Giống như kế hoạch đã định, 3 ngày sau đó từ thảo nguyên Lese mọi người đã chia ra làm 3 hướng tiếp theo, bọn họ quyết định là sẽ gặp nhau sau 3 năm nữa ở làng của Ivor. Trước khi chia tay bọn họ đã ôm lấy em thật chặt và bảo rằng em hãy bình an, em mỉm cười bảo bản thân sẽ không sao đâu rồi mới xoay người rời đi.

Khoảng khắc em vừa rời khỏi tầm mắt của họ thì Manila cũng ngay lập tức dịch chuyển em đến Dạ Cảnh, y bảo rằng để thuận tiện cho thời gian ở bên ngoài và bên trong thì cứ 12 năm trong Mộng Cảnh thì sẽ tương đương với 3 năm ở bên ngoài, Mikey vừa nghe xong thì suýt nữa là phun hết nước trong miệng ra.

Y bình tĩnh bảo là dự định cho 24 năm luôn ấy nhưng mà như thế thì Mikey sẽ bị loạn nhận thời gian cho nên mới chỉnh xuống 12 năm. Em lau mồ hôi rồi sau đó hỏi y về những người tham gia mộng cảnh, Manila vừa uống trà vừa liệt kê những cái tên quen thuộc.

Kurokawa Izana.

Kakuchou Hitto.

Haitani Ran.

Haitani Rindou.

Wakasa Imaushi.

Akashi Takeomi.

Số chẵn ghê ta ? Mikey đỡ trán rồi sau đó nhìn thấy Manila nhún vai, y bảo là ngoại trừ 6 người này ra thì còn có 2 người ở bên ngoài có khả năng là sắp đến nữa làm cho em rất hoang mang, tại sao số lượng lại tăng lên thế ?

"Chuyện này đương nhiên là vì ai đó nghịch tung số mệnh của cậu lên rồi."

Manila bất mãn nói rồi đặt ly trà đã vơi đi một nửa xuống khiến cho Mikey không khỏi tò mò về thân phận của người mà Manila đề cập, y bỏ qua biểu tình ham muốn biết rõ kia của em rồi kêu em xốc xốc hộp để chọn người đầu tiên khảo nghiệm, em cầm lấy hộp gỗ rồi sau đó xốc lên xốc xuống.

"Số phận của một người đều được sắp xếp trong hộp gỗ.... nghe có chút hài hước."

"Nếu cậu sống đủ lâu rồi thì sẽ cảm thấy sinh mệnh cùng lắm cũng chỉ là tờ giấy mỏng thôi."

Rốt cục anh đã bao nhiêu tuổi rồi vậy ? Mikey chậc lưỡi rồi sau đó đặt hộp gỗ xuống đất, Manila thò tay vào để lấy ra một tờ giấy, cái tên Wakasa Imaushi đập thẳng vào mắt của y và em, hai người đưa mắt nhìn nhau sau đó vô thức phun ra ba từ.

"Dễ ăn vậy ?"

Khụ, không phải là hai người có ý xem thường Wakasa đâu nhưng mà người đàn ông này chính là người thân thiết với Shin nhất chỉ sau Takeomi nên đương nhiên lúc nào Mikey và Manila cũng được gặp gã ta rồi, thậm chí là lúc Hắc Long tan rã thì y với em thi thoảng còn gặp gã ta mà.

Cho nên dù không cần khảo nghiệm thì hai người đều nhất trí cho rằng là Wakasa sẽ không thích Mikey đâu, vì thế nên Manila quyết định là sẽ không xóa trí nhớ của Wakasa mà sẽ cho gã ta được đối mặt trực tiếp với Mikey luôn.

Nhưng y và Mikey đã đoán sai mất rồi....

Vì đây là lần đầu trải nghiệm Mộng Cảnh cho nên Manila cũng chỉnh cho bối cảnh ở mức nhẹ nhàng nhất có thể, Mikey nhìn Manila hí hoáy ở trong một không gian chỉ toàn giấy là giấy rồi hỏi y mấy tờ giấy này là gì, Manila bảo rằng đó đều là thần khí của y cả cho nên Mikey đừng có sợ hãi quá mức.

Em sẽ tin nó nếu bản thân chưa từng chứng kiến Lorca bị tờ giấy này nuốt như thế nào, Manila sau khi sắp xếp xong thì liền kêu Mikey mau mau đi vào, thái độ có chút vội vã của y làm em rất nghi ngờ, y sốt ruột ném em vào trong trang giấy sau đó xoay người đi ra khỏi phòng.

Không biết bọn trẻ tan trường chưa nhỉ ?

~•~

Wakasa mở mắt nhìn bầu trời xanh thẳm trên đầu của mình rồi cẩn thận ngồi dậy, gã chống cái trán của mình rồi sau đó từ từ nhớ lại mọi chuyện.

Phạm Thiên bây giờ chính là tổ chức tội phạm lớn nhất ở Nhật Bản. Giết người, tống tiền, mại dâm, ma túy tiền bẩn,.... Phạm Thiên dưới tay của Kurokawa thì không chuyện ác nào là không làm cả cho nên phía cảnh sát và chính phủ vẫn luôn tìm cơ hội để tiêu diệt bọn họ tận gốc.

Việc tàu của bọn họ suýt nữa bị đánh chìm giữa biển chính là một ví dụ điển hình. Wakasa vò vò mái tóc ướt của mình rồi sau đó bị một thứ gì đó giật giật ống quần, gã nhíu mày rồi cúi đầu nhìn xuống, hai mắt gã mở to ra khi nhìn thấy cảnh tượng ở dưới nước.

Mikey ? Tại sao Mikey lại ở đây ?

Phải, người đang ở dưới nước chính xác là Mikey của chúng ta, sau khi em bị Manila ném vào trang sách thì bản thân em đã bị ném thẳng xuống biển. Giữa sóng biển hỗn loạn và sấm sét kêu lên ầm ầm trên bầu trời, em nhìn thấy Wakasa chìm xuống biển và nhanh chóng hóa hình để lặn xuống cứu người.

Em ôm anh ta rồi đặt anh ta lên mỏm đá gần đó để mau chóng đi tìm và vớt những người còn lại lên nhưng em bơi và lặn mãi suốt hai tiếng liền mà chẳng thấy thành viên nào của Phạm Thiên cả, Mikey sốt ruột bơi lại về phía của Wakasa rồi sau đó nghe thấy giọng nói êm ái của Manila.

Y bảo là y đã vớt hết những người còn lại và ném họ vào các Mộng Cảnh khác rồi cho nên em cứ yên tâm đi, Mikey tối mặt hỏi y là làm gì mà vội vàng đến mức phải ném em xuống biển thì nghe tiếng y ngượng ngùng cười.

Tôi đang có một nhiệm vụ khá là quan trọng cho nên xin lỗi cậu nhé.

Hừ, anh đừng hòng bao biện ! Mikey vừa nghĩ vừa ôm Wakasa để bơi vào bờ. Sau khi em đặt gã ta lên bãi cát trắng thì cũng lặn xuống biển để đi kiếm đồ ăn cho gã, nói gì thì nói chứ em thật sự rất tôn trọng Wakasa và xem gã không khác gì anh trai lớn thứ hai của mình đó.

Cho nên khi em mang theo một giỏ nhỏ chứa đầy hải sản đi lên thì thấy Wakasa đã tỉnh lại và chuẩn bị đi đâu rồi, em thấy gã chuẩn bị đi thì vươn tay ra giật giật ống quần của gã, kết quả là mắt hai người va chạm và Wakasa đờ người ra.

"Mikey, là em thật hả ?"

Wakasa quỳ xuống rồi lấy hai tay nâng má của em lên, nhiệt độ của gã hoàn toàn làm cho em bị bỏng cho nên em nhanh chóng rụt người lại và chìm thấp người xuống biển, Wakasa hụt hẫng nhìn rồi rụt tay lại khiến em bỗng chốc có chút tội lỗi.

"Tay..."

"Hửm ?"

"Tay của chú nóng quá."

"À, chú xin lỗi em nhé."

Wakasa cười khúc khích rồi nhúng tay xuống biển để hạ nhiệt, em thấy gã ta đã ổn định tinh thần rồi thì đặt giỏ hải sản mình kiếm được để lên bờ, Wakasa kinh ngạc nhìn chúng rồi hỏi em bắt cho mình sao, em nghiêm túc gật đầu rồi phe phẩy vây đuôi của mình khiến Wakasa ngứa ngáy đến mức vươn tay ra xoa đầu của em.

"Em thương chú quá nhỉ ?"

"Ai bảo chú tuổi già sức yếu làm gì."

Chậc, miệng lưỡi vẫn khó ưa như xưa nhỉ ? Wakasa chẹp lưỡi rồi đưa tay ra nhéo má của em làm em kêu oai oái cả lên, gã thả má của em ra rồi bị em cắn một nhát lên tay, Wakasa nhìn dấu răng của em trên bàn tay của mình mà giần giật mi mắt.

Hồi còn nhỏ em cũng cắn gã tương tự thế này thậm chí còn có vết rướm cả máu nữa cơ, gã nghĩ đến vết sẹo ở lưng mình mà trong lòng ngứa ngáy, em dè chừng nhìn bàn tay oan nghiệt của gã rồi sau đó lặn người xuống nước, đôi mắt hoa đào nhìn gã tựa như cá nhỏ đề phòng mèo lớn vậy.

Mèo lớn lại càng thêm ngứa tay nhưng cuối cùng vẫn chẳng làm gì cá nhỏ nữa, gã vẫy tay kêu Mikey đi lại với mình rồi hỏi em vì sao lại ở đây, em nghiêng đầu rồi bảo rằng bản thân đang nghỉ ngơi trên tảng đá gần kia thì thấy trời nổi bão, vốn dĩ là định lặn xuống biển rồi nhưng ai ngờ lại nghe thấy tiếng nổ nên em mới bơi lại để xem thử tình huống.

"Kết quả là em vớt được chú ?"

Wakasa nhìn bé con gật đầu như giã thóc kia thì cảm thấy bất lực vô cùng, em có thể nói với gã một câu gì đó nhẹ nhàng hay không ? Hoặc là em ừ một cái cũng được chứ ai đời lại chỉ gật đầu với lắc đầu với người lớn chứ.

"Em đấy, nhỏ hơn chú 10 tuổi mà chẳng lễ phép chút nào."

Em che cái trán nhỏ bị Wakasa búng trông có phần hơi ngộ nghĩnh và ngây thơ, em cũng không có ý định chỉnh lại hành động của mình đâu vì lúc nào ở trước mặt của Wakasa em đều có cảm giác mình vĩnh viễn là một đứa trẻ vậy ấy nên căn bản là chẳng cần gồng mình để tỏ ra mạnh mẽ làm gì cả.

Còn Wakasa thấy bánh nếp nhỏ nhà mình vẫn là dáng vẻ như xưa thì vui vẻ vô cùng, gã chọc ghẹo em xong rồi cũng mang giỏ hải sản em bắt được đi lại chỗ bóng râm để sơ chế, Mikey bảo là để em đi kiếm thêm chút đồ uống nữa, Wakasa nhìn thoáng qua một cái rồi nhíu mày gọi em lại.

Gã kêu em là mặc quần vào rồi hãy đi kiếm đồ, em nhìn cái áo sơ mi đã ướt chèm nhẹp của mình rồi cũng ngoan ngoãn lấy quần áo mới vào bóng râm để thay đồ, gã bất lực nhìn em lần nữa rồi xoay người nhóm lửa để nướng hải sản.

Được gặp bé con ở đây gã rất lấy làm vui mừng nhưng ngoài sự vui mừng ra thì gã còn lấy làm lo lắng khi Mikey ở một mình trên cái đảo này, nhỡ như ngoại trừ gã ra mà còn thành viên nào của Phạm Thiên bị trôi dạt vào đây thì biết làm sao đây ? Tên đó chắc chắn sẽ bắt em về để cho Izana giam cầm lần nữa cho mà coi mà gã thì lại không nỡ nhìn em bị Izana bắt về Phạm Thiên đâu.

Em mang theo mấy trái dừa và trái cây về thì bắt gặp Wakasa đang đang định ném ruột của cá đi, em kêu gã đừng ném đi rồi sau đó đi lại xem thử gã nấu nướng thế nào rồi, kết quả là khiến cho một con người nghiện bếp như em phải nhăn hết cả mặt lại.

"Èo, chú định làm cá viên hay sao mà thịt cá nát bét vậy ?"

Wakasa ho khan trước lời nhận xét của em, ngày trước bản thân gã chỉ thường ăn đồ ăn có sẵn ngoài tiệm thôi chứ nấu ăn thì cùng lắm cũng chỉ ốp được trứng, em nhìn Wakasa hậu đậu như vậy thì quyết định xắn tay áo lên để thay Wakasa làm cá, món cá nát bươm thì em quyết định lấy nó vo viên để nấu thành canh, dẫu sao thì bản thân em cũng có mang rất nhiều thứ để phục vụ cho việc nấu cơm mà.

Wakasa đứng cạnh nhìn em thoăn thoắt làm cơm mà như đang trở về khoảng thời gian bản thân còn hay đến nhà Sano chơi. Mikey 11 tuổi sẽ thường xuyên mặc tạp dề để đi ra ngoài chào gã, cậu bé lùn lùn đáng yêu sẽ nhìn gã rồi vòi gã đưa bánh và kẹo cho mình khiến gã bao lần phải kí đầu của em.

Kết quả mấy lần còn làm bé con uất ức đến bật khóc rồi Shinichirou sẽ lao ra và cho gã ăn một đập đau điếng. Mỗi lần như thế gã đều sẽ ở lại và dùng bữa với nhà Sano, Mikey bé nhỏ mang những đĩa thức ăn đầy ắp ra bàn rồi sau đó sẽ cười toe toét mà mời bọn gã dùng cơm.

Hoặc là đôi khi gã sẽ đứng ngoài cửa bếp mà nhìn Mikey nấu cơm, lúc nấu cơm Mikey lúc nào cũng rất chăm chú và cẩn thận, em xắt rau rồi nêm nếm đồ ăn sau đó lại kề ghế lên để kiểm tra nồi cơm mình đặt có đủ nước hay chưa, bé con ở tuổi ấy nhẽ ra phải làm loạn cùng đám bạn mới phải nhưng Mikey vì muốn anh trai đỡ vất vả hơn nên đã học nấu ăn rồi cùng với Ema dọn dẹp nhà cửa mỗi ngày.

Bé bánh nếp của gã vẫn luôn trưởng thành và đĩnh đạc như vậy nhưng bản thân em lại chẳng hề mất đi sự ngây thơ và ngốc nghếch của mình.

Có lẽ em vẫn chưa biết là gã yêu em đâu nhỉ ? Cũng phải, em là một đứa trẻ rất ngây thơ và ngốc nghếch về mặt tình cảm mà, Wakasa thở dài rồi sau đó nạy trái dừa trong tay mình ra, Mikey sau khi nấu đồ ăn xong thì tạo đá bỏ vào dừa rồi uống một ngụm đầy thỏa mãn.

Gã nghĩ là mình lại yêu em nhiều hơn mọi khi rồi.

~•~

Mấy cô nghĩ tui sẽ ngược Wakasa à ? Nope :3