[+Cảnh báo: chương chứa H, không thích thịt có thể chuyển chương sau]


Tư Vực chợt hôn lên mi mắt cô, cánh môi khẽ mở lưỡi ướt cướp đoạt giọt nước mắt như trân châu thưởng thức hương vị ,vẫn không chút nào làm giảm cơn khát, yết hầu khô khốc lăn lộn. "Anh muốn em."


Trầm thấp dụ hoặc thanh âm trong bóng tối phá lệ thật nhẹ: "Có được không?"


Tân Mai từng nghe qua một thuyết giảng nói trên đời này con người có một loại bản năng gọi là tập khí, Vực và cô theo tập khí ân ái đời trước mà thu hút lẫn nhau.


Nhìn anh ở trước mặt mình không thể tự chủ được, Tân Mai cánh môi vừa kéo: "Anh biết em là ai không?"


"Vợ tương lai của anh." Tư Vực hầu kết phát ra khàn khàn thanh âm gợi cảm, Tân Mai nghe anh câu nói trái tim khoảnh khắc nhảy múa vui mừng không nói thành lời.


Cô biết, dù ở bất kỳ nơi đâu hoàn cảnh nào thì ở sâu thẩm tiềm thức anh vẫn luôn yêu cô.


Tân Mai không phản kháng thậm chí còn mặc kệ đôi môi dần lướt xuống trêu đùa trên ngực mình, cô dần dần thả lỏng thần kinh, cơ thể lún sâu thuận theo.


Thiếu nữ áo váy không biết từ khi nào đã trượt xuống thắt lưng, trước ngực hai cái bánh bao chỉ vừa đủ bằng một bàn tay, trắng trắng mềm mềm phía trên đỉnh viên hồng anh ngon miệng lại đáng yêu, Tư Vực mút một bên ngực cô, nuốt vào nhuỵ châu gặm cắn, nhũ hoa hương thơm càng khiến cho anh ý loạn tình mê, anh cũng không còn cách nào chịu đựng được nữa, nhanh chóng cởi quần của mình, ôm cô lên giường.


Bắp đùi nõn nà bị một bàn tay thô ráp tràn đầy vết chai vuốt ve di chuyển, ma xát sờ soạng làm da thịt mỏng mịn của cô ẩn ẩn sinh đau, quần lót nhỏ bất ngờ bị giật kéo xuống. Hai chân đột nhiên bị anh tách thành chữ M.


"Chậm đã......."Tân Mai đang định nhắc cô mới 17 tuổi anh muốn làm gì? Thì dưới phần thân thể đã ướt át cảm giác được một loại nhiệt độ khác.


Có thứ gì đó mân mê ở vùng đất thần bí của cô, thậm chí ý đồ khai phá.


Tư Vực ngón tay quẹt ra hai cánh hoa môi quặp chặt bên dưới, trong bóng đêm như chiến binh đang thăm dò đường đi để tiến quân xâm phạm lãnh thổ màu mỡ.


Tư Vực thẳng tay mân mê u cốc, ngón tay tà ác chợt chọc vào bên trong, tìm được viên châu được hai cánh hoa bao bọc, thon dài ngón tay ác ý đùa bỡn ở tiểu huyệt.


"A...... A..." Tân Mai không tự chủ được giọng nói của mình, điểm mẫn cảm như bị người biết được, cả người chợt cứng ngắc, toàn thân không ngừng run rẩy.


Mật dịch ở u huyệt trào ra một dòng chất lỏng dính trên tay anh.


Tư Vực rốt cục không nhịn được cúi người hôn lấy cánh môi hồng dụ kia, khô khốc yết hầu nuốt xuống tiếng rên của cô, Tư Vực hạ thân điên cuồng gào lên khó chịu, anh ôm thật chặt vòng eo mảnh khảnh mà mềm mại của cô, bắp đùi cường ngạnh tách bắp đùi cân xứng của thiếu nữ, sau đó lấy gậy th*t cao ngất nóng ấm ma sát lên cấm địa mềm ướt của cô.


Chỗ đó của anh giờ đây to lớn sưng phồng, màu sắc hồng nhạt phấn nộn thiếu niên theo bản năng muốn cắm đi vào, tuy rằng vẻ ngoài nhìn như thành thục lại còn bỡ ngỡ ngô nghê động tác cho thấy anh chưa từng thực chiến bao giờ, kích cỡ cọ vào trong Tân Mai liền biết nó không phải dạng vừa. Ở thế giới nào anh cũng mang theo hung khí doạ người chuyên làm cô khổ sở.


Tân Mai không biết nhớ tới điều gì, cô có chút áp lực giãy giụa thân mình.


Cô chưa kịp né tránh đã biết không kịp nữa, gậy th*t nóng rực nghênh ngang kia đã tiến mạnh vào, vào thật sâu trong hoa huy*t mềm mại xinh đẹp của cô.


Tân Mai hạ thân như bị ngọn lửa to lớn xông vào thiêu cháy đau đớn, cô phối hợp muốn giảm bớt cảm giác bị thiêu cháy này, lại phát hiện ra rằng điều đó là vô dụng, bên dưới càng lúc càng đau rát.


Phòng tối om om, anh không thấy rõ biểu tình cô, nhưng bên dưới chặt chẽ siết đến anh cũng rầm rì đau nhức.


Tân Mai cắn môi, nước mắt lả chả thở dốc mắng: "Không được cử động, đau chết bà rồi..."


Tư Vực không dám động lý trí còn sót lại vẫn làm anh ưu tiên cảm thụ của người trong lòng, nhịn đến trán đều toát mồ hôi, hổn hển ẩn nhẫn hơi thở chứng minh tình huống cũng không dễ chịu.


Trong phòng tưởng chừng thời gian trôi qua thật lâu. Tư Vực vẫn luôn mê đắm đôi môi cô cũng nhiệt tình thích chà đạp bánh bao nhỏ mà ngậm mút, quả thật một thoáng đã di dời nổi đau đi.


Tân Mai bên dưới dần dần thích ứng, cảm giác tê liệt đau nhức lúc ban đầu dần thay thế bằng bị dị vật xâm lấn.


Nghĩ đến dị vật nóng rực này là của Tư Vực, âm đạo càng không ngừng tuôn ra dòng suối ấm áp, Tư Vực cảm giác được thiếu nữ bắt đầu động tình, anh vuốt ve khuôn mặt cô, thấp giọng hỏi: "Anh động được không?"


Tân Mai nhỏ nhắn đầu gật một cái sợ anh không nhìn thấy, mới hé môi "Ừm" một tiếng.


Tư Vực gậy th*t chưa kịp xuyên hết qua vẫn đang án binh bất động bắt đầu từ từ chậm chạp áp sát thấm ướt vách tường u cốc, chậm rãi dùng mũi nhọn chen vào, mở đường vào sâu hơn trong hoa huy*t chật hẹp.


Nhấp nhẹ vài cái tiếp đón giao lưu, nhận thấy huyệt nhỏ dần thả lỏng đã không bài xích anh.


Tư Vực dị vật nhẹ nhàng đâm vào lỗ nhỏ trơn trượt ấm áp, bất ngờ nhét hết vào trong.


"Nga.....a.....""Một trận khoái cảm co rút truyền tới,  dị vật bên trong kích thích hoa huy*t tiến vào lúc nhẹ lúc nặng, chợt sâu chợt cạn, sự vui thích dần thay thế cảm giác phá thân đau đớn, Dương v*t bắt đầu tung hoành hoạt động khuấy đảo cọ xát, Tân Mai miệng nhỏ rên rỉ không ngừng, đầu óc chìm đắm mà hồ ngôn loạn ngữ: "Ư......chậm một chút......a..........a.....nhanh hơn nữa......."


Tân Mai đầu ngón chân co lại, cảm giác như mình sắp lên đỉnh, U huy*t vừa vui thích vừa căng thẳng, bị làm cho không kịp hô hấp.


Cả hai người họ như hoà hợp thành nhất thể, chỗ giao hợp dính nhớp mật dịch lẫn tia máu xử nữ nhộp nhẹp vẫy ra tia nước liên tục.


Lúc này anh chợt dừng lại, làm Tân Mai sắp cao trào trở nên hư không kỳ quái, cô định mở miệng.


Tư Vực chợt ra động tác bất ngờ, dương v*t trơn trượt tráng kiện rút ra khỏi lại thật mạnh đâm vào.


"A..." Tân Mai không phòng bị khoái cảm đột nhiên đánh tới làm cô la hét không biết trời trăng mây nước.


Âm đạo co thắt kịch liệt phun trào mật dịch tựa ngàn vạn miệng nhỏ đang liếm chặt từng gân mạch trên côn th*t làm Tư Vực thoải mái đến da đầu tê dại, toàn thân điện lưu như chạy khắp người làm mỗi tế bào kích thích đến hưng phấn kêu gào, thần kinh trống rỗng điên cuồng chỉ biết không ngừng thao thiếu nữ dưới thân.


"Em sắp không được....." Cô bị anh gác chân lên vai, vừa mới cao trào vô lực mềm mại cơ thể lại lần nữa bị dương v*t cứng rắn kích tình, hùng dũng phục kích mãnh liệt , bên dưới bạch bạch va chạm.


Tân Mai ngực nhỏ bị Tư Vực dùng sức xoa niết, cơ thể cô mềm thành bãi bùn, cả thân thể run rẩy không thừa nhận nỗi: "A....Vực.........em lại sắp tới....."


"Thả lỏng." Tư Vực không ngờ càng thao cô, bên dưới phản ứng lại càng chặt như vậy, bức đến anh sắp nổ tung.


Nhưng không đợi anh chống đỡ duy trì, âm đạo trơn nóng kịch liệt co bóp trào ra dịch thể tưới đẫm thấm ướt xương mu nơi tư mật hai người giao hợp.


"Ưm....Đủ rồi....." Tân Mai tiếng hét suy yếu thổ lộ. Thật mệt muốn ngất.


Thanh âm rơi xuống cùng lúc Tư Vực bất ngờ bắn hết mầm móng của mình vào bên trong thiếu nữ.


Anh bắn xong, cô âm thầm mừng rỡ, mệt mỏi đến mi mắt bắt đầu đánh nhau.


Cô nhắm mắt không phát giác được hai mắt Tư Vực phóng ra tia nhìn say đắm, sau đó lại chuyển thành lên men dục vọng.


Ngón tay mân mê chỗ nhày nhụa dịch thể hai người giao hợp, Tư Vực chợt phun ra một câu "Không đủ." anh đôi mắt bỗng trầm xuống.


Cánh tay lật lọng người Tân Mai lại, tựa lưu luyến lại thân mật cọ cô phía sau lưng. Tân Mai chốc lát bắt đầu có thể cảm giác được vật nam tính đang thức tỉnh trên mông cô cọ sát làm nũng, người kia ướt dầm dề tiếng hít thở hỗn loạn hơi thở không thể khống chế như si mê mà đặt chiếc mũi dính ở trên gáy cô.


Chuông nguy hiểm vang lên cảnh báo.


Tương Vực trước đây cũng là câu nói ngựa quen đường cũ này dụ dỗ cô đồng tình liền không biết mệt mỏi cày cấy, hại cô ngày đêm đều điên loan đảo phượng cùng hắn.


Tân Mai nhấc lên mi mắt phát sinh cảnh giác, lập tức nhanh nhảu xác chết vùng dậy bỏ chạy.


Tư Vực thề sống không buông, không còn cách nào khác, Tân Mai đành phải dùng ly nước gõ hôn mê người.


Cô ra tay xong mới giật mình, kiểm tra Tư Vực không bị đánh hỏng chỗ nào liền xoa xoa mắt, cô nhớ đến mục đích chính của mình, không dám ở chỗ này trầm mê nam sắc.


Cô định đi xuống giường lại phát hiện cánh tay trái bị anh nắm chặt, dùng sức xả mạnh mới trốn thoát.


Chiếc khăn lụa màu xanh quấn trên bàn tay cô tuột ra bị anh nắm chặt trong tay. Hàm hồ vô thức mơ màng gọi cô: "Đừng đi."


Tân Mai nhìn anh loả thể trên giường có chút suy xét, cuối cùng vẫn là cúi người giúp anh tròng lên quần áo.


Bà đây không phải loại con gái chơi xong liền ném một xó, mặc váy không nhận người.