Cô cũng muốn có ngôi nhà nhỏ của mình.
 
Chu Gia Càng cứ tưởng ngày hôm qua mình đã nói rõ ràng, cũng gật đầu đáp ứng thật sự vui vẻ, nhưng mà, cái trên bàn này là loại cháo gì đây a?
 
Anh có điểm đau đầu xoa xoa ấn đường, gõ gõ cái bàn, “Lộ Dao, lại đây.”

 
Lộ Dao nghe trong giọng nói của anh có điểm bất đắc dĩ, đi đến trước bàn anh cẩn thận nói: “Sư phụ, làm sao vậy?”
 
Chu Gia Càng chỉ vào cháo trên bàn nói: “Không phải nói em không cần mang cháo cho tôi sao?”
 
“Nhưng mà…… Cái này không phải bổ máu mà! Em đổi loại rồi.”
 
Chu Gia Càng cảm thấy mình muốn phun một ngụm máu tới nơi, nhìn đến biểu tình của Lộ Dao, lại nuốt xuống, ẩn nhẫn mở miệng: “ Tôi nói chính là không cần đem bữa sáng cho tôi, không phải kêu em đổi khẩu vị.”
 
“Ồ… Đã biết.”

 
Lại trả lời dứt khoát như vậy, Chu Gia Càng xua xua tay, ý bảo Lộ Dao trở về làm việc.
 
Lộ Dao cúi đầu trở về chỗ ngồi của mình, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt.
 
Không cần mang bữa sáng đúng không! Vậy ngày mai mang cơm tình yêu cho anh.
 
Trưa hôm sau, Kỷ Ngôn Sâm đến tìm Chu Gia Càng đi ăn, Lộ Dao đột nhiên tiến đến trước mặt anh, lễ phép nói: “Kỷ tổng, em đã chuẩn bị cơm trưa cho sư phụ, cho nên…. Anh có thể đi ăn trưa một mình được không a.”
 
Lộ Dao vừa nói xong, Chu Gia Càng và Kỷ Ngôn Sâm đều ngây ngẩn cả người, cuối cùng Kỷ Ngôn sâm phản ứng trước, ý vị thâm trường cười rộ lên, đối với Chu Gia Càng nói: “Tiểu đồ đệ thật là săn sóc a! Cậu hảo hảo hưởng thụ đi! Tôi cùng Lục lão đại đi.”

 
Lộ Dao nghe Kỷ Ngôn Sâm nói, mặt hơi hơi đỏ lên, sau khi tiễn Kỷ Ngôn Sâm xong, Lộ Dao mới nói với Chu Gia Càng: “Sư phụ chờ một chút, em đem đồ ăn hâm lại.”
 
Nói xong liền đi ra ngoài, không cho Chu Gia Càng cơ hội thắc mắc.