Sân bay đầy hỗn loạn, sau khi hai người bảo vệ an ninh kịp thời phản ứng, bóng của người tóc dài không thấy nữa.

"Cô ta đi đâu rồi?" Hai người bảo vệ an ninh nhìn nhau, mà bóng tóc dài kia đã ra khỏi sân bay lên taxi.

Gần tối, Maybach từ từ giảm tốc độ, dừng trước cửa biệt thự.

Vẻ mặt của Lê Kim Huyên mệt mỏi, bước đi bằng đôi giày cao gót, đi vào khu biệt thự về tới nhà.

Vừa vào trong, Lê Kim Huyên liền đã văng giày cao gót, nằm lên sô pha, khẽ thở ra.

"Tổng giám đốc Lê phải khổ rồi.

" Trần Xuân Độ rót một tách trà, đặt trên mặt bàn trước Lê Kim Huyên.

Lê Kim Huyên cố gượng uống, Trần Xuân Độ lại bê một chậu nước ấm khẽ đặt trước cô rồi cười: “Tổng giám đốc Lê làm cả ngày cũng mệt rồi, để anh giúp em mát xa "
"Không cần, tôi chỉ cần tắm rửa là ổn rồi.

" Trong lúc này, thái độ của Lê Kim Huyên đối với Trần Xuân Độ cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không biết là lần trước ăn tôm mới thay đổi như vậy hay là vì nguyên nhân nào khác.

"Tổng giám đốc Lê, cách mát xa của anh thì em cũng biết đấy, đã lâu không mát xa, gần đây em làm việc cũng mệt mỏi, khi đến chỗ những người thân, có lẽ sẽ đau dữ dội hơn.

" Trần Xuân Độ nói.

Lê Kim Huyên nhướn mày, Trần Xuân Độ quả thật nói rất đúng, mấy ngày Lê Kim Huyên qua nhà dì, hoàn toàn đau hơn ngày trước rất nhiều.


Trần Xuân Độ liền tỉ mỉ cầm lấy đôi chân trắng như tuyết của Lê Kim Huyên, một bàn tay to lớn nhẹ nhàng men lên trên chiếc tất màu đen… cọ sát với chiếc tất, phát ra âm thanh khiến cho người ta mê mẩn.

Trần Xuân Độ nhẹ nhàng kéo chiếc tất màu đen ra, mở đôi chân nhỏ nhắn, dường như không thể chờ đợi được mà trượt xuống.

Một đôi chân ngọc đẹp đẽ hiện ra trước mắt Trần Xuân Độ, móng chân trong suốt sáng bóng, da ở chân cũng bóng loáng, không có đến một vết chai.

Trần Xuân Độ nhẹ nhàng đưa chân ngọc vào trong nước ấm, sự thoải mái dễ chịu ôm lấy đôi chân ngọc ngà, Trần Xuân Độ cầm chỗ mắt cá chân, cẩn thận mát xa bàn chân cho Lê Kim Huyên.

Lê Kim Huyên cúi đầu, nhìn Trần Xuân Độ rất nghiêm túc rửa chân cho mình, trong đôi mắt dịu dàng liền lóe lên vẻ phức tạp.

Con người Trần Xuân Độ quả thực cũng không tệ, nhưng trong mắt Lê Kim Huyên, chẳng qua Trần Xuân Độ cũng chỉ là một người con rể bị vô số người chửi bới, hơn nữa cũng không có phẩm chất như Lê Kim Huyên mong muốn.

Khoảng cách của Trần Xuân Độ với người bí ẩn kia quả thực quá xa, đôi khi Lê Kim Huyên cũng hy vọng Trần Xuân Độ có thể lấy người bí ẩn kia làm chuẩn.

Mỗi lần gặp nguy hiểm đều bỏ chạy, là xấu hổ lớn nhất của Lê Kim Huyên.

Trần Xuân Độ thuần thục vòng trên đôi chân ngọc ngà, từng huyệt vị đều được Trần Xuân Độ xoa bóp, máu lưu thông nhanh hơn, khiến cho toàn thân Lê Kim Huyên trở nên tê dại, ngay cả cơn đau ở bụng dưới cũng giảm bớt đi vài phần, thoải mái hết sức.

"Chậc chậc… đúng là ngưỡng mộ quá nha, có người đang ở trong phúc lại không biết hưởng, có một người chồng hầu hạ tốt như vậy, lại còn không hài lòng~" Đột nhiên, tiếng nói của một bóng người xinh đẹp truyền đến từ tầng hai, Tô Hiểu Vân cười rồi từ từ đi xuống, ngồi cạnh Lê Kim Huyên.

Lê Kim Huyên tức giận nhìn Tô Hiểu Vân, cao ngạo nói: "Có giỏi thì mình tìm một người đi chứ, còn không thì đừng đau xót cho người khác…"
"Người khác làm gì có một người chồng có tay nghề tốt như này chứ… tiện tay là xoa bóp, đau nhức trên người đều gần như biến mất.

" Tô Hiểu Vân nói.

"Vậy có giỏi thì khiến cho anh ta cũng xoa cho cậu đi.

" Lê Kim Huyên từ từ nói.

"Bên cạnh tui đang có một nữ ma đầu nằm bên, làm gì dám chứ~" Tô Hiểu Vân trêu chọc.

Trần Xuân Độ cứ ngồi cạnh như vậy, không vì mệt mỏi mà xoa bóp chọn nửa tiếng rồi mới dùng khăn khô để lau, đứng dậy đem nước đổ đi.

Mà lúc này, những đau đớn trên người Lê Kim Huyên đều tan biến nửa phần, những mệt mỏi trước đó cũng bị quét sạch, cơn buồn ngủ như thủy triều áo tới.

"Tớ đi ngủ trước đây.

" Lê Kim Huyên mệt mỏi nói, khuôn mặt buồn ngủ, bước lên cầu thang tròn lên tầng hai.

…………
Một tuần sau, tại cao ốc Lê thị.

Lê Kim Huyên ngồi trong phòng của tổng giám đốc, cầm điện thoại, bấm một dãy số.

Trần Xuân Độ lúc này đang bận rộn với công việc nội trợ trong biệt thự.

"Tổng giám đốc Lê, sao thế?" Chuông điện thoại vang lên, Trần Xuân Độ nhìn màn hình điện thoại thì biết được đó là máy riêng ở công ty Lê Kim Huyên đang gọi, vội vàng trả lời.

"Giúp tôi đi đón người, không thể phân cho mấy thuộc hạ của tôi được.


" Bên kia điện thoại, toàn là giọng nói nhẹ nhàng của Lê Kim Huyên.

"Không sao hết.

" Vẻ mặt Trần Xuân Độ khá ngạc nhiên, không chút do dự liền đáp lại.

Đây lẽ nào là sự tin tưởng khi giao nhiệm vụ của Lê Kim Huyên sao!
Buổi chiều, Trần Xuân Độ đạp xe đến cao ốc Lê thị, đem chiếc Maybach từ ga-ra ra, rồi lái xe về phía địa chỉ khách sạn mà Lê Kim Huyên đã nói.

Maybach cấp S đứng ở cửa khách sạn, theo đó là một bóng hình xinh đẹp với mái tóc dài đeo kính râm từ từ đi ra.

Trần Xuân Độ ngồi ở vị trí lái xe, quay đầu nhìn về phía bóng người xinh đẹp, cảm thấy bóng lưng này có chút quen thuộc.

Bóng người duyên dáng này đi thẳng tới chỗ của Trần Xuân Độ, mở cửa xe rồi ngồi vào trong.

Trên người toả ra mùi thơm, rất nhanh đã tràn ngập mọi không gian trên xe.

Khi Trần Xuân Độ ngửi thấy mùi nước hoa này, sắc mặt bỗng khựng lại rồi biến sắc!
Đột nhiên Trần Xuân Độ quay đầu, nhìn chằm chằm vào người xinh với mái tóc dài hoàn hảo kia, ánh mắt bị thế bởi một tia sắc bén!
"Đã lâu không gặp.

" Khóe miệng người đó hơi cong lên, giọng nói phát ra từ miệng, tràn đầy sự mê hoặc~
Trần Xuân Độ nhanh như chớp, lấy tay tháo kính râm của người đó xuống, một khuôn mặt kiều diễm xuất hiện trước mắt Trần Xuân Độ.

"Là cô!"
Trần Xuân Độ lớn tiếng, anh không ngờ mình lại đụng phải một người phụ nữ tuyệt đẹp mà gây chết người ở chỗ này.

"Bất ngờ lắm sao?" Khoé miệng của của cô ta nhếch lên, nụ cười đầy mê hoặc này, dù là bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể cưỡng lại được.

Trần Xuân Độ nhìn thẳng lên bóng dáng người tuyệt mỹ, con mắt đầy thâm thúy, đúng là anh không ngờ trước nên cũng không có bất kỳ phòng bị gì!"
Nữ thần trí tuệ nổi tiếng nhất thế giới ngầm phương Tây—— Metis!
Đây là người phụ nữ bị nhiều cường quốc truy nã, ngay lúc này đang ngồi cạnh anh, lại còn vô cùng thân mật~
"Cô tới nước C để làm gì… mau nói ra mục đích đi!" Trần Xuân Độ lạnh lẽo lên tiếng.

"Không làm gì hết, chỉ đến để… tùy ý chơi đùa thôi.

" Metis nhẹ nhàng cười nói.

Trần Xuân Độ đương nhiên là không tin người phụ nữ được coi là nguy hiểm nhất ở nước ngoài này, dù là Trần Xuân Độ cũng có thể rơi vào bẫy của cô ta, đương nhiên Trần Xuân Độ cũng không dám nới lỏng cảnh giác.

"Lái xe đi.

" Metis nói.

"Xuống xe, người tôi muốn tiếp không phải là cô.

" Trần Xuân Độ nói.

Metis hơi ngạc nhiên nhìn Trần Xuân Độ: “Không thể ngờ rằng chỉ trong một thời gian ngắn như vậy mà đầu óc anh có vấn đề rồi à? Tôi là vị khách muốn hợp tác với tập đoàn Lê thị, anh hãy tự nghĩ lại hậu quả về sau đi.


"
"Metis, rốt cuộc cô muốn làm gì!" Sắc mặt Trần Xuân Độ đầy giận dữ, anh bỗng đưa tay, bóp chặt cổ họng trắng mềm của Metis!
Trong thế giới ngầm của phương Tây, người Trần Xuân Độ kiêng kỵ nhất chính là Metis!
Vì bề ngoài của người phụ nữ này quá mê người… nếu không chú ý sẽ bị cô ta giày vò như chết đi sống lại! Vô cùng đau khổ!
Trần Xuân Độ sợ rằng lần này cô đến nước C sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn Lê thị.

"Tôi muốn làm gì? Tôi sẽ nói cho anh biết sao?” Vẻ mặt Metis rất bình tĩnh: “Long, tôi khuyên anh hãy ngoan ngoãn đưa tôi đến đó, hội nghị của tập đoàn Lê thị sắp bắt đầu, nếu như tôi đến muộn trong hội nghị lần này… tự anh biết hậu quả rồi đó.

"
Sắc mặt Trần Xuân Độ khó coi, anh từ từ buông tay ra, cảnh cáo: “Metis, tôi cảnh cáo cô… nếu ảnh hưởng đến tập đoàn Lê thị… cho dù là một tổn thương đối với Lê Kim Huyên, dù cô có trốn đến chân trời góc bể… tôi tuyệt đối không tha cho cô!"
"Tôi đương nhiên biết chứ, anh đường đường là Long vương… thì ai dám chọc vào anh chứ~" Netis nở nụ cười quyến rũ.

………….

Trong phòng họp tập đoàn Lê thị.

Lê Kim Huyên ngồi ở vị trí đầu, chờ đợi trong lo lắng, trên lý thuyết, dựa trên lộ trình này, Metis đã phải sớm đến tập đoàn Lê thị rồi chứ, chỉ còn năm phút nữa là đến cuộc họp, sao cô ta còn chưa tới.

Lê Kim Huyên gọi và nhắn vô số cuộc cho Trần Xuân Độ, nhưng anh đều không nhận.

Ba phút… Hai phút…
Từng giây từng phút trôi qua, Lê Kim Huyên bắt đầu thấy hối hận, tại sao lại để Trần Xuân Độ đi đón chứ, người này, vào thời khắc mấu chốt toàn bị long xích xe.

Bỗng nhiên!
Một tiếng giày cao gót từ bên ngoài truyền vào, một bóng người với mái tóc dài xinh đẹp đi vào, mang theo nụ cười áy náy: “Làm phiền mọi người rồi, xe trên đường xảy ra trục trặc, nên đã khiến mọi người đợi lâu~"
Trần Xuân Độ ở cửa ra vào đợi cả tiếng đồng hồ, sau khi hội nghị kết thúc, Lê Kim Huyên bước ra, Trần Xuân Độ mới theo cô vào văn phòng.

"Xảy ra chuyện gì vậy, suýt nữa thì không họp thành công.

" Lê Kim Huyên nhíu mày hỏi.

"Lốp bị hỏng, phải thay cái mới, phí mất một chút thời gian.

" Trần Xuân Độ lạnh nhạt nói.

"Tổng giám đốc Lê, tập đoàn Lê thị không thể hợp tác với Metis.

" Đột nhiên Trần Xuân Độ nói.

Lê Kim Huyên sững lại, khuôn mặt đầy kinh ngạc: “Tại sao?".