...Tại Nhật Bản 10h30'...

Ở phía sau cánh gà...

-Anh rốt cuộc là kẻ nào?_Song Tử đề phòng

-Tôi...giống em._Bảo Bình nhếch môi cười nhẹ một cái

-Tôi với anh có gì mà giống chứ?_Song Tử biết nhưng vẫn không thừa nhận

-Em muốn nói thế nào chả được, nhưng mà dù sao cũng không thay đổi được thân phận của mình đâu._Bảo Bình ghé sát môi Song Tử và hôn chụt 1 cái 

Còn Song Tử thì rất đỗi bất ngờ. Anh ta...anh ta đã cướp nụ hôn đầu của cô! Từ khi sinh ra đến giờ cô chưa từng tiếp xúc với 1 người đàn ông nào! Anh ta là kẻ điên! Chắc chắn là kẻ điên! Cô giơ tay lên định cho Bảo Bình 1 bạt tai...

Bộp!

-Em muốn đánh tôi cũng được! Nhưng nó sẽ đúng...nếu như em có thể tìm ra tôi trên hàng tỷ người Trái Đất nha! Bái bai!

Nói rồi Bảo Bình biến mất với những cánh hoa hồng rơi lả tả. Còn Song Tử tay vẫn trên không trung bất lực nhìn tên đáng ghét kia biến mất.


-Tên khốn! Tôi nhất định phải tìm anh cho bằng được!_Song Tử nắm tay thành quyền

Một người đến từ vũ trụ như cô mà phải sợ tên "đồng loại biếи ŧɦái đáng ghét như Bảo Bình" sao? Kẻ đã gây thù chuốc oán với Song Tử cô thì sẽ không được toàn thây đâu!

...Tại Việt Nam 7h00' tối...

Thiên Yết hiện đã đến chỗ hẹn với người kia. Ngoài sách mang theo yêu cầu, trên tay cô vẫn có một quyển ngẫu nhiên về một lĩnh vực nào đó. Quả là Đội phó ham học hỏi mà!

Thậm chí ngay cả tác giả cũng không hiểu nổi. Một người ít nói và ham đọc sách như Thiên Yết sao có thể cãi và lý luận hay đến như vậy? Trừ khi là người có kiến thức cao hơn ví dụ như Đội trưởng Kim Ngưu...chứ chẳng ai là không tin những gì cô nói ra vì nó quá logic theo chiều hướng đan xen giữa thực và ảo.


-Xin lỗi tôi tới hơi trễ!

Anh chàng hẹn với Thiên Yết bước đến đối diện chỗ cô đang ngồi, đưa tay ra chào hỏi xã giao. Thiên Yết gập quyển sách lại, ngước nhìn chàng trai ấy. Cả hai đều đang nhận xét vẻ ngoài của nhau.

Nói chung là ngoại hình xinh đẹp, cao ráo, sáng sủa... Trang phục là đồ trong ngành nên không có gì cần phải nhận xét nhiều. Cả hai đều làm vừa mắt đối phương.

-Anh muộn 1 phút 17 giây._Thiên Yết bắt tay xã giao, lạnh lùng phán

-Nếu quý cô luật sư muốn kiện tôi trễ giờ thì tôi cũng rất sẵn lòng!_Anh chàng cười nói, nhìn vào thẻ chứng nhận luật sư được làm từ vàng sáng bóng

Xem ra cô ấy không phải dạng vừa đâu nha!

-Không nghiêm trọng đến nỗi vậy. Nhưng mà 1 phút 17 giây này tôi có thể giải quyết xong một phiên tòa rồi nên hôm nay anh phải đền bù._Thiên Yết nhìn trang sách không rời mắt, từ tốn nói


Anh chàng có chút lạnh gáy. Muốn anh bao cũng được thôi! Anh đâu có thiếu tiền...nhưng mà cô gái này không xạo đấy chứ? 1 phút 17 giây kết thúc được cả 1 phiên tòa? Đùa anh chắc? Tuy vậy anh vẫn tin vì cô trông rất nghiêm túc, hơn nữa cái thẻ chứng nhận kia cũng đủ biết là cô gái này giỏi đến mức nào rồi. Người như vậy ở Trái Đất rất hiếm nha! Tất nhiên là không tính anh và mấy thằng bạn mất nết kia của anh rồi!

-Được! Dù gì cũng là đàn ông mà tôi lại có lỗi trước!

-Anh tên gì?

-Sư Tử.

Thiên Yết dừng việc đọc sách, soi xét anh ta chút xíu. Sư Tử cũng không biết cô đang nghĩ gì nhưng ánh mắt đang dò xét đó thì anh tinh lắm nha!

-Tên anh đặc biệt đấy! Tôi Thiên Yết rất vui được gặp.

-Tên của quý cô cũng thật hay!_Sư Tử cười nhẹ

-Quá khen rồi. Sách của anh tôi đã đem đến rồi. Anh cứ từ từ đọc nếu không thích có thể đem đổi bất cứ lúc nào. Tôi xin phép về trước!
Nói rồi Thiên Yết rời đi mà chẳng cần bao ăn tối vì cô cũng đâu có thiếu tiền. 

Sư Tử ở lại không nói gì nhưng anh cảm thấy người con gái này không đơn giản chút nào. Từ khi xuống Trái Đất đến giờ, anh mới thấy một cô gái như này. Xem ra phải tìm hiểu chút ít rồi.

-Mà nói mới nhớ...Chỉ huy trưởng chắc vẫn đang trong bệnh viện để trốn việc thì phải. Đúng là toàn những thành phần kì lạ.

Sư Tử lắc đầu và cầm sách rời đi ngay sau đó.

Mời các độc giả đón đọc chap tiếp theo nha, bái bai :3!