Tân Mai tự biết thân phận ở Thất Sát điện chính là được nuôi lớn lấy thịt.


Cô say sưa gặm cả rổ đào nhai nhai nuốt nuốt, một tay nâng từng thìa canh tổ yến măm măm bồi bổ dinh dưỡng, vừa phát biểu: Lão Cẩu cho ta hỏi.


"Hả?"


Hộ pháp bao tuổi rồi?


"40 tuổi."


Điện chủ tuổi có già không? Hắn đã ngủ cùng nữ nhân nào chưa?


Lão Cẩu mắt loé loé, phấn khởi đáp: "120 tuổi hơi già, nhưng vẫn là lão xử nam chưa bị khui hàng, sao nào cô muốn ôm đùi hay bốc tem hắn à?"


Tân Mai trợn trắng mắt, 120 tuổi là cái quỷ gì?


Hắn đáng tuổi ông nội...à không hơn ông cố nội của cô đó biết không.


Phải trốn thôi, trâu già thịt dai không thể gặm.


Lão Cẩu thấy cô ôm một đóng trang sức diếm lên người, không khỏi giác ngộ.


Hình như Lão quên nói ma đầu điện chủ này rất đẹp trai hình hài giống trai trẻ hai mươi thôi, có lẽ do tuổi hộ pháp khớp khuôn mặt làm doạ đến cô.


Từ khi quay về Thất Sát Điện cô được đối đãi rất tốt cẩm y ngọc thực đủ đầy nhưng vì tránh số kiếp an bài cô đã cố gắng giảm thấp sự tồn tại ở Thất Sát Điện, tránh giáp mặt hộ pháp hay tiếp xúc dư thừa với bất kỳ ai.


Vào một tháng đẹp trời không xa, Tân Mai vừa học ca vũ mua hát mà hộ pháp an bài sắp xếp cho cô xong, liền lén lút vận dụng tuyệt kỹ trốn chạy.


Lão Cẩu nói, trốn mà bị bắt được kết cục thảm đến không nỡ nói.


Tân Mai vận may cức chó mới đúng lúc gặp đại điện bị tập kích hỗn loạn, có kẻ đột nhập vào tấn công điện chủ.


Chuyện hắn bế quan vô cùng cơ mật, nếu không phải Lão Cẩu nói cô cũng không biết, nhưng ngẫu nhiên người bên ngoài biết được có lẽ là có nội gián, nhưng chuyện này không liên quan tới cô.


Tình huống hiện tại rất hợp bỏ trốn đương nhiên ai nấy đều chiến đấu kịch liệt với kẻ địch sẽ không rảnh quan tâm tới oắt con đang cuỗm đồ.


Trời cũng giúp ta. Haha


Tân Mai dù sao cũng ở được mấy tháng thông thuộc địa hình nên phát động kỹ năng nhảy tường lặn suối.


Bơi một thời gian đã an toàn thần không hay quỷ không biết tẩu thoát ra bên ngoài.


Cô cà tưng tưng nhảy nhót bộ dáng y như chim non xổng lồng tự do bay lượn mà đi.


...


Vì sợ bị bắt gặp mà Tân Mai đã nguỵ trang thành cô nhóc xấu xí mặt thẹo, nhân lúc bến tàu giương buồm liền chuồn theo ra xứ khác.


Số trang sức cô mang đi đủ để tiêu sài phung phí đến khôn lớn, nhưng Tân Mai cẩn trọng tiết kiệm mà tìm một cửa hàng hương liệu dễ dãi xin làm công buôn bán.


Lúc Tân Mai định trải nghiệm cuộc sống nhân viên quèn tiệm hương liệu lại bất ngờ phát nhiệm vụ.


Trên đường đi mua đồ cho bà chủ, cô làm biếng đi ngõ vắng, bỗng xuất hiện một nữ nhân thanh tú xinh đẹp nhưng khắp người đều là thương tích hình dung nhếch nhác chật vật, kiệt lực ôm một đứa trẻ bỏ chạy thục mạng giống như phía sau là câu hồn quỷ sắp truy đuổi tới.


Nữ nhân mắt một tia sáng lên bất chợt thấy cô bên góc ven đường, đôi mắt đong đầy u thương cùng không nỡ, khổ sở nhét đứa trẻ sơ sinh vào tay cô thanh âm gấp rút khẩn cầu: "Cầu xin cô bé hãy giúp ta nuôi dưỡng bảo vệ đứa nhỏ. Món vật này làm thù lao tặng cô. Đại ân đại đức của cô bé, ta kiếp sau nhất định sẽ báo đáp." vừa nói vừa móc ra một cuốn thư bằng ngọc màu trúc đưa cho cô, sau đó thân bất do kỷ không đợi cô trả lời liền chạy mất tăm hơi.


"Này vị tỷ tỷ ơi...đại cô cô, ta chưa đồng ý mà!" Tân Mai nói với chạy theo, nhưng cô nhạy bén cảm nhận luồng khí âm trầm hắc ám cực đại đang bao phủ đến gần, Tân Mai bèn vội ôm đứa nhỏ lánh đi đường vòng khác.


Lão Cẩu chạy ra một câu thông báo:
[Nhiệm vụ bắt buộc. Nhân vật mục tiêu đứa trẻ Thương Dương.]


Màn hình video phóng đại, Lão Cẩu đang tạo dáng cao nhân làm màu ngồi bấm đốt ngón tay. "Quả đúng là có kẻ vi trái quy ước Thiên đạo, biến số lớn đến như vậy."


Nam chính Bách Thần Quan một lòng tu tiên đại đạo nhận lệnh xuất sơn đến Doanh Châu huỷ diệt Hỗn Ma Quyết ngăn Hỗn thế ma vương xuất thế, trên đường bị trúng bẫy rạp ma tộc thiết kế mới phát sinh một đoạn sương sớm nhân duyên với nữ tử Thương Ly, lúc ân ái ý thức không rõ ràng nên không hề hay biết sự tồn tại của đứa trẻ, Thương Ly vốn không phải phàm nhân mà là tiểu tiên mắc nạn đánh mất tiên thuật lưu lạc phàm trần, vì tình cờ gặp rỡ nhất kiến chung tình với nam chủ, nên khi thấy hắn trúng dược liền không ngần ngại cộng phó mây mưa.


Thương Ly vừa sinh xong đã bị Ma tộc truy sát bởi vì vô tình sở hữu Hỗn Thiên Quyết.


Sau này Thương Ly mất, Thương Dương trưởng thành dọc đường đi tìm cha lại gặp thế gian đang chìm trong biển khổ, ma tộc lộng hành quấy nhiễu khắp nơi nên hắn đã thức tỉnh quang hoàn, kế nhiệm chức vị nam chính mang bàn tay vàng đi phổ độ chúng sinh.


Ông tấu khởi cô nghe một tình khúc lâm li của nam nữ chính tạo ra em bé xong, Liền đúc kết một câu:
"Nhiệm vụ lần này là nuôi con cho nam nữ chính." thấy sắc diện cô tồi tề đến không thể tồi tệ hơn, Lão Cẩu trực tiếp offline ngắt kết nối.


Nghe xong câu kia cô liền muốn hắc hoá. Ôm em bé trong tay Tân Mai giận run người.


Trời ơi ngó xuống mà coi!


Hoàng hoa mỹ đại khuê nữ như cô mà xuống cấp đến nổi làm vú em.


Bà đây không muốn làm nữa.


Lão Cẩu cút ra đây chúng ta tâm sự nhân sinh.


Ngươi đại gia! ta đếch làm.


"Thiếu nữ bình tĩnh, bình tĩnh, phật tánh hiển linh, hãy nhìn đứa trẻ trắng trẻo mập mạp đang mĩm cười với cô đi, tương lai là đệ nhất mỹ nam kinh điển thoại sử ở đây đó" Lấy sắc dụ ra chữa lỗi đây không phải lần đầu Lão Cẩu làm.


"Ồ thế cơ à? Hay ông đến thay tôi chăm nó đi."


Lão Cẩu: "Đừng tuyệt tình thế chứ, bổn thần có lòng tin da diết cô nuôi đứa trẻ này một thời gian sẽ yêu thích nó đến cảm thiên tạ đất, Mai Mai à thử xem thằng oắt sơ sinh này như thú cưng đi, chó mèo đi lạc cô còn thương xót mà."


Tân Mai bỗng nhiên thân thiện cười cười lại làm Lão Cẩu lạnh sống lưng hơi thấy đáng sợ lạ thường.


Nói như vậy cô thấy quẳng cho ai nuôi nó lớn lên là được rồi.


Dù sao bà đây không có kinh nghiệm trông nôm trẻ còn đặc biệt 'sơ sinh'.


Ép nữa cô sẽ thành Dung Ma Ma cho xem.


Lão Cẩu khổ đến không thể tả, khô cổ cố gắng biểu đạt ý tốt khuyên răng: "Mai Mai ta nói cho cô nghe, đứa nhỏ là con trai của nam nữ chính trên người tự mang quang hoàn vai chính tương lai, cô ở bên nó nhất định sẽ được thiên đạo phù hộ trăm việc đều thành, dưỡng vai chính sứ mệnh là ở phía trước tạo công đức nha, sau này cô chính là dưỡng mẫu hắn chúa cứu thế."


Tân Mai ha hả một tiếng.


Dưỡng vai chính? thế ông còn không mau mang nữ chính ra đây cho bổn cô nương nuôi lớn chung một thể.


"Tiểu nữ chính chưa ra đời, Mai Mai cô thật muốn nuôi sao?"


Tân Mai cười ra nước mắt đây thực sự là ý tứ cô đoán đúng?


Ông cậu nhà nó! Ai muốn làm trại nuôi trẻ, cô chỉ muốn phí tâm tư vì sắc đẹp bản thân rồi tìm mỹ nam dưỡng đôi mắt, thần thanh khí sảng chứ không phải vác một đống oắt con phiền nhĩ căn anh anh khóc a.


Cô là vú em hay con sen? Lão ta nói là phải nghe.


Mơ đi.


Lão Cẩu chân chó xoa dịu Tân Mai đàn gảy tai trâu dù hết lời cuối cùng vẫn thất bại.


Nhìn đứa trẻ bị vứt trước cửa chùa lòng Lão Cẩu một hàng lệ rơi.


Tân Mai thật là ghi thù, chỉ nhắc đến phật tánh với cô liền mang nam chủ tương lai lưu lại Tam Bảo.


Cô muốn chơi banh cốt truyện sao. Cứu vớt quỹ đạo thiên đạo hay cô đến để phá thêm hỏng đây.


Thực tế Tân Mai chỉ là tiện nhớ ra câu nói cửa phật từ bi, nếu để nam chủ tu dưỡng ở chùa bảy tám phần mười sẽ dung dưỡng thiện tính đúng xứ mệnh làm đấng cứu thế của hắn, suy xét sâu xa mà nói đây là thúc đẩy cốt truyện có mạch.


Nhưng Tân Mai một tháng sau liền mau vả mặt.


Đang bán hương liệu trong rổ trân phẩm cửa hàng không biết từ khi nào có một đứa bé "ê ê...a a" mập mạp quen thuộc đang nằm mút tay nhìn cô.


Tân Mai nhìn phát liền nhận ra, lập tức chịu khó đem lên chùa.


Đang ăn mỳ.


'Nam chủ sơ sinh' bị người tháo đánh nhau nhét đến trước ngực cô, rồi tẩu mất.


Cô khó hiểu tiếp tục mang nam chủ về chùa.


Một ngày sau.


Đang trên thuyền ngắm phong cảnh.


Bé trai sơ sinh trôi nổi trên sông đến gần thuyền của cô.


Đang đi trên đường 'nam chủ sơ sinh' từ trên trời rơi xuống tay cô.


Khỉ gió đứa nào đang chơi bà, ném chuột đến không sợ vỡ bình quý.


Tân Mai kiên trì không tin trẻ sơ sinh gắn cánh bay đến chỗ cô trùng hợp như vậy được.


Trải qua tám tám chín mươi mốt thức, Tân Mai phiền đến thúi ruột đủ loại tình huống gà bay chó sủa dưới mi mắt.


'Nam chủ sơ sinh' bảy hai phép thần thông xuất hiện trước mọi loại tình huống y như phi thường mọc cánh ăn vạ cô.


Bây giờ đến đi ị giải quyết cá nhân mà cũng gặp 'Nam dính dai sơ sinh Chủ'


Cô thực chịu đủ rồi.


Lần cuối cùng mang 'nam thí chủ sơ sinh' ném tới phật môn chùa N nào đó, theo dõi canh chừng hành trình đứa nhỏ được nuôi dưỡng ở đó một ngày trời, cô đinh ninh chắc chắn mới xuống núi.


Lại không nghĩ đứa trẻ đã thăng cấp lên level cao tới mức, trực tiếp không cần tình huống mà tự động hiện ra nằm ngo ngoe khiêu khích trước mắt cô.


A đây là nam chủ muốn lên trời rồi?


Chui từ hư không ra.


Tân Mai lật trái lật phải nam chủ, ngắm ngía trông chờ nam chủ phát ra thần lực tứ phía.


Sau ba tháng bị doạ lần thứ n không nhẹ, Tân Mai từ từ bĩnh tĩnh trở lại.


Cô rút ra một bài học vô cùng kinh nghiệm 'trẻ sơ sinh' dù nhỏ vẫn phải phòng, nhấn mạnh xem thường năng lực vai chính thực sai lầm.


Khiếp sợ trước dâm uy của thiên đạo ước thúc, hiệp lực cùng nam chủ ăn vạ.


Tân Mai không tiền đồ thoả hiệp.


Lão Cẩu âm thầm cười trên nổi đau người khác, cho cô mạnh miệng bây giờ vả đau không?