Dọc theo đường đi, Chu Gia Càng cảm thấy Lộ Dao quá bình tĩnh, như thế nào cô một chút nghi vấn đều không có, làm sao khi tỉnh dậy lại ở trên giường, bình thường các cô gái đều sẽ kêu lên sợ hãi đi.
 
Cô không hỏi, anh không nói, hai người liền trầm mặc như vậy.
 


Ngủ một giấc, Lộ Dao tinh thần tốt lên rất nhiều, xem thời gian đã là 3 giờ chiều, cô gửi tin nhắn cho mẹ, nói với bà mình mời sư phụ về ăn cơm, nhắc bà làm thêm vài món ăn.
 
Buổi chiều khi đến công trường, Lộ Dao đã điều chỉnh tốt tâm thái, chuyên tâm đi theo Chu Gia càng nghe anh cùng quản lý nói chuyện.
 

Lộ Dao vẫn luôn cầm camera chụp ảnh, nhìn đến đồ vật cảm thấy hữu dụng liền chụp, chụp xong lập tức đưa đến trước mặt Chu Gia Càng xem.
 
Chu Gia Càng nhìn Lộ Dao cầm máy ảnh chỗ này chụp chỗ kia chụp, không chú ý xem dưới chân, hiện tại công trường hỗn độn thật sự, có đinh còn có rất nhiều đá vụn, gạch men bị cắt, còn có thủy tinh, sao cô có thể mơ mơ màng màng mà chạy loạn a!
 
Chu Gia Càng không yên tâm đi đến phía sau cô, vừa định mở miệng kêu cô đừng chạy loạn, cũng không biết cô bị vướng cái gì, cả người đột nhiên nghiêng về phía trước, trước mặt cô là một mảnh kính thủy tinh vỡ còn có rất nhiều mảnh vụn, đây là do lúc trước có người vô tình làm vỡ cái tủ, còn chưa kịp dọn dẹp.
 
Chu Gia Càng phản ứng đầu tiên chính là bước chân nhanh hơn đỡ cô, cuối cùng là giữ chặt cô, vì cô đi quá gấp, căn bản không chú ý tới dưới chân có một cái vạch trắng dưới chân mình.
 
Vào thời điểm hai người ngã xuống cùng nhau, Chu Gia Càng kéo Lộ Dao vào ngực, xoay người chặt chẽ bảo vệ, mà lưng của anh lại trực tiếp đập vào những mảnh vụn thủy tinh. Đầu anh đập vào mảnh thủy tinh, chiếc kính rơi xuống đất, vỡ vụn, những mảnh vỡ cọ qua cánh tay Lộ Dao, cảm giác hơi hơi đau đớn lạnh lẽo làm cô nháy mắt bừng tỉnh, phản ứng lại, hoảng loạn muốn từ trên người Chu Gia Càng bò dậy, lại nghe anh khẽ rên một tiếng, Chu Gia Càng thở mạnh một hơi, hơi thở khó khăn nói: “Đừng lộn xộn, trên mặt đất rất nhiều thủy tinh, cẩn thận một chút.”
 

Lộ Dao nhìn vẻ mặt chịu đựng thống khổ của anh, lại nhìn thủy tinh đầy đến, sắc mặt nháy mắt tái nhợt, thanh âm run rẩy mà khàn khàn: “Sư, sư phụ…… Anh, có sao không?”

 
Lộ Dao ổn định thân thể, thật cẩn thận từ trên người anh bò dậy, động tĩnh bên này sớm đã làm kinh động những người ở đay, không ít người đã xông tới.
 
Khi người giám sát công trường và các công nhân từ từ kéo Chu Gia Càng lên, Lộ Dao nhìn lưng anh thấy áo sơ mi màu xám của anh đã nhuộm đỏ, càng đáng sợ chính là một vài mảnh thủy tinh đã đâm vào thịt, còn thừa một vài bộ phận nhỏ vẫn không sao, thoạt nhìn có điểm khủng bố, máu vẫn đang chảy ra………..
 
Nhìn đến tình cảnh này Lộ Dao hốc mắt lập tức đỏ, nước mắt xoạch xoạch đi xuống rớt, đau lòng vô cùng, giống như những mảnh thủy tinh kia đâm vào tim mình, cứa vào tim đau âm ỉ, cô đưa tay gắt gao che miệng mình, bởi vì cô sợ mình nhịn không được sẽ òa khóc.
 
Những người ở đây biểu tình ngưng trọng, quản lý công trường còn bình tĩnh, đã gọi người lái xe lại đây.
 

Chu Gia Càng lúc này còn thanh tỉnh, chỉ là phần lưng truyền đến đau đớn làm sắc mặt anh trở nên tái nhợt, trên trán có một tầng mồ hôi lạnh,anh nghiêng đầu nhìn lộ dao vẫn luôn rớt nước mắt, yếu ớt nói: “Lộ Dao……. Lại đây đỡ tôi.”
 
Lộ Dao nức nở đi đến bên người anh, hai bên tay anh đều có người đỡ, cô nước mắt rưng rưng ngơ ngác đứng trước mặt anh, không biết muốn đỡ nơi nào, cô mang theo giọng mũi: “Sư phụ…… Có phải hay không, có phải hay không rất đau?”
 
“Ừm…… Rất đau……” Chu Gia Càng thành thật trả lời, không đau là giả, thủy tinh đâm vào da thịt, còn chảy nhiều máu như vậy, nhìn hốc mắt hồng hồng chan chứa nước mắt của cô, chớp mắt lại mềm lòng, mở miệng nói: “Không có việc gì…… Dưỡng mấy ngày thì tốt rồi, đừng khóc……”
 
Lúc này xe đã ở bên ngoài, hai công nhân đỡ Chu Gia Càng đi ra ngoài, máu trên lưng vẫn đang chảy ra từ từ, Lộ Dao không dám nhìn, mắt đỏ hoe đi theo anh.
 
Bệnh viện nhân dân ở gần đây, 10 phút sau, liền đến cổng bệnh viện, Chu Gia Càng chảy máu quá nhiều bị tra tấn đau đớn có phần yếu đi rồi, Lộ Dao vội vàng chạy đi gọi bác sĩ.
 
Chu Gia Càng rất nhanh được đẩy đến phòng cấp cứu, phần lưng bị thương nghiêm trọng, trước hết đem vụn thủy tinh lấy ra.
 
Lộ Dao ngồi bên ngoài phòng phẫu thuật, thật sâu tự trách, đều do cô quá ngu ngốc, cũng không chú ý dưới chân, công trường vốn dĩ là nơi hỗn độn, cô phải chú ý chứ……
 
Anh là bởi vì cô mới bị thương, cô nhớ rõ anh đem cô che chở trong lòng ngực, bằng không người hiện tại nằm ở bên trong chính là cô.
 
Lộ Dao đỏ mắt cúi đầu không nói, khi nôn nóng đi tới đi lui trên hành lang, khi lại ghé vào phòng phẫu thuật nghe động tĩnh, chờ đợi……
***
Tác giả có lời muốn nói: Cảm giác ta đêm nay không cần ngủ o(╯□╰)o ma kỉ ma kỉ
 
Đồng chí Tiểu Chu bị thương o(╯□╰)o có mộc có cẩu huyết rơi cảm giác a??
 

Nghe nói điểm đánh trừu là thật sự trừu vẫn là mộc có điểm đánh o(╯□╰)o còn có một chương muốn mã đại gia muốn đau lòng ta a cầu âu yếm o(n_n)o
 
 
************
 
5 giờ rưỡi, mẹ Lộ Dao – Lâm Thanh gọi điện thoại tới, Lộ Dao mới nhớ ra quên gọi cho bà, đêm nay là khẳng định không thể về nhà ăn cơm, Lộ Dao đem tình huống nói sơ qua cho bà.
 
Lâm Thanh nghe đối phương vì cứu con gái mà bị thương, khăng khăng muốn lại đây nhìn xem, Lộ Dao đành phải nói địa chỉ cho bà.
 
Chu gia Càng đi vào đã một giờ, Lộ Dao chờ đợi ngày càng khẩn trương hơn, quản lý công trường nhìn cô vẫn luôn đi tới đi lui, liền an ủi nói: “Tiểu cô nương, Chu tổng sẽ không có việc gì, cô đừng vội a!”
 
Lộ Dao nhẹ nhàng gật đầu, lại vẫn là nhịn không được lo lắng.
 
Lúc này, nhà đầu tư khách sạn cũng phái người tới, người cũng là ở địa bàn của mình bị thương, hơn nữa thân phận Chu Gia Càng như vậy, khẳng định muốn đến đây thăm hỏi, chuẩn bị chuyện nhập viện cho tốt.
 
Lại qua mười phút, cửa phòng phẫu thuật rốt cuộc mở ra.