Giai Mẫn mất tích được 1 tháng, trong 1 tháng này Thiên Minh không đến công ty, ngày đêm nhớ mong cô, anh uống rất nhiều rượu hầu như ngày nào anh cũng uống.
Phía bên Giai Mẫn đang cố tìm cách thoát ra, trong khoảng thời gian này cô nhớ chồng rất nhiều, trước đây cô nghĩ là mình chỉ mới rung động và thích Thiên Minh thôi, nhưng trong 1 tháng này cô rất nhớ anh, và bây giờ cô mới biết cô đã thật sự yêu anh sâu đậm.
Tình cảm mà cô dành cho Thiên Minh nó khác hoàn toàn cho loại tình cảm học đường cô dành cho Dương Quãng.

Đối với Dương Quãng là loại rung động nhất thời do quá khứ có nhiều tổn thương nhưng khi Dương Quãng bật phản lại cô thì tình cảm đó biến mất chỉ còn lại chút ân nghĩa cuối cùng để cô hiến máu cho hắn.
Còn tình cảm cô dành cho Thiên Minh là loại tình cảm khắc cốt ghi tâm,là sự thấu hiểu lẫn nhau, là sự ấm áp anh dành cho cô và tình cảm đó khó có thể thay thế, cho dù sau này có gì đi chăng nữa cô cũng khó mà ngừng yêu anh.
Giai Mẫn cứ đi qua đi lại, đồ đạc sắt nhọn trong phòng cũng được Dương Quãng mang đi cất hết chỉ có vài bộ quần áo do Dương Quãng chuẩn bị hằng ngày điều có người giúp việc mang đi giặt, nhiều lần cô tìm cơ hội trốn ra những lúc người giúp việc lấy quần áo đi giặc nhưng điều bị 4 tên vệ sĩ chặn lại.
Hôm nay hình như Dương Quãng có hẹn đối tác của ba cậu ăn cơm tại đây, anh ra lệnh vệ sĩ phải canh chừng cô cẩn thận, phòng cô cũng cách âm nên cho dù cô thét cỡ nào bên dưới cũng không nghe.

Cô đứng bên cữa sổ quan sát xuống bên dưới thấy 2 chiếc oto, 1 chiếc là của Dương Quãng 1 chiếc là của bên đối tác kia.Trong đầu cô bỏng lóe ra 1 suy nghĩ, cô đã có cách.
Cánh cữa phòng có 1 khe hở nhỏ ở dưới mặc dùng dị vật nhỏ không thể luồng qua được nhưng nước thì có, cô cố gắng xả nước thật nhiều cho tràng cả căn phòng rồi theo khe hở tràng xuống phòng khách, cô tự cắn tay mình cho chảy máu rồi nhúng xuống nước vì thế trong làng nước có pha chút máu loảng.
Hành động của cô đã gây sự chú ý đến đômg đối tác kia:
" Này, Dương Quãng, bên trên có người à nước chảy nhiều thế kia"
Dương Quãng biết đây là trò của Giai Mẫn sai thuộc hạ lên giải quyết hiện trường.Còn anh ở đây tìm lời giải thích.
"À không có gì đâu, trên kia là phòng ngủ của người làm, người này hơi bất cẩn anh thông cảm, tôi cho người lên giải quyết rồi".
Ông ta sau khi nghe Dương Quãng giải thích cũng an tâm phần nào tiếp tục ngồi đàn phán, đáng lẽ hôm nay 2 người bàn bạc công chuyện ở nhà hàng nhưng đây là lần đầu hợp tác nên ông ta muốn bàn bạc tại nhà Dương Quãng.
Hai tên vệ sĩ lên mở cửa phòng thì thấy cô nằm im bất động, 1 tên trong đó chạy lại đỡ cô 1 tên đi tắt vòi nước, lúc này cửa vẫn mở.
Giai Mẫn bỗng mở mắt đấm vào mặt tên vệ sĩ kia 1 cái khiên hắn ta choáng rồi chạy xuống cầu thang, lúc này Dương Quãng phát hiện túm cô lại.người đàn ông lúc này hốt hoảng vô cùng, anh chạy lại." Đây là sao?"
Dương Quãng:" Thưa ông đây là vợ tôi, cô ấy không được bình thường,, ông thông cảm"
Lúc này Giai Mẫn thét lên:" Ông hãy chạy đi, không nạn nhân tiếp theo là ông ấy, cái ghế sôfa ông đang ngồi có chứa 1 xác chết đâys.
Dương Quãng sửng sốt khi nghe cô nói vậy, anh xem thường coi rồi, chuyện như vậy mà cô vẫn bịa ra được.

Còn người đàn ông kia thì 3 giò 4 cẳng chạy đi, mấy tên vệ sĩ cũng chạy xuống túm lấy Giai Mẫn.Bổng nhiên Giai Mẫn ngất xỉu, Dương Quãng tưởng cô bày trò nên đá vào tay cô:" Này nhóc, đừng giỡ trò nữa, vệ sĩ bên ngoài còn 2 tên cô không thoát khỏi đây đâu" Vừa nói anh vừa lay cô dậy, nhưng Giai Mẫn vẫn nằm im.

"Giai Mẫn.


Đừng đùa nữa, người đâu gọi bác sĩ đến đây nhanh lên".
Sau khi hô hoán tầm 20 phút sau bác sĩ đến chuẩn đoán: "Cô ấy có thai 7 tuần rồi".
Dương Quãng:" Có thai?"..
Giai Mẫn giật mình tỉnh dậy: " Tôi có thai ư?"
Lòng Giai Mẫn lúc này vừa vui sướng vừa lo âu, vui vì cô có con với Thiên Minh, lo vì cô sợ con cô sẽ gặp nguy hiểm.
Dương Quãng bây giờ tức giận tột đột:" Hắn bóp cổ cô, tên đó dám làm em có thai?? Hắn dám ư?"
Giai Mẫn hất Dương Quãng ra:" Sao nào, có gì mà không dám, chúng tôi yêu nhau có von với nhau là chuyện bình thường, mau bỏ tay dơ.của anh ra khỏi người tôi".
Dương Quãng càng căm phẫn:" Được, nói hay lắm, nghiệt súc này hôm nay tôi sẽ tiễn nó lên thiên đường".
Giai Mẫn lo sợ:" anh định làm gì?, anh định làm gì con tôi?".
Dương Quãng đẩy cô xuống giường, đi ra ngoài khóa cửa lại.

Một lúc sau, hắn ta mang 1 cây gậy to và 1 túi to đi vào.
Ánh mắt hắn bây giờ chả khác gì ác quỷ dùng sức đập vào bụng dưới Giai Mẫn.
" Ghiệt súc chết đi"
" Giai Mẫn đau đớn la thất thanh:" Cầu xin anh tha cho con tôi, cầu xin anh".
Máu chảy ra dưới chân cô rất nhiều, chưa dừng lại ở đó, hắn còn mở túi ra,lấy mỏ vịt( dụng cụ để nạo phá thai) ra.

Hắn tách mạnh hai chân cô ra, cởi quần con cô ra rồi trực tiếp đưa mỏ vịt vào trong đâm thật mạnh vào và moi ra rất nhiều máu.
Giai Mẫn ngất tại chổ vì 1 quá đau, cô nằm trên 1 vũng máu lớn, Dương Quãng gọi người giúp việc lên để giải quyết và thu dọn..