" Nói tôi biết! Là em ngang ngược hay là em sai "
Em chề môi chu mỏ
" A! aa! Tỷ tỷ xấu.

.

quá à! Nói như thế thì đều là tại em rồi.

.

hỏng phải sao? "
" Ừ!! Em đều sai "
Em uất ức vô cùng nhưng biết làm gì cô đây
" Tỷ tỷ thật lưu manh! Tỷ tỷ! xấu "
Hân Nghiên nở một nụ cười có chút gian xảo
" Tôi xấu á! Vậy em nói xem tôi xấu ở đâu nào "
Cô nắm lấy tay em đặt lên ngực mình
" Chỗ này!! "
Em như đang bị cô mê hoặc
" Hay chỗ này!! "
Cô đặt tay em vào giữa quần chạm vào nơi không nên chạm khiến em mặt đỏ gây lên hết
Không khí ngại ngùng bị một tiếng gõ cửa làm tan hết
Cốc cốc
" Chủ tịch mời người xuống ăn cơm tối ạ "
Cái giọng điệu ngọt ngào kia là của cô thư ký quyến rủ của Hân Nghiên
" Ồn ào quá! Cúttt "
" Nhưng mà chủ tịch người phải xuống dùng bữa rồi chúng ta cùng đi dự tiệc ạ "
" Cô bây giờ đang ra lệnh cho tôi sao!! "
" Em.


.

em không dám ạ "
" Gớm! Cô mau dẹp cái giọng điệu đó lại cho nghe nó hãm vô cùng "
Hân Nghiên thật sự trong rất dữ, những lúc bình thường mắt em chỉ bằng có 1/3 hôm nay
Thấy cô hơi căng nên em đã nói là mình đói nên 2 người cùng xuống lầu.

Em vẫn còn ngại ngùng việc lúc nảy
Dưới nhà
Cái bàn nhỏ có 6 chỗ ngồi
Cô thư ký kia nhanh tay lẹ chân ngồi vào ngay ghế bên cạnh cô
" Quản gia! Tôi chưa từng có thối quen ăn cơm chung với người khác "
Cô ta giả vờ e thẹn ngồi lùi về sau một ghế, em cũng đứng dậy
" Em đi đâu đấy!! "
Cô hơi cau mày khó chịu
" Ngồi xuống!! "
Hiểu Tinh không hiểu chuyện gì nhưng vẫn ngồi xuống.

2 người cùng ăn cơm khá vui vẻ còn cô ta ngồi bơ vơ một mình, món nào cô ta động đũa thì Hân Nghiên liền không ăn, cô ta thật sự không hề biết ngượng mà vẫn cố sen vào để nói chuyện với cô nhưng đều là vô ích
Phòng làm việc
" Việc hợp tác lần này của chúng ta có phải quá mạo hiểm quá không ạ "
" Không sao! "
( Một chút vốn thì đã sao! Dỗ cho cục nhỏ vui mới là quan trọng )
Đột nhiên cửa phòng làm việc lại mở ra, em từ từ đi vào.

Hiểu Tinh tiến đến đứng trước mặt
" Sao vậy? "
Cô vẫn ngồi trên ghế, một tay ôm nhẹ lấy eo nhỏ mặt ngước lên mà hỏi em

" Tỷ tỷ.

.

! "
" Hữa? Làm sao? "
Em cuối mặt nói
" Tỷ tỷ! Em hong muốn mặc mấy cái áo bó kia đâu "
" Không đẹp à!! "
Em lắc đầu
" Đẹp lắm! Nhưng mà em khó chịu lắm "
Hân Nghiên với nét mặt vô cùng nuông chiều vừa trả lời vừa xoa xoa bụng nhỏ
" Ừ ừ! Vậy bảo quản gia chuẩn bị cho em một chiếc váy thoải má hơn đi "
Em vui vẻ cười rồi quay đi
Hiểu Tinh rời đi cô lập tức quay nói với người trợ lý kia
" Nhìn cái gì! Có tin tôi móc con mắt cậu ra không "
Người trợ lý luống cuống xin lỗi
" Xin!.

lỗi chủ tịch "
Người trợ lý này đã thấy cảnh này rất nhiều lần nhưng mõi lần nhắc đến cô đều phủ nhận việc mình mê mẫn em đến cuồng si
Em được mấy bé người hầu trang điểm thay đồ một lúc cũng khá lâu, cuối cùng cũng đã xong
Hiểu Tinh nhẹ nhàng bước xuống cầu thang với đôi giầy màu xanh ngọc được đính một viên đá quý ngay chiếc mũi giầy và một chiếc gáng phía sau
Một chiếc váy bầu xinh xắn tay phòng nhẹ phần bên ngoài phủ một lớp vải tơ mỏng nhìn rất dịu dàng và đáng yêu
Em hớn hở đi đến trước mặt cô rồi xoay một vòng, chiếc váy đông đưa lên xuống khiến em càng trở nên xinh đẹp
" Tỷ tỷ thế nào? "
Cô còn đang mê đắm trong vẻ đẹp ấy thì liền bị em gọi
" Tỷ tỷ!!! "
" Hả? "
" Có đẹp không? Tỷ tỷ "
Cô dịu dàng đáp lại
" Đẹp đẹp lắm!! "
Em thích thú đến mức nhảy cẩn lên
" Đẹp thật à! Thích thế!! "
" Ừ đẹp! Đi thôi "
" Vâng!! "
Em tung tăng chạy đi trước cô cũng từ từ bước theo sau