu không khám? "
" Cậu điên à, tôi làm sao khám thai cho vợ cậu được.

Tôi khám cho cậu thì được, đồ thần kinh "
Hình Chí Viễn bực bội.

Mới sáng sớm suýt bị Doãn Đình Nghiêm làm cho chết sặc và bị chết vì tức.

" Khám thai? Vợ tôi có thai?"
" Chẵng lẽ tôi có thai "
Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di mở mắt to hết cỡ.

" Không..không phải...em không có buồn nôn "
Khuất Vân Di ú ớ nói.

" Muốn biết phải hay không thì qua khoa sản khám "
Hình Chí Viễn nói rồi bước đi dẫn đường.

Anh sợ Doãn Đình Nghiêm hết biết đường đi đến khoa sản.

Khuất Vân Di cùng ý tá đi vào bên trong để khám còn Doãn Đình Nghiêm và Hình Chí Viễn ngồi ở bên ngoài đợi kết quả.

Nãy giờ Hình Chí Viễn cứ nhìn anh rồi cười miết.

" Cậu có thể nào bớt căng thẳng đi được không?"
" Độc thân như cậu thì làm sao hiểu "
Doãn Đình Nghiêm trong lòng bây giờ đang rất nôn nao, khó chịu.

Khuất Vân Di từ trong phòng khám bước ra, cô vui mừng nhảy cẩn lên người của Doãn Đình Nghiêm.


" Chồng à, em mang thai rồi "
" Mang thai mà em còn nhảy như thế này "
Doãn Đình Nghiêm mỉm cười, nãy giờ anh cũng đã đón được kết quả.

Anh còn nhớ hai tháng trước anh cùng cô đi khám thì bây giờ làm gì có bệnh nan y như cô nói được.

" Chồng à, anh có vui không? "
" Vui, rất vui "
Doãn Đình Nghiêm hôn chụt vào môi của Khuất Vân Di.

Hình Chí Viễn đứng bên cạnh chề môi, sáng nay anh chẳng cần ăn sáng.

Khuất Vân Di và Doãn Đình Nghiêm đi về biệt thự, anh sợ cô ở bên ngoài lâu sẽ mệt.

Bảo bối của cả hai đã được 7 tuần tuổi và may mắn là cô không bị nghén.

Vừa lên xe thì Doãn Đình Nghiêm đã gọi cho Doãn gia và Khuất gia thông báo tin vui.

Ông nội Doãn rất vui mừng khi biết tin Khuất Vân Di mang thai.

Chắc ông sẽ kịp nhìn thấy cháu cố của mình rồi.

Khuất Vân Di rất mong bảo bối trong bụng sẽ là con trai vì để kế thừa Doãn gia nhưng Doãn Đình Nghiêm thì lại rất thích là bé gái.

Anh thích một cô công chúa nhỏ giống Khuất Vân Di để ôm ấp, hôn hít mỗi ngày.

Chiếc xe vừa lái vào biệt thự thì Tiết Mặc đã nhanh chóng đi ra tìm Doãn Đình Nghiêm.

Sắc mặt của Tiết Mặc rất căng thẳng và lo lắng.

" Thiếu gia? "
" Có việc gì sao? "
Doãn Đình Nghiêm nhíu mày ôm Khuất Vân Di vào trong nhà.

Sao anh linh cảm được sắp có chuyện không may xảy ra.

Khuất Vân Di cũng đưa đôi mắt nhìn Tiết Mặc, sao lại căng thẳng như vậy? Chẳng lẽ đã xảy ra việc gì?.


" Tôi...tôi "
Tiết Mặc không dám nói vì có Khuất Vân Di ở đây.

" Lên thư phòng "
Doãn Đình Nghiêm nhìn thì đã biết có chuyện nghiêm trọng xảy ra nên Tiết Mặc mới không dám nói trước mặt Khuất Vân Di.

Khuất Vân Di nhìn sang Doãn Đình Nghiêm, anh là đang muốn giấu cô nữa sao? Nếu là công việc ở trên tập đoàn thì tại sao không nói trước mặt cô được.

" Bảo bối, em muốn ăn gì đó hay lên phòng nghỉ ngơi "
" Em muốn lên phòng "
Doãn Đình Nghiêm gật đầu rồi cùng Khuất Vân Di lên phòng.

Nhìn cô ngồi trên giường anh mới an tâm.

" Bảo bối? Em đừng đi lung lung, em bây giờ đang mang thai."
" Em biết rồi "
Doãn Đình Nghiêm hôn lên trán của Khuất Vân Di rồi bỏ qua thư phòng.

Khuất Vân Di nhìn Doãn Đình Nghiêm mà mắt đỏ au lên.

Phụ nữ mang thai rất nhạy cảm.

Cô sợ anh lại làm chuyện gì đó nguy hiểm.

Cô bây giờ đã mang thai rồi, nếu anh xảy ra việc gì thì hai mẹ con cô phải biết làm sao?.

Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm.