Sáng sớm này hôm sau Ly đã có mặt tại ngôi biệt thự của bố mẹ Ái.
Ly mỉm cười nhìn vào chiếc hộp trong tay mình
" Hôm nay hãy hoàn thành sứ mệnh của mình nhé "
Ly được quản gia dẫn vào phòng khách chờ ông bà chủ ra
Bà Trâm bước chậm rãi từ trên lầu xuống nói vọng lại
" Chào cô bé xinh gái, cháu đến nhà ta tìm ai vậy...? "
Ly nở nụ cười thân thiện
" Dạ con chào bác ạ, con là Ly em họ của anh Khánh.

Hnay con mạn phép qua bên này để thăm bé Dâu, không biết con bé đã dậy chưa vậy bác "
Thấy là người quen bà Trâm nhẹ giọng
" Cháu ngồi đây chơi, lát con bé dậy ngay ấy mà "
Bà Trâm gọi người mang trà ra mời khách
" Bác mạn phép hỏi một câu hơi tế nhị một chút được không...!Cháu đã có bạn trai chưa vậy? "
Ly cười nhẹ
" Thua bác cháu vẫn đang độc thân ạ "
Bà Trâm tỏ vẻ tiếc nuối

" Tiếc quá nhà bác lại có mình chị Ái thôi, nếu có con trai bác sẽ mai mối cho con về làm dâu nhà bác "
Ly ngượng ngùng không biết phải trả lời sao đây thì từ đâu cục bông nhỏ chạy lại hôn chụt vào má Ly
" Cô Ly mang bánh ngọt đến cho con phải ko? "
Bà Trâm nhìn đứa cháu trách yêu
" Vừa mới dậy đã đòi ăn bánh ngọt rồi, mẹ Ái biết sẽ không vui đâu đó "
Cục bông nhỏ bũi môi tỏ vẻ không đồng ý với lời bà ngoại nói
Ly xin phép đưa bé Dâu ra ngoài vườn hít thở không khí trong lành buổi sáng.
Vừa đi bé Dâu vừa hát líu lo vì sáng nay có bánh ngọt mà cô bé yêu thích.

Hai cô cháu nói cười vui vẻ suốt đoạn đường
Ly thì thầm to nhỏ với đứa cháu yêu điều gì mà chỉ thấy con bé gật đầu rồi cười tươi rói.
Chiều đó bé Dâu đòi bố đón về nhà mà không ở chơi bên nhà ông bà ngoại nữa.
Buổi tối con bé nằm trong lòng mẹ ngắm sao trên trời mãi mà không chán.
" Mẹ ơi những vì sao kia tượng trưng cho ai hả mẹ " bé Dâu lên tiếng
Ái nhìn con âu yếm
" Mỗi một ngôi sao ví như một thiên sứ nào đó đang soi sáng cho hành tinh của họ "
" Bảo sao mà những ngôi sao luôn sáng lấp lánh mẹ nhỉ " bé Dâu đáp lời
Khánh thấy hai mẹ con nằm ngoài trời lâu, sợ sương xuống lại ốm mất liền nhắc nhở

" Hai mẹ con lại đây ngồi cùng ba Khánh nào, nằm ngoài đó lâu lại ốm ra đấy "
Bé Dâu vui vẻ sà vào lòng ba mình.
Dâu nhìn ba Khánh nói chuyện với mẹ Ái luôn dành cử chỉ yêu thương nhất mà vui vẻ không thôi
" Các bạn lớp con đều có em, tại sao em lại không có em hả mamy "
Câu hỏi của cục bông nhỏ làm Ái ngạc nhiên
" Sao tự nhiên con lại hỏi mamy vậy, con muốn có em sao...? "
" Vâng có em để chơi cùng với con " Dâu ngây thơ đáp
Khánh nhìn Ái cười tủm tỉm lẩm bẩm
" Đúng là thiên thần nhỏ của ba mà "
Tối đó trong căn phòng ngủ rộng lớn.

Ái đang ngồi nhàn hạ đọc sách thì Khánh bước từ trong phòng tắm đi ra tiến về phía vợ mình
" Em nghĩ sao về đề nghị của bé Dâu "
Ái vờ như không nghe thấy mà chăm chú đọc sách.

Thấy vậy Khánh bèn xoay người Ái về phía đối diện mình
" Em định lảng tránh anh đến bao giờ đây, anh đã nói sự thật cho em biết rồi mà "
Giọng Ái gắt gỏng
" Anh định để e đẻ xong 2 đứa mới làm đám cưới hả "
Khánh nhìn vợ mình mà cười không nhặt được miệng.

Hóa ra Ái lại để tâm chuyện này đến vậy
" Anh đang cho chuẩn bị để em xinh đẹp nhất trong ngày trọng đại nhất mà thôi, chỉ là anh chưa nói cho e biết ".