Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Hoàng Hậu ngồi trên bảo tọa, người lạnh như băng, trong ngực lửa giận ngập trời, hận không thể đem Liễu Diệp từ Đoạn phủ kéo ra bằm thây vạn đoạn. Hoàng Hậu một lòng đem Liễu Diệp trở thành tâm phúc, còn gả cho mệnh quan triều đình làm vợ, nào biết đối phương vẫn luôn tồn tại tâm tư rắn rết, nhiều năm trước đã phản bội rồi. Nếu không phải Trĩ Nương mạng lớn, nào có thể sống đến bây giờ.

May mắn...

Cũng may trời đất đã định cho Liên Tú nuôi lớn. Hoàng hậu nhìn Đỗ thị quỳ trên mặt đất, may mắn nữ tử này còn có tâm hồn lương thiện, bằng không...., hài tử của bà sẽ chết ở vùng hoang vu dã thú không người biết đến. Mà chính bà cũng sẽ coi Triệu Phượng Nương là thân sinh, hoặc là Triệu Yến Nương, làm cho Triệu gia phú quý trải đường. Liễu Diệp, đồ đáng chết dám đem hoàng hậu đùa bỡn trong tay.

"Ngươi đi xuống đi." Hoàng Hậu vô lực phất tay, đưa cho Phương ma ma một ánh mắt.

Đỗ thị quỳ trên mặt đất không dám thở ra, cũng không dám ngẩng đầu, nghe thế trong lòng càng bất ổn, âm thầm suy đoán Hoàng Hậu có xử phạt thị không? Năm đó có phải Liễu Diệp cô nương được Hoàng Hậu lệnh giết chết hài tử của thông phòng lại bị thị cứu làm hỏng đại sự, hiện tại con của thông phòng đã lớn lên, còn tới đế đô, Hoàng Hậu có thể làm chuyện bất lợi với con bé không. Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Phương ma ma dẫn thị xuống, trong lòng thị bất an:

"Phương Cô, Hoàng Hậu nương nương có trách tội dân phụ không ạ."

"Sẽ không, chỉ cần ngươi câm miệng, không nói với bất luận kẻ nào, rời xa đế đô, Hoàng Hậu sẽ cho ngươi phú quý cả đời."

Đỗ thị vui mừng, liên tục nói:

"Dân phụ chắc chắn sẽ tòng mệnh, chẳng qua dân phụ muốn hỏi Phương Cô, Triệu Tam tiểu thư có thể xảy ra chuyện hay không, nàng ấy cái gì cũng không biết, cầu Phương Cô có thể thay nàng cầu nương nương ạ."

Phương ma ma nhìn Đỗ thị thật sâu, cười một chút, gương mặt nghiêm túc có sắc màu ấm:

"Ngươi yên tâm, ta sẽ hướng nương nương cầu tình, trên đời này người tốt mới có phước báo, ngươi làm chuyện tốt, nương nương tự nhiên sẽ báo đáp ngươi." Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Đỗ thị yên lòng, sợ vì nói ra chuyện năm đó liên lụy Triệu Tam tiểu thư, nghe được Phương Cô bảo đảm, đầy mặt vui mừng.

Khi rời hoàng cung Phương ma ma đưa cho thị hai tấm ngân phiếu, thị đợi khi không người mở ra thấy con số sợ tới mức tâm can loạn nhảy, lại là hai ngàn hai.

Phương ma ma quả nhiên không nói sai, người tốt có phúc báo, có số bạc này nửa đời sau của thị, không làm gì cũng có thể cả đời phú quý.

Thị không dám ngây ngốc ở kinh thành, sáng ngày kế liền ra kinh.

Trong Đức Xương Cung, Hoàng Hậu qua một đêm không ngủ, lửa giận như thiêu đốt bà ta, hoàng hậu hận không thể tự mình đi đến Đoạn phủ, kéo Liễu Diệp ra chất vấn.

Nhưng bà ta gắt gao nhịn xuống, việc nhỏ mà không nhịn thì sẽ làm loạn việc lớn.

Cầm ma ma hầu hạ hoàng hậu rửa mặt chải đầu, thấy sắc mặt hoàng hậu không tốt, nhỏ giọng dò hỏi:

"Nương nương, có dùng chút tuyết ngọc cao không ạ?"

"Cũng được." Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Chờ hoàng hậu trang điểm thỏa đáng, Thái tử cùng Nhị hoàng tử tới thỉnh an, thỉnh an xong, hoàng hậu lưu Thái tử lại. Nhìn Thái tử hoàng hậu than nhẹ một tiếng mặt đầy lo lắng:


"Nghiêu Nhi, mẫu hậu thấy ngươi có chút buồn bực không vui, có tâm sự gì, sao không nói với mẫu hậu."

"Mẫu hậu, nhi thần khi cùng thái phó học, đọc sách hơi chậm chút."

"Việc học làm trọng, nhưng cũng phải chú ý thân mình, Triều ca nhi sắp thành thân, có phải ngươi..."

Thái tử sắc mặt hơi biến: "Mẫu hậu, nhi thần không có việc gì."

Hoàng Hậu lại thở dài:

"Biết con không ai bằng mẹ, ngươi có tâm sự hay không mẫu hậu còn nhìn không ra sao? Cũng là mẫu hậu trước kia không nghĩ đến phương diện kia, tính ngươi lại trầm ổn nên nhìn không ra, Triều ca nhi cùng mẫu hậu nói về Phượng Nương, mẫu hậu nhất thời cao hứng, liền cho chỉ hôn, nào biết đâu rằng ngươi... Đều là mẫu hậu sai."

"Mẫu hậu, nhi thần đối với Phượng Nương không có ý gì, Phượng Nương cùng Bình Triều thành thân, nhi thần từ trong lòng chúc mừng cho bọn họ."

" Đúng, đây mới là Thái tử của chúng ta, lòng dạ rộng lớn, ngươi yên tâm, Tương Nhi cũng không phải là cô nương tồi, chờ nàng vào cửa mẫu hậu lập tức cho ngươi tuyển trắc phi, nhất định sẽ đúng tâm ý của ngươi, chọn lựa cô nương tri thư đạt lễ đoan trang, dịu dàng."

Thái tử đứng lên:

"Nhi thần cảm tạ mẫu hậu."

Hoàng Hậu vui mừng cười, nhìn canh giờ không sai biệt lắm, bảo hắn đến chỗ thái phó. Chờ hắn vừa đi, sắc mặt Hoàng Hậu lạnh xuống nhìn chằm chằm cái ly trong tay, nói với Cầm ma ma:

"Ngươi đến Đoạn phủ cùng Triệu gia thông báo một tiếng, để Triệu Phượng Nương cùng Triệu Yến Nương hai tỷ muội xuất giá chung ngày, cũng là một đoạn giai thoại."

" Vâng."

"Mặt khác, không cần chọn lựa gì nữa, toàn bộ đồ trong khố coi như cho Trĩ Nương làm của hồi môn."

Cầm ma ma khiếp sợ vô cùng, Hoàng Hậu yêu thương cháu gái có thể so với thân nữ luôn rồi. Hầu hạ xong Hoàng Hậu, Cầm ma ma liền cho thái giám đến Đoạn phủ cùng Triệu gia truyền lời.

Trong Đoạn phủ, Triệu thị chính vội vàng giúp Phượng Nương, hôn kỳ còn có ba ngày, thị đem của hồi môn cẩn thận đối chiếu một lần. Thái giám truyền lời tới Đoạn phủ, Triệu thị đại kinh thất sắc, Hoàng Hậu như thế nào lại để Phượng Nương cùng Yến Nương xuất giá chung ngày? Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Triệu gia cũng hết hồn, bất quá Củng thị thấy bình thường, Đoạn gia đã đưa sính lễ qua, nói thật cũng chẳng có gì, đồ cũng không nhiều lại cũng không có gì xuất sắc, cứ như có lệ nên Triệu Thư Tài cũng không nói gì thêm, Củng thị cũng lười so đo. Yến Nương sớm hay muộn cũng phải gả vào Đoạn gia, bất quá là trước mấy ngày, cũng không có gì khác biệt.

Của hồi môn cho Yến Nương là tăng cường tiền bạc trong nhà, cũng được một ngàn lượng bạc, nói chung cũng không đủ nhiều. Nhưng Triệu Thư Tài nghĩ Yến Nương gả vào nhà muội muội, muội muội là người một nhà, hiểu tận gốc rễ, lại là thân cô cô, tất nhiên sẽ không bắt bẻ. Triệu thị sẽ không bắt bẻ nhưng Triệu Yến Nương lại không chịu, vốn dĩ nàng ta còn có kế hoạch của chính mình, ai ngờ hoàng hậu đổi ngày quấy rầy mưu tính của nàng ta. Nàng ta nổi giận đùng đùng đuổi tới Triệu gia, nhìn của hồi môn keo kiệt, cỡ hai mươi bốn nâng, lại còn là chút hàng rẻ tiền, đồ trang sức phần lớn đều là bạc, hơn nữa tỉ lệ cũng không tốt lắm, hình thức cũng không quá thu hút thì càng tức.

Nàng ta biết Phượng Nương có hồi môn là 72 nâng, nhiều hơn nàng ta mấy lần, hơn nữa trân bảo ngọc khí, mã não kim châu, làm người nhìn hoa mắt. Một nhà sinh ra là tỷ muội song thai, lại chênh lệch lớn như thế, nàng ta lập tức đen mặt, chất vấn Củng thị.

Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Củng thị nhẹ giọng nói:

"Trong nhà cũng chỉ có thể lấy ra mấy thứ này thôi, tất cả đều cho một người, của Trĩ Nương cũng chưa phân, nếu ngươi còn bất mãn, thì mẫu thân cũng không có biện pháp gì, ngươi đi tìm phụ thân ngươi đi."

"Ngươi cũng không cần gạt ta, ta biết lần trước tiến cung, Hoàng Hậu nương nương ban thưởng không ít đồ vật, vì sao không có trong của hồi môn?"

Củng thị liếc nhìn nàng ta một cái, ngồi thẳng thân mình, "Đó là Hoàng Hậu thưởng cho Trĩ Nương."


"Rõ ràng là thưởng cho Triệu gia, sao lại cho Trĩ Nương hết, ngươi bất công đem thứ tốt đều cho Trĩ Nương, nói cái gì trong nhà chỉ có mấy thứ này, rõ ràng chính là tồn tư." Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Lan bà tử đứng sau Củng thị, không phục nói:

"Nhị tiểu thư, Hoàng Hậu là xem trọng phu nhân mới đem đồ ban thưởng cho cháu gái, sao giờ nói là cho Triệu gia, chỉ bằng Triệu gia sao Hoàng Hậu lại xem vào trong mắt."

"Ngươi là thứ nô tài không có lễ nghĩa, cũng dám đối với chủ tử hô to gọi nhỏ." Triệu Yến Nương tức giận đến dậm chân.

"Yến Nương, vậy lễ nghĩa của ngươi đâu, ta là mẫu thân ngươi, ngươi đối với ta thế nào? Ta nói rồi, trong nhà chỉ có mấy thứ này, ngươi nếu là không phục, có thể đi tìm phụ thân ngươi, ta bất lực."

Củng thị cũng giận, Yến Nương không biết tốt xấu, xử lý sao cho công bằng thì nàng ta cũng không cảm kích, đơn giản ném cho lão gia, lão gia là thân phụ nàng ta, muốn thì nháo đi.

Triệu Yến Nương ném xuống một ánh mắt tàn nhẫn, liền đến thư phòng Triệu Thư Tài. Thư phòng Triệu Thư Tài ở tây sương, nhà Triệu gia nhỏ, bất quá bước hai nhấc chân là có thể đến.

Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Triệu Thư Tài đã nghe được trong phòng truyền đến động tĩnh, nhìn nữ nhi nổi giận đùng đùng mà đau đầu không thôi.

"Cha, người cần phải thay ta làm chủ."

"Làm chủ cái gì? Mẫu thân ngươi nói không sai, bạc trong nhà đều cho ngươi, cả đại ca ngươi cũng đặt ở một bên, Phượng Nương cùng Trĩ Nương đều không cùng ngươi tranh giành, ngươi còn có gì mà bất mãn."

Triệu Yến Nương hận cực kỳ, nàng ta bất mãn quá nhiều, dựa vào cái gì các nàng ấy đều gả vào nhà cao cửa rộng, nàng ta phải gả cho Đoạn gia biểu ca, của hồi môn cho bọn họ đều phong phú tinh xảo, dựa vào cái gì nàng ta lại ít đến đáng thương?

"Cha, ta mặc kệ, Phượng Nương của hồi môn đến 72 nâng, ta mới hai mươi bốn nâng. Chúng ta là tỷ muội, các ngươi không thể nặng bên này nhẹ bên kia, bằng không ngươi bảo Phượng Nương phân cho ta một nửa."

Triệu Thư Tài tức giận đến mức ném bút trong tay:

"Ngươi quả thực là si tâm vọng tưởng, Phượng Nương là thân phận gì, đó là huyện chủ, ngươi lấy cái gì cùng con bé so? Lại nói hồi môn của Phượng Nương là con bé chuẩn bị, có thực ấp còn được trong cung ban thưởng, Triệu gia một phân cũng không đưa ra dựa vào cái gì bắt con bé phải phân cho ngươi một nửa?" Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Mực nước bắn tung tóe khắp mặt Yến Nương, Yến Nương chỉ cảm thấy máu sôi trên đầu:

"Nàng ta là thân phận gì? Bất quá là đạp lên trên đầu ta, đoạt phú quý của ta, nếu không phải nàng ta thì mấy thứ đó đều là của ta."

Nàng vừa nói xong, liền chạy ra ngoài.

Triệu Thư Tài nghe nàng ta nói mà sững sờ, Yến Nương càng ngày càng không biết cái gì gọi là vừa phải, Phượng Nương ở nơi nào đoạt phú quý của nó chứ.

Triệu Yến Nương nổi giận đùng đùng chạy ra khỏi Triệu gia, trong đầu nàng ta ong ong không còn quan tâm gì mà đi vào hoàng cung, thái giám thấy bộ dáng xấu xí, còn dính mực đen thui mà hết hồn.

"Ngươi đi thông truyền cho Hoàng Hậu nương nương, nói là Triệu Yến Nương tới bái kiến."

Thủ vệ vốn tính muốn đuổi nàng ta đi, nghe được chữ Triệu gia, trong lòng hồ nghi, Triệu phu nhân chính là em gái Hoàng Hậu, hắn không dám làm chủ, nên bảo tiểu thái giám đến Đức Xương Cung xin chỉ thị.

Hoàng Hậu đang nghẹn một bụng tức, nghe Triệu Yến Nương cầu kiến, khóe miệng gợi lên nụ cười, sai người đem nàng ta tiến vào. Triệu Yến Nương vừa vào trong điện, liền quỳ trên mặt đất khóc rống.


"Chuyện gì mà ủy khuất thế, nói bổn cung nghe một chút, bổn cung vì ngươi làm chủ?"

Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

"Nương nương, Yến Nương mệnh khổ, cha không thương mẹ không yêu, khi gả chồng cũng thua chúng tỷ muội, trong nhà cho Yến Nương hồi môn ít đến đáng thương. Yến Nương hỏi phụ thân, phụ thân lại nói Yến Nương không thể cùng Phượng Nương so, Yến Nương khó hiểu, vì sao Phượng Nương tôn quý hơn Yến Nương, chúng ta rõ ràng là tỷ muội song thai mà."

Hoàng Hậu lộ ra chút khó xử:

"Nguyên lai là việc này? Phượng Nương là huyện chủ, ấn theo quy củ xác thật là cao hơn ngươi không ít. Bổn cung mới gặp ngươi cũng cảm thấy thích, nếu lúc trước Liễu Diệp mang ngươi tiến cung... Thôi..."

Khúc sau tựa lầm bầm lầu bầu, lại rõ ràng truyền tới tai Triệu Yến Nương. Trong lòng nàng ta càng thêm khó chịu, nếu cô cô đón nàng ta vào kinh thì thứ Triệu Phượng Nương sở hữu hết thảy đều là của nàng ta.

"Nương nương, Yến Nương mệnh khổ, cầu ngài vì Yến Nương làm chủ."

"Ngươi trở về đi, bổn cung sẽ nói với cô cô ngươi, cho ngươi thêm của hồi môn."

"Đa tạ nương nương, nương nương nhân từ, Yến Nương thập phần cảm động, nếu là nương nương không chê, về sau Yến Nương có thể thường tiến cung bồi nương nương."

Mắt Hoàng Hậu lộ lãnh quang, rũ mí mắt che hận ý;

"Ngươi về sau gả cho người phải hầu hạ cha mẹ chồng, nào có thời gian nhàn rỗi tới bồi bổn cung, chớ có dùng lời này dỗ bổn cung."

"Sẽ không ạ, Yến Nương nhất định làm được, cha mẹ chồng nào có quan trọng bằng nương nương."

" Thế bổn cung sẽ chờ ngươi."

Triệu Yến Nương hoan thiên hỉ địa ra cung, đắc ý trở lại Đoạn phủ, Triệu thị nghe nàng ta tiến cung, còn hướng tới Hoàng Hậu khóc lóc kể lể, tức giận chỉ vào mũi nàng ta:

"Ngươi... Lần sau không được tự tiện tiến cung."

"Hừ, Hoàng Hậu nương nương nói ta về sau hãy thường tiến cung đấy."

Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

"Cái gì?" lòng Triệu thị xoay vài vòng, ngữ khí hoãn xuống: "Nếu Hoàng Hậu phân phó vậy ngươi làm theo đi."

Cả ngày đến giờ tâm thị tựa hồ an ổn không ít, nghĩ đến Hoàng Hậu tin rằng Yến Nương mới là đứa bé kia rồi, bằng không sẽ không bảo Yến Nương thường xuyên tiến cung.

Lát sau lại có cung nhân tới bảo Yến Nương ở cung nói của hồi môn quá ít, Triệu thị tuy rằng giận Yến Nương, nhưng vẫn tặng thêm hai mươi bốn nâng của hồi môn đến Triệu trạch, nói là cô cô cho chất nữ thêm trang. Thế là Triệu Yến Nương liền thành 48 nâng hồi môn.

Nàng ta tuy rằng không thực vừa lòng, nhưng cũng biết 48 nâng đã thực không tồi, nghĩ về sau có thể thường tiến cung, Hoàng Hậu tất nhiên sẽ ban thưởng, còn có thể cùng Hoàng Hậu thân cận, về sau không người nào dám coi khinh nàng ta nữa. Nếu có thể mưu hoa thành công, nói không chừng... Nàng nghĩ đến nhập thần, không khỏi cười lên tiếng.

Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

Hai mươi bốn nâng của hồi môn nâng đến Triệu gia, Triệu Thư Tài liền khen muội muội hiểu chuyện, Củng thị cùng Trĩ Nương đối diện mắt một chút, đều minh bạch là Yến Nương làm tới, bằng không cô cô nơi nào sẽ xuất thêm trang chứ. Triệu Thư Tài đầy mặt hưng phấn đến chỗ mẫu thân. Trĩ Nương bất đắc dĩ cười, nàng phát hiện hiện giờ trong nhà này, cũng chỉ có phụ thân là không lọt vào trong sương mù, người khác đều hoài tâm tư.

Chỉ chốc lát sau, trong cung có người tới truyền chỉ, nói Hoàng Hậu bảo mẹ con nàng tiến cung.

Củng thị đoán là vì hồi môn cho Trĩ Nương, ở trên xe ngựa liền dặn dò nữ nhi, đợi lát nữa vào cung phải nhớ tạ ơn. Trĩ Nương hiểu nên vừa nhìn thấy Hoàng Hậu, hành lễ xong là tạ ơn ngay.

Hoàng Hậu động dung từ trên ghế xuống nâng nàng dậy, phảng phất như lần đầu tiên nhìn thấy nàng, tinh tế đánh giá không ngừng nói:

" Thôi, hài tử ngoan, dì chuẩn bị của hồi môn cho cháu là cam tâm tình nguyện." Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019


Nhìn thiếu nữ lớn lên giống hoàng hậu như thế, tựa như nhìn xuyên nàng thấy dung nhan của mình năm đó vậy.

Hoàng hậu không tự chủ mà sờ mặt Trĩ Nương, ánh mắt từ ái, thật lâu sau mới cho các nàng ngồi xuống, cung nhân đem điểm tâm nước trà trình lên.

"Liên Tú, liên tiếp phải gả ba nữ nhi, mấy ngày nay rất vất vả đi."

" Nhờ phúc trưởng tỷ, nhưng thật ra cũng không nhọc lòng lắm, Phượng Nương có cô cô hỗ trợ, Trĩ Nương lại có ngài trấn cửa, chỉ còn Yến Nương, phí chút tâm tư, nhưng chưa đến mức vất vả."

Hoàng Hậu gật đầu, bảo Cầm ma ma đưa qua danh sách của hồi môn giao cho Củng thị.

Củng thị tiếp nhận vừa đảo qua đã cả kinh từ trên ghế đứng lên:

"Trưởng tỷ, những thứ này quá quý trọng, Trĩ Nương sao gánh nổi?"

" Sao lại gánh không nổi? Trĩ Nương là cháu bổn cung, có gì mà gánh không nổi, muội quá mức chi li rồi."

" Nhưng... Trưởng tỷ, cây san hô tử đàn rồi còn có bàn ngọc cửu ngư hí thủy nữa, Liên Tú trước kia có nghe Phương tiên sinh nói qua là bàn này dùng ngọc thượng cổ mà khắc thành. Nếu gặp nước ấm đế bàn sẽ hiện lên chín con cá đang vui đùa ầm ĩ. Vật giá trị liên thành trân phẩm quý giá như thế ngài sao lại cho Trĩ Nương làm của hồi môn chứ?"

Hoàng Hậu từ ái mà nhìn về phía Trĩ Nương cười:

"Có cái gì mà không được, Trĩ Nương là con gái duy nhất của muội, cũng là cháu gái duy nhất của bổn cung. Bổn cung chỉ có mỗi Vĩnh An là con gái, khi Vĩnh An xuất giá mang theo không ít thứ tốt, này dư lại để ở nhà kho cũng không làm gì, hiện tại Trĩ Nương xuất giá, vừa lúc có tác dụng."

Năm đó khi hoàng hậu xuất giá, bởi vì là thứ nữ, lại là trắc phi, Mai quận chúa chuẩn bị của hồi môn chỉ có lệ, thứ tốt không có gì, mấy thứ này là khi làm Hoàng Hậu, bệ hạ lén trợ cấp. Liên Tú làm thiếp thất, danh phận đều không có, đừng nói là của hồi môn, hai chị em họ đều không thể phong cảnh đại gả.

Vĩnh An thành thân tất nhiên là thập lí hồng trang, oanh động đế đô.

Nhưng khi đó hoàng hậu cũng không cảm khái nhiều, có lẽ là vì Vĩnh An lớn lên giống bệ hạ, tính tình quyết liệt. Mà Trĩ Nương không thế, Trĩ Nương giống hoàng hậu, cũng giống Liên Tú, bất tri bất giác hoàng hậu lại đem Trĩ Nương trở thành.... Hoàng hậu không cho phép Trĩ Nương gả đi lại giống như họ có hồi môn keo kiệt.

Soái – Đào Quân Trang 14.03.2019

"Trưởng tỷ..." Củng thị còn muốn nói thêm.

Hoàng Hậu phục hồi tinh thần lại, kiên định nói:

"Nếu là các ngươi sợ chịu không nổi, không bằng bổn cung cho Trĩ Nương một phẩm giai, Phượng Nương là huyện chủ, Trĩ Nương là cháu bổn cung không thể quá thấp."

Hoàng hậu chuyển hướng qua Trĩ Nương:

"Trĩ Nương, cháu nói cháu muốn làm quận chúa không?"

Trĩ Nương sửng sốt, lắc đầu:

"Nương nương, hảo ý của nương nương chúng ta tâm lĩnh, nhưng trăng tròn sẽ khuyết, ngài đối với thần nữ hậu ái đã đủ rồi, nếu lại nhiều thêm, sợ sẽ đưa tới phê bình."

" Hài tử ngoan, không tham không niệm, có tiến có lui, ngươi so với dì kiên cường hơn, cũng kiên cường hơn nương rồi."

Hoàng Hậu thập phần cao hứng, lần trước phong Phượng Nương làm huyện chủ, cũng có triều thần tỏ vẻ bất mãn, đều bị bệ hạ ngăn chặn. Chỉ nữ nhi là tri kỷ, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra mấu chốt, Trĩ Nương hiện tại không thể trở thành quận chúa, nhưng cũng chỉ là tạm thời, về sau nhất định có biện pháp làm cho Trĩ Nương có thân phận cao hơn các quý nữ trong kinh.

Hoàng hậu bảo Củng thị không cần nói nữa:

"Bất quá là chút của hồi môn, lại là trong tư khố của bổn cung, cho dù là Ngự Sử, cũng không dám nói bổn cung cái gì, các ngươi cứ nhận lấy đi."

Củng thị lúc này mới ngàn ân vạn tạ mà nhận lấy danh sách.

P/S: Trên đời chắc hiếm có ai như Yến Nương, sao tác giả có thể nghĩ ra một nhân vật cực phẩm vậy nhỉ?